Home
Menu

Tôi bị vợ và bố mẹ vợ quay lưng vì không kiếm được nhiều tiền như trước

Vợ nghe theo bố mẹ, cũng lạnh nhạt, thờ ơ với tôi, cho rằng tôi thiếu năng lực, ý chí, thiếu đi những hướng phát triển cho bản thân.
Khi chuyện làm ăn của tôi không diễn ra thuận lợi như trước nữa đồng nghĩa việc thu nhập giảm dần bởi thị trường bây giờ quá khó khăn. Nhưng tôi không nhận được sự động viên từ vợ, từ bố mẹ vợ, thay vào đó là những cử chỉ, thái độ, sự lạnh nhạt của gia đình vợ đối với tôi. Duy nhất chỉ có em trai vợ luôn đồng cảm, động viên tôi.
Tôi kết hôn được chín năm khi 24 tuổi, còn vợ 22, hiện chúng tôi có hai con trai, lớn lên lớp ba, nhỏ lên lớp mẫu giáo 5 tuổi. Vợ tôi là con nhà thành phố có chút điều kiện nên sau khi cưới, bố mẹ vợ hồi môn cho một căn chung cư mini khoảng 40 m2. Sau khi cưới, công việc của tôi thuận lợi hơn. Thời điểm đó, tôi đi làm cho công ty xuất nhập khẩu với mức lương 25 triệu đồng mỗi tháng. Rồi công việc ngày càng thuận lợi, tôi được thăng chức lên làm quản lý với mức lương hơn 50 triệu đồng. Ngoài ra tôi đầu tư thêm bất động sản, chứng khoán. Sau khi có trong tay nguồn vốn đủ lớn, tôi mua một căn chung cư khác rộng gấp hai lần so với căn chung cư cũ mà vợ chồng tôi đã ở bằng 100% tiền của tôi. Khi thấy tôi có được chỗ ở mới, bố mẹ vợ luôn khen ngợi, ca ngợi tôi, động viên tôi phấn đấu vì cuộc sống gia đình, vì vợ con.
Nhưng thị trường ngày càng khó khăn do sự cạnh tranh giữa các bên, rồi những tác động của tình hình trong nước, quốc tế, công việc của tôi ngày càng khó khăn, công ty cắt giảm nhân sự. Ban đầu tôi không nằm trong diện cắt giảm nhân sự nhưng cắt giảm về chế độ chỉ còn bằng ba phần tư so với thu nhập ban đầu. Trong khi đó lạm phát, chi phí sinh hoạt rồi những vật giá ngày càng leo thang. Đỉnh điểm do công ty không còn đủ khả năng chi trả lương quá cao cho cán bộ quản lý lâu năm nên tôi nằm trong làn sóng sa thải nhân viên. Tôi thất nghiệp rồi tìm công việc khác.
Hai tháng nghỉ ngơi và tìm việc, tôi đã tìm được công việc quản lý cho công ty tài chính của Hàn Quốc nhưng thu nhập chỉ bằng một phần hai so với mức thu nhập mà tôi nhận được sau đợt cắt giảm nhân sự đợt đầu của công ty. Tôi vừa làm để lấy tiền chi tiêu cho gia đình hàng tháng, đồng thời cũng vừa tìm những công việc khác có mức thu nhập cao hơn. Vợ tôi thu nhập chỉ dao động từ 8 đến 10 triệu đồng mỗi tháng. Sau khi tôi làm công việc mới, thu nhập ít đi, chi phí cho cuộc sống hàng ngày càng tăng lên. Tôi đã nhìn rõ vấn đề này từ rất lâu nhưng chưa thể tìm được công việc nào khác có mức thu nhập tốt hơn so với công việc hiện tại.
Từ đây, vợ và gia đình vợ bắt đầu quay lưng với tôi, lạnh nhạt, không có sự cảm thông chia sẻ. Họ còn so sánh tôi với một người nào đó ở cùng ngõ với nhà vợ mà tôi chẳng hề biết. Họ chỉ nghe bố mẹ của cậu hàng xóm nói là cậu đó làm lương cao lắm, rồi nói tôi là đàn ông mà thiếu ý chí, thiếu sự phấn đấu, người ta còn trẻ đã làm được như thế. Khi nghe những lời đó, tôi rất buồn vì lúc tôi làm ăn được, thịnh vượng, mua được nhà mới thì chúc mừng, động viên. Còn lúc tôi khó khăn, không có được lời để động viên để cho tôi có động lực rồi tìm ra những hướng đi khác tốt hơn. Vợ tôi nghe theo bố mẹ, cũng lạnh nhạt, thờ ơ với tôi, cho rằng tôi thiếu năng lực, ý chí, thiếu đi những hướng phát triển cho bản thân.
Đến vợ cũng không động viên, thông cảm nên tôi rất buồn bã nhưng không đôi co, không tay đôi với vợ lời nói để làm gì. Tôi chỉ nói một điều duy nhất mình đã làm được "không có ý chí, không có nghị lực, không phấn đấu, không có hướng đi thì bây giờ hai vợ chồng mình và hai con vẫn sẽ ở trong căn nhà nhỏ kia". Bố mẹ vợ và vợ đâu hiểu cho tôi rằng cuộc sống khó khăn đến nhường nào, ngoài trách nhiệm với gia đình nhỏ, tôi vẫn còn đại gia đình.
Bố tôi 70 tuổi, chỉ làm nông nghiệp, sức khỏe ngày càng yếu. Mẹ tôi chỉ làm công việc tạm thời, tháng nào nhiều chỉ được 3 đến 4 triệu đồng. Còn anh trai cuộc sống quá khó khăn, thiếu thốn, đi làm vất vả mà thu nhập không được ổn định, vợ con thì ốm đau triền miên, thời gian ở bệnh viện có khi nhiều hơn ở nhà, tiền lương rồi các khoản thu nhập khác cũng vào bệnh viện, có khi còn thiếu. Nhiều lúc về quê nhưng lại vào bệnh viện để thăm chị hoặc các cháu, tôi trào nước mắt nên cố nén vào trong. Nhiều lúc giấu vợ con, giấu anh trai, giấu cả bố mẹ để đưa tiền cho chị lo chi tiêu viện phí dù không nhiều. Tôi giấu anh trai vì anh hiểu gia đình thế nào, nếu đưa cho anh, anh sẽ không nhận.
Nhà vợ chỉ nhìn vào bản thân tôi chứ đâu nhìn vào những vấn đề khác xung quanh cuộc sống của tôi. Duy nhất có em trai vợ là động viên, thông cảm, trò chuyện những lúc tôi cảm thấy khó khăn, nặng nề thế này. Cuộc sống đâu phải sẽ diễn ra theo ý muốn của bản thân, ai cũng muốn có được cuộc sống tốt đẹp, nhưng nhiều khi phấn đấu chưa chắc mang lại nhiều thành công. Cuộc sống là thế, đến vợ là người gần gũi nhất với tôi cũng không hiểu, không thông cảm những lúc tôi cảm thấy khó khăn đè nặng lên đôi vai. Vợ và nhà vợ chỉ coi trọng tiền tôi làm ra mà không coi trọng con người tôi.
Xuân Bình 23/08/2025

