Home
Menu

Bạn trai thiếu tiền, thiếu cả nghị lực để giữ tôi lại

Thật sự, cuộc tình của chúng tôi rất ngột ngạt, tôi không thể dung hòa mọi thứ nữa.
Tôi 24 tuổi, vừa chập chững bước vào đời, cũng đồng thời kết thúc với mối tình đầu. Chúng tôi quen nhau hơn hai năm nhưng vẫn bất đồng quan điểm sống. Tôi là nhân viên ngân hàng, lương mới ra trường khoảng 13 triệu đồng. Anh hơn tôi 4 tuổi, là nhân viên giao hàng, tốt nghiệp cấp hai. Quãng thời gian quen nhau, chúng tôi rất yêu thương và hòa hợp dù đôi lần cãi vã, lý do nhiều nhất là tiền. Anh đi làm ngày có ngày không, nắng mưa, tôi chỉ muốn anh có một công việc gì đó đỡ cực hơn.
Anh hứa sẽ đi xin học nghề phụ bếp mà vẫn chưa thực hiện. Anh cứ sống qua ngày như vậy, bảo tôi bao nhiêu cũng không đủ, không bao giờ biết đủ là gì. Tôi biết lời anh hứa chỉ là hứa suông cho qua chuyện mà thôi. Một năm trước tôi vô tình phát hiện ra trước khi quen nhau, anh chơi cá độ đá banh, nợ khoảng 300-400 triệu đồng. Tính đến thời điểm tôi biết chuyện thì anh chỉ còn nợ 50-60 triệu đồng, thời gian đó chúng tôi cãi nhau rất lớn nhưng tôi vẫn tiếp tục bên cạnh anh.
Thời gian qua đi, anh cũng dần trả hết nợ, tôi vui và nghĩ anh sẽ đi kiếm một công việc gì đó ổn định. Chúng tôi từng hứa với nhau cuối năm sẽ mở một xe trà sữa nhỏ để bán, rồi anh lại ậm ừ cho qua. Những lần cãi nhau anh luôn là người nhận không xứng với tôi, hay ghen với đồng nghiệp của tôi. Nhiều lúc tôi thương anh vô cùng vì thấy anh tự ti khi thua thiệt với tôi. Anh từng bộc bạch rằng nghề nghiệp của anh không có gì xấu, anh biết mình chỉ đến đó thôi, tôi đừng đòi hỏi anh nhiều như vậy nữa, anh không làm được. Dường như vỏ bọc về sự tự ti của anh luôn kéo anh lại phía sau, tôi bảo anh chưa thử sao biết không được, nhiều người không đi học đàng hoàng vẫn thành công. Tôi hay định hướng anh làm cái này làm cái kia, mở xe trà sữa hay bánh tráng nho nhỏ gì bán thử đi, tướng anh là tướng ông chủ mà. Tôi với anh góp mỗi người một ít, cuối năm thực hiện nhưng anh không làm.
Hơn nửa năm trôi qua rồi, anh vẫn như vậy, bữa có tiền bữa thiếu, đi mượn người này người kia. Gia đình tôi ở nông thôn, ba mẹ làm công nhân viên chức, cuộc sống không dư dả gì nhưng vẫn đủ ăn đủ mặc, lo cho con cái ăn học đàng hoàng. Còn anh sinh ra ở thành phố, ba mẹ không còn lao động nữa, mẹ anh không biết chữ, ba anh chỉ biết đọc viết cơ bản. Mọi chi phí sinh hoạt trong gia đình anh đều nhờ tiền gửi hàng tháng của chị anh bên nước ngoài. Anh rất thương tôi, những lúc cãi vã mặc dù tôi sai nhưng anh luôn là người xuống nước trước. Anh chưa từng để tôi phải chờ đợi. Tôi có đến nhà đón anh thì anh cũng tranh thủ sao cho nhanh nhất để chạy ra với tôi. Đi đâu anh cũng đưa đón tôi, bất kể là mưa hay nắng, luôn đứng về phía tôi, ủng hộ mọi quyết định của tôi.
Mỗi lúc anh có tiền, việc đầu tiên là dắt tôi đi ăn món gì thật ngon. Tôi từng nghĩ sẽ đi đến hết cuộc đời với anh, anh hiền lành, yêu thương và chiều chuộng tôi. Đã có lúc tôi từng nghĩ hay mặc kệ đi, mặc dù có đôi chút khác biệt trong tư tưởng và suy nghĩ nhưng cứ yêu thương nhau như vậy là hạnh phúc rồi. Thế nhưng, trái tim tôi đã không thắng nổi lý trí, thâm tâm tôi là một người rất tham vọng, giống như anh nói tôi không bao giờ biết đủ, tôi thích so sánh và đặt ra mục tiêu cho cuộc đời mình.
Thật sự, cuộc tình của chúng tôi rất ngột ngạt, tôi không thể dung hòa mọi thứ nữa. Tôi quyết định chia tay anh. Ngày đó là một ngày đầy nước mắt, anh đứng dưới phòng trọ đợi tôi, lần này tôi xuống liền, không để anh phải đợi như anh vẫn hay đợi. Lần này tôi không trách anh, không mắng anh, không dỗi anh như mọi lần, chỉ cần anh dắt tôi đi ăn quán mình thích là xong. Tôi nói: "Anh không chỉ thiếu tiền mà còn thiếu ý chí và nghị lực, em không quen anh nữa" rồi tôi bỏ vào nhà. Anh vẫn đứng đó đợi tôi nhưng lần này tôi không mềm lòng nữa. Tôi biết làm như vậy rất tổn thương anh, tổn thương lòng tự trọng của người đàn ông. Thế nhưng tôi không biết làm sao nữa.
Mong anh chị chia sẻ cùng tôi, theo góc nhìn của mọi người, tôi có đang làm đúng không. Tôi có nên quay lại với anh? Tôi biết đã bỏ lỡ một người rất yêu thương mình, chắc chắn tương lai sẽ tiếc nuối.
Huyền Trâm 25/07/2025

