Cô gái 'không yêu ai sau lần dẫn bạn giàu có về nhà'
Em đã gọi điện xin lỗi mẹ vì vô tình làm mẹ lo lắng điều mà trước đó em không nhận ra.
Em là con gái của tác giả bài viết "Con tôi không yêu ai sau lần dẫn người bạn giàu có về nhà". Vì có quá nhiều bình luận, em không thể phản hồi hết được nên viết một bài để nói rõ mọi chuyện. Quan trọng hơn, em không muốn những người ngoài cuộc, vốn không liên quan, vô tình bị lôi vào. Em xin chân thành cảm ơn mọi người vì những lời khen. Em đã gọi điện xin lỗi mẹ vì vô tình làm mẹ lo lắng điều mà trước đó em không nhận ra. Có vài ý kiến cho rằng có thể em cao ngạo, thật lòng em cũng không rõ.
Khi còn nhỏ, gia đình em khá khó khăn. Ba là giáo viên cấp ba, lo cho cả nhà. Gia đình em ở quê, chỉ có một căn nhà nhỏ, tất cả đều sống dựa vào đồng lương ít ỏi của ba. Lớn lên, chi phí ngày càng nhiều nên em và em trai đều cố gắng học tập. Ba dạy Toán ở trường cấp ba – nơi em từng học. Ba ít nói, trầm lặng nhưng luôn chăm lo cho gia đình, sống giản dị và tử tế. Vì vậy, em luôn rất thương và kính trọng ba. Dù ba là giáo viên, em không được dạy trước hay kèm cặp gì cả, tất cả do em tự học. Mỗi khi em hỏi bài, ba chỉ hỏi lại: "Con đã tập trung hết sức chưa?" - câu nói ấy đã dạy em tính tự lập và khả năng tự giải quyết vấn đề, không chỉ trong học tập mà cả trong cuộc sống sau này.
Về câu chuyện mẹ em đề cập, thực ra em không còn nghĩ tới. Khi sự việc xảy ra, em từng uất ức và khóc rất nhiều. Nhưng sau khi thấy ba vẫn ngày ngày đi dạy, lo cho gia đình, em nhận ra mình đã sai vì quá bộc trực. Từ đó trở đi, em không còn nghĩ đến chuyện ấy nữa. Em không giận ai, kể cả thầy giáo hay bạn nữ kia. Việc em từng nói ra câu "khó nghe" như mẹ đã nhắc đến cũng có lý do. Bạn nữ đó từng thích một bạn nam cùng khối, người lại theo đuổi em, nhưng em hoàn toàn không quan tâm và chưa từng hẹn hò. Em không rõ giữa hai người họ có chuyện gì, nhưng bạn nữ đó nhiều lần gây chuyện, chặn đường em, nói những lời khiêu khích. Lúc đó em đã nói rõ rằng mình không quan tâm chuyện riêng của người khác. Nhưng khi bạn ấy lôi ba em vào và chê bai chuyện học hành, em không thể kìm nén được nữa. Bao nhiêu tức giận dồn nén khiến em buột miệng nói câu mà mẹ sau này đã nhắc đến.
Trong buổi họp phụ huynh, khi trình bày sự việc, em thấy mình không sai vì bản thân bị lôi kéo vào những chuyện không liên quan. Em không cố tình gây xung đột nhưng thầy chủ nhiệm lại bắt xin lỗi. Lúc ấy em cảm thấy bị áp đặt, bị hiểu sai, thất vọng từ nhiều phía nên đã nói ra lời thật lòng. Mẹ nghe câu nói đó đã rất giận và không kiềm chế được nên tát em. Thật sự cái tát đó rất mạnh, rất đau, nhưng nỗi đau bên trong còn lớn hơn nên em không khóc. Em chỉ nhìn mẹ và xin lỗi mọi người. Em chỉ muốn nói rõ nguồn cơn câu chuyện và hiện tại em không còn buồn hay nghĩ ngợi gì về nó nữa.
Về chuyện tình cảm trước đây, có vài người nhắc đến. Em chủ động đề nghị dừng lại vì cảm thấy bản thân chưa sẵn sàng. Anh ấy rất yêu thương em, gia đình anh cũng quý em, nên em không muốn ai đưa anh ấy vào câu chuyện này vì anh hoàn toàn không liên quan. Hiện tại em làm việc cho một công ty trong lĩnh vực giáo dục và luật. Công việc nhiều áp lực, mỗi ngày em phải xử lý rất nhiều vấn đề, trách nhiệm lớn nên về tới nhà chỉ muốn yên tĩnh nghỉ ngơi. Có lẽ vì vậy mẹ thấy em ít nói và em cũng vô tình không để ý đến cảm xúc của mẹ.