Hết lòng vì nhà chồng nhưng không được trân trọng, tôi đành quay lưng

Tôi là tác giả bài: "Hối hận vì không ngăn mẹ chồng hơ nóng cho con sinh non", xin chia sẻ thêm với các bạn về câu chuyện này.
Mọi bình luận của các bạn đều cho tôi động lực lớn, tôi hiểu mình đã làm đúng, chỉ là bản thân quá cả nể và không đủ cứng rắn. Do bài trước dài quá nên đoạn cuối là một năm sau tôi tóm gọn, khá cụt, chưa rõ vấn đề nên giờ sẽ nói rõ hơn. Đó là... Đọc thêm

Tôi bị gia đình quay lưng vì bênh vực chị dâu

Vừa rồi đầy đủ mọi người, chị dâu làm việc nhỏ không đúng ý, anh tôi ném dép vào mặt vợ, tôi tức quá liền bênh chị.
Tôi 32 tuổi, là út trong 3 anh chị em, tất cả đều có gia đình và nhà ở gần nhau, bố mẹ ở với tôi. Còn nhỏ, anh em tôi yêu thương nhau, giờ đây mỗi người mỗi tính nên hơi thiếu đoàn kết. Bố tôi nghiện rượu, hầu như ngày nào cũng uống rồi cáu gắt, nói lung... Đọc thêm

Có nên giúp đỡ người chị gái từng quay lưng với tôi

Tôi là tác giả bài: “Không còn niềm tin vào tình thân gia đình”, tám năm rồi, người thân vẫn coi tôi như người ngoài.
Tám năm sau khi đăng bài viết này, tình cảm của người thân đối với tôi vẫn thế, họ coi tôi như người ngoài, không hỏi thăm, không quan tâm xem tôi chết hay sống, hầu như không liên lạc dù tôi vẫn thay mặt cả gia đình lo toan mọi thứ với hai bên nội ngoại của bố mẹ.... Đọc thêm

Con gái đồng ý giúp người từng quay lưng với tôi

Con nói giúp bác vì tôn trọng mẹ và mong sau lần này bác đừng làm mẹ khó xử, có điều con của chị gái tôi không cần giúp đỡ.
Cảm ơn tất cả các bạn đã đọc và cho ý kiến. Sau khi tham khảo, tôi đã liên lạc với con, trình bày nỗi khó xử của mình và nguyện vọng của dì cháu (chị gái tôi), rồi cho con quyền quyết định. Con đã nói tôi cho bác tài khoản mạng xã hội của con để bác... Đọc thêm

Con trai quay lưng sau khi chồng tôi xé giấy viết tay chia tài sản

Chúng tôi chia đất rõ ràng cho các con, nhưng khi chưa sang tên phần cuối cùng, mối quan hệ giữa con cái đã căng thẳng.
Tôi hơn 70 tuổi, sống tại một thị trấn đang phát triển ở phía Bắc. Vợ chồng tôi có 3 con, hai con trai và con gái út. Các con đều đã trưởng thành, trên 40 tuổi. Con trai cả là con riêng của tôi, cháu sống từ nhỏ cùng chồng tôi và các em, là hiệu trưởng trường cấp ba ở... Đọc thêm