Công ty gắn bó 14 năm giam lương và bảo hiểm khi tôi xin nghỉ
Người ta hay nói rời bỏ một người sếp tồi chứ không phải rời công ty, còn tôi chọn rời cả hai.
Tôi 36 mùa xuân, đây là lần thất nghiệp sau 14 năm gắn bó ở công ty. Tôi làm quần quật, tăng ca theo yêu cầu không ngừng nghỉ, khi tăng ca tôi phải đón con vào ở lại cùng mình vì chồng đi làm ngược hướng với tôi nên thôi mẹ con dắt nhau vào làm xong việc mới về. Có khi về tới nhà, con mệt rã rời. Thương vô cùng nhưng cả nhà đang áp lực nợ mua nhà nên cùng nhau cố gắng. Bây giờ khi đã hết nợ, nhìn lại hành trình và cách công ty đối xử với mình, tôi chọn rời bỏ. Người ta hay nói rời bỏ một người sếp tồi chứ không phải rời công ty, còn tôi chọn rời cả hai.
Khi bạn không còn được công nhận, rời đi cũng là giải thoát cho cả hai. Nhưng không, khi tôi rời đi rồi, công ty vẫn chưa cho tôi giải thoát, vẫn còn ám ảnh đến nỗi tôi mất ngủ và rối loạn cảm xúc. Cụ thể, tôi đã làm đơn nghỉ theo quy định là 45 ngày. Trong 45 ngày đó, công ty tuyển người vào nhận việc nhưng họ thấy môi trường (con người) độc hại quá nên họ chạy. Tới gần ngày nghỉ vẫn không có người nhận bàn giao, tôi đã tổng hợp file, hồ sơ đầy đủ giao cho sếp quản lý trực tiếp nhưng hắn không chịu ký, kêu cứ gửi về nhân sự, không ai nhận bàn giao không được nghỉ. Tôi thấy hài hước quá, bảo tới ngày tôi hoàn thiện thủ tục và nghỉ, còn có người nhận hay không đó là việc của công ty chứ không phải việc của tôi.
Tôi đã ra đi đầy mạnh mẽ như thế. Nhưng họ vẫn không để tôi yên, bảo hồ sơ bàn giao tôi không có người ký nhận nên tôi sẽ bị giam lương và bảo hiểm. Tôi lại như rơi xuống vực, hỏi lại nhân sự thì bảo gặp trực tiếp sếp mà hỏi, tôi hỏi hắn thì hắn bảo tôi làm việc với nhân sự chứ đừng hỏi hắn. Vậy cuối cùng tôi hỏi ai? Lại rơi vào vòng luẩn quẩn. Tôi đang hoang mang, mất ngủ, dù rằng muốn nghỉ việc để giảm stress và muốn được nghỉ ngơi bên gia đình một thời gian nhưng tôi lại đang bế tắc. Tôi bế tắc vì tình nghĩa gần 15 năm mà sau khi nghỉ lại ép tôi như vậy. Ai đã có chút kinh nghiệm, xin chia sẻ chút cho tôi. Lương thì thôi coi như mất cũng được, nhưng còn bảo hiểm của tôi thì phải làm sao đây?
Trang Anh 24/09/2025Chồng bảo tôi nghỉ việc để chăm mẹ chồng mắc bệnh hiểm nghèo
Tôi đề xuất thuê điều dưỡng trông bà ban ngày, tối và cuối tuần tôi sẽ vào thay phiên nhưng chồng gạt phăng.
Tôi 33 tuổi, làm văn phòng, chồng hơn tôi hai tuổi, là con trai út trong nhà. Mẹ chồng tôi 70 tuổi, vừa phát hiện bị ung thư giai đoạn cuối, hiện nằm viện, sức khỏe yếu, ăn uống, vệ sinh đều cần người hỗ trợ. Lúc bà nhập viện, tôi chạy đôn chạy đáo lo viện phí, cơm...
Đọc thêmChồng tôi lương 11 triệu đồng nhưng tự tin như giám đốc
Anh luôn nói tôi nên biết đủ, đừng "đứng núi này trông núi nọ", những người đàn ông kiếm tiền giỏi chưa chắc đã chọn phụ nữ như tôi.
Chồng tôi làm lương 11 triệu đồng một tháng. Chúng tôi ở tỉnh, nhà cửa có rồi, không thuê mướn gì, tự nấu ăn, sinh hoạt tiết kiệm nên tháng nào cũng đủ, đôi khi còn dư. Chồng tự tin một cách... khó hiểu, nhiều khi chẳng biết nên buồn hay vui....
Đọc thêmChưa công ty nào tôi gắn bó quá 12 tháng
Tôi 34 tuổi, hơn 12 năm ra trường đi làm nhưng thời gian làm việc không liên tục, cứ làm một thời gian là nghỉ.
Lúc tôi làm được ba bốn tháng, lúc gần một năm, gần như chưa có công ty nào gắn bó quá 12 tháng làm việc. Trong năm nay tôi nghỉ việc hai công ty. Tôi bị hoang mang về công việc mình làm, lúc nào cũng tự hỏi liệu gắn bó với nghề được không? Quá trình làm việc tôi cũng không sôi...
Đọc thêmCó mọi thứ nhờ chồng công nhân nhưng tâm trí vẫn so sánh với giám đốc
Tôi không phải làm dâu, chồng luôn yêu thương nên cuộc sống thoải mái, thế nhưng tâm trí lại so sánh với người khác.
Tôi từng yêu người có gia đình, yêu một cách mù quáng và đau khổ, đó là giám đốc nơi tôi làm việc, hơn tôi một tuổi. Anh là mẫu người lý tưởng của rất nhiều người. Mọi người nhận xét anh tuổi trẻ tài cao, có tư duy tốt. Cuộc sống của anh viên mãn, có địa vị...
Đọc thêmVợ mua bảo hiểm nhưng người thụ hưởng không phải tôi
Tôi không cần nhận tiền bảo hiểm từ vợ nếu chẳng may có điều gì xảy ra, nhưng biết điều này khiến tôi không khỏi hụt hẫng.
Tôi 31 tuổi, cưới vợ được khoảng hơn một năm, có một con nhỏ. Vì lo nghĩ cho tương lai sau này cũng như những bất trắc có thể xảy đến bất ngờ, cộng với đó là mong muốn của vợ, tôi mua dự phòng một gói bảo hiểm nhân thọ và để tên người thụ...
Đọc thêm