Về tài sản, đúng là em có mua, phần là tích góp, phần là vay. Nhưng tính em khi nào mọi thứ chắc chắn mới báo với gia đình. Khi thu nhập khá hơn, em nghĩ đến việc đầu tư vào bất động sản để tích lũy. Thật ra giá trị không lớn, nhưng với người ở quê như gia đình em, đó là tài sản lớn nên mẹ mới nói vậy. Nhiều khi mẹ hay đùa: "Con lấy chồng đi để em trai còn cưới vợ". Em hay nói lại: "Nó còn ham chơi vậy cưới gì mà cưới". Em trai em tính tình thoải mái, hướng ngoại hơn em, giờ làm IT, đã mua nhà mua xe. Nhưng em thấy em ấy còn trẻ con, chưa giống người đàn ông chững chạc. Mẹ hay bảo em ấy cưới vợ cho yên bề gia thất, còn em thì phản đối. Em trai hay đùa: "Nhà này con không sợ mẹ. Con sợ ba thứ nhì và bà chị hai thứ nhất. Bà ấy chưa đồng ý, con không dám". Có thể vì thế mà mẹ sợ em ở vậy.
Một lần nữa, em xin cảm ơn các anh chị đã dành thời gian đọc bài và để lại những lời khuyên rất đáng quý. Chúc mọi người tuần mới làm việc thật nhiều năng lượng sau những ngày nghỉ dài. Trân trọng.
Thảo Ly 02/09/2025Con tôi không yêu ai sau lần dẫn người bạn giàu có về nhà
Sau bữa đó, tôi hỏi, con nói thêm: "Nhà người ta giàu lắm, cũng chưa chắc gì đâu, mẹ đừng nghĩ nhiều".
Trước khi viết những dòng này, ngồi trên bàn, tôi thủ thỉ với ông xã. Tôi biết chúng tôi đều lo lắng, nhưng đôi khi lại không dám tâm sự với con, vì tính cách con gái tôi quá nội tâm. Là một người mẹ, tôi luôn cảm thấy lo lắng cho con gái mình. Tôi có hai con: con gái lớn sinh năm 1993...
Đọc thêmSau lần tôi từ chối nắm tay, anh dần xa cách và chặn liên lạc
Có lẽ khoảng cách giữa chúng tôi quá lớn, hoặc chính sự tự ti của tôi đã đánh mất cơ hội ở bên anh.
Năm 2013, tôi lên thành phố học và tình cờ ở cạnh phòng trọ của anh, một người hơn tôi 4 tuổi. Là con gái duy nhất trong khu trọ toàn nam, tôi luôn lo lắng, sợ hãi, không dám ra ngoài trừ khi cần thiết. Ban đầu, tôi tự ti về ngoại hình và rất ít giao tiếp, nhưng anh là người chủ...
Đọc thêmNhà vợ giàu có nhưng không chịu giúp chúng tôi xây nhà
Gần đây chỗ tôi ở bị thu hồi đất để làm dự án, được cấp đất tái định cư nhưng tôi chưa có tiền xây nhà, không còn chỗ ở.
Tôi và vợ lấy nhau 15 năm, có 4 đứa con. Tôi làm nghề biển, chuyên đi bán cho các chủ ghe. Thấy công việc của tôi bấp bênh, con lại đông, anh vợ cho tôi mượn tiền để mua ghe đánh cá. Nhờ có ghe nên thu nhập khá hơn nhưng cũng chỉ đủ ăn, có khi còn...
Đọc thêmChồng đẹp trai, nhà giàu, học cao nhưng chỉ thích làm việc nhà
Anh không muốn quá giàu có, cuộc sống thoải mái hơn, chỉ cần trong mức trung bình, đủ sống, không mắc nợ.
Chồng tôi lớn lên trong gia đình giàu có nhưng ba mẹ tiết kiệm, nhìn bề ngoài không ai biết ông bà giàu vì họ sống rất hòa đồng với mọi người, chạy xe thường, không xài đồ hiệu, không khoe vật chất. Chỉ khi đến nhà, người ta mới biết giàu vì nhà toàn ở khi triệu đô và khung...
Đọc thêmYêu bốn năm mà bạn trai chưa từng dẫn tôi về nhà
Anh hơn tôi năm tuổi, công việc ổn định; tính cách nghiêm nghị, điềm tĩnh, cao ráo, có ngoại hình.
Tôi 28 tuổi, nhiều lần suy nghĩ không biết có điều gì anh muốn giấu nên không cho tôi gặp người nhà anh? Anh trấn an tôi rằng nhất định sẽ đưa tôi về nhà để ra mắt và sau đó tính chuyện tương lai. Tôi nghe anh giải thích lại thấy hợp tình hợp lý nên thôi không nhắc đến vấn đề đấy...
Đọc thêm