Quyết định giữ thai và xem con là động lực, tôi đã có tất cả

Tôi không bỏ được con, vì đó là cái giá cho hành vi của tôi, nếu không muốn có thai, tuyệt đối không quan hệ tình dục.
Đọc bài viết "Bạn gái quyết bỏ thai dù chuẩn bị cưới", tôi xin chia sẻ câu chuyện của mình. Tôi là nữ, có tham vọng lớn, cũng mang thai ngoài dự tính khi chỉ vừa lên vị trí quản lý vài tháng. Khi ấy tôi vừa đóng tiền xong và theo đuổi bằng nghề nghiệp quốc tế... Đọc thêm

Mẹ chồng nghi ngờ, chồng trì hoãn, tôi bất lực với mong muốn ở riêng

Đến nay 40 tuổi rồi anh chưa phải "chịu khổ", đó là lý do chính anh không muốn ra riêng.
Vợ chồng tôi cưới nhau hai năm, có một bé gái, sống với mẹ chồng, bố mẹ chồng đã ly dị từ lâu. Trên chồng tôi có một chị gái, chị sống gần nhà mẹ chồng. Mẹ chồng tôi 62 tuổi, khỏe mạnh và là trụ cột kinh tế. Sau khi sinh bé, tôi ở nhà chăm con, không đi làm vì nhà nội không ủng hộ, bảo tôi... Đọc thêm

Có nên nhận 1,3 tỷ đồng rồi nghỉ việc hay tiếp tục chịu áp lực

Tôi lâu nay có chuyện rất khó quyết định, mất ăn mất ngủ, tính toán thiệt hơn giữa 3 phương án.
Phương án một: Nghỉ việc, nhận số tiền bồi thường khoảng 1,3 tỷ đồng về kiếm việc gì đó đi làm tiếp và tiếp tục đóng bảo hiểm 12 năm nữa đủ 60 tuổi hưởng lương hưu.
Phương án hai: Tiếp tục ở lại cơ quan cũ với áp lực về công việc và tinh thần, vẫn có thể bị tinh giản... Đọc thêm

Sợ con thiếu thốn khi nghỉ công việc chính để học lên cao

Trong thời gian đi học, tôi vẫn có thể làm thêm, lo cho con nhưng sẽ không được đầy đủ như lúc toàn tâm đi làm.
Tôi 30 tuổi, có hai con nhỏ ngoan và khỏe, làm việc tại công ty vốn đầu tư Trung Quốc, mức lương đủ sống. Tôi làm việc từ thứ hai đến hết thứ bảy hàng tuần. Ngoài ra, tôi dạy thêm tiếng Trung buổi tối, kinh doanh online, tổng thu nhập đủ sống và lo cho các con. Thật sự tôi... Đọc thêm

Vợ sợ tôi sa ngã khi giữ lại 300 triệu đồng tiền lương

Vợ lo nếu tôi giữ quá nhiều tiền có thể sinh thói hư tật xấu nên muốn tôi chuyển thêm một phần thu nhập cho cô ấy quản lý.
Tôi là tác giả bài viết "Đưa vợ 200 triệu đồng mỗi tháng, em vẫn không hài lòng". Sau khi bài viết được đăng, tôi thấy có một số bạn đọc thắc mắc về công việc cũng như thu nhập của tôi. Tôi làm việc tại văn phòng Việt Nam của một trong những tập đoàn... Đọc thêm