Yêu nhầm người con gái không được yêu
Thế giới này hình tròn quá, biết bao cô gái ngoài kia sa tôi lại lỡ yêu nhầm em họ của mình.
Tôi vừa trải qua một cú sốc đầu đời, một chuyện vô cùng éo le, nghiệt ngã, đau đớn vô cùng. Tôi biết mọi chuyện đều do nhân duyên sắp đặt nhưng sao người đón nhận lại là tôi. Tôi chưa từng yêu ai và cũng chưa từng dành tình cảm cho ai lớn đến như thế. Câu chuyện bắt đầu vào ngày mà tâm trạng, tinh thần tôi dường như sụp đổ, em vô tình xuất hiện như kéo tôi ra khỏi vũng bùn lầy, cho tôi sự tự tin, niềm tin vào cuộc sống sau này. Chúng tôi cùng tuổi nên nói chuyện khá thoải mái, cởi mở, cùng chia sẻ những chuyện cá nhân. Tôi và em nhận ra cả hai tương đồng, hợp nhau một cách lạ thường. Chúng tôi giống nhau từ hành động, suy nghĩ cho dù là nhỏ nhất, đến cả những lý tưởng và quan niệm về cuộc sống, tình yêu.
Cả hai đều bị tổn thương sâu sắc trong quá khứ nên đồng cảm, sẻ chia. Tôi đã gặp gỡ bao nhiêu người rồi mà chưa từng có ai thấu hiểu tâm tư, suy nghĩ của mình đến như vậy. Em cho tôi cảm giác được lắng nghe, thấu cảm, bình yên mà trước đây tôi chưa từng có. Tôi cứ ngỡ đó là chân ái của đời mình. Tôi biết chuyện tương lai không thể nói trước, có thể sau này sẽ gặp gỡ nhiều người nhưng giờ thấy rằng em đặc biệt đối với tôi. Rồi có hôm, chúng tôi ngẫu nhiên biết được khi nói về quê hương là hai đứa có họ hàng. Thời điểm ấy hai đứa nghĩ đơn giản rằng họ hàng xa nên việc tìm hiểu, yêu đương chắc không bị cấm cản gì. Sau thời gian nói chuyện vô cùng hợp, chúng tôi thống nhất đi chơi dù hôm ấy trời mưa bão rất to. Chúng tôi bất chấp thời tiết, đi đạp xe rồi ăn tối cùng nhau.
Thời gian vui vẻ, hạnh phúc ấy chẳng được là bao thì tôi nhận được tin sét đánh từ bố mẹ. Tôi đã lấy hết can đảm để hỏi về mối quan hệ của hai đứa vì đã xác định rõ được sự nghiêm túc trong chuyện tình này, có thể tiến tới cưới xin. Bố mẹ tôi bảo không yêu được nhau đâu. Nghe được câu nói ấy, trái tim tôi như chết lặng, hụt hẫng vô cùng. Tôi không tin nổi điều mình vừa nghe, không thể chấp nhận được điều bố vừa nói. Tôi run rẩy, sợ hãi nhưng vẫn gật gù cho xong chuyện. Tôi không dám hỏi gì thêm vì không muốn nghe điều gì nữa. Tôi tìm hiểu được hai đứa có quan hệ họ hàng năm đời, có cùng ông cố. Ông cố sinh ra cụ bà và cụ ông, cụ bà sinh ra bà ngoại em, cụ ông sinh ra ông nội tôi.
Vài hôm sau bố mẹ nhắn tin nói rõ về vấn đề đó, tôi cố thuyết phục nhưng kết quả không thay đổi, câu trả lời nhận lại là: "Hai đứa không thể yêu nhau, còn nhiều vấn đề khác". Tôi hiểu được sự lo lắng của bố mẹ về mối quan hệ này, chắc bố mẹ sợ người đời gièm pha, soi mói, gia đình hai bên cấm cản, tương lai con cháu sau này có thể mắc dị tật. Giờ tôi không biết làm gì hơn, đã cố gắng tìm hiểu kỹ mối quan hệ này, không vi phạm pháp luật, chúng tôi là nhánh họ hàng, không phải trực hệ nên khả năng sinh con mắc dị tật thấp, dường như là không có.
Tôi khó xử, băn khoăn, hoảng loạn, cả tuần mất ngủ, không ăn uống gì, học tập cũng không tập trung nổi. Mỗi sáng dậy như là cực hình đối với tôi vậy, cứ lặp đi lặp lại suy nghĩ: "Mình phải chấp nhận sự thật là không thể yêu nhau sao? Mình không thể một lần ích kỷ vì bản thân mà chọn lấy tình yêu mong muốn sao"? Tôi suy nghĩ hoài, đến mức mệt mỏi, mọi chuyện đều không muốn làm. Tôi biết tình cảm chỉ là tình yêu tuổi trẻ, như cơn gió thoáng qua thôi nhưng sao đối với tôi lại nặng nề, khó vượt qua vậy.
Tôi dày vò bản thân, cắt rứt lương tâm, đau khổ vì không biết làm như nào. Tôi sợ sau này sẽ hối hận vì đã bỏ lỡ cơ hội. Tôi đọc qua vài trường hợp trên mạng, thấy mọi người khuyên nhủ, bảo từ bỏ, không yêu người này thì yêu người khác, thế nhưng lúc yêu vào rồi khó rời bỏ lắm. Nếu như tôi bỏ lỡ vì do lý do con người, khoảng cách, tâm hồn thì đã không dằn vặt tâm can như này Lý do chia tay em vì là họ hàng xa khiến tôi không tài nào chấp nhận nổi. Bố mẹ sao cứ phải cấm cản tôi, cấm đâu mang lại hạnh phúc cho tôi, chỉ có đau thương, tổn thương trái tim tôi, làm tôi ám ảnh mãi về sau. Chúng tôi còn trẻ, sao không để cho cả hai được sống là chính mình, hết mình với những điều bản thân thích?
Tôi cũng nhận thức được rõ hậu quả sau này nên giờ không biết làm gì ngoài việc ngồi im một chỗ suy nghĩ việc đó. Có thể mọi người đọc xong câu chuyện của tôi, có người sẽ cười mà bảo chỉ là tình cảm đôi mươi sao mà khốn đổ, bị lụy vậy. Tôi sống nặng tình nặng nghĩa lắm, đâu có muốn thế đâu. Cho dù sau này không thành đôi, nhìn lại những hành động mình làm, tôi cũng không cảm thấy xấu hổ, buồn cười vì đó chính là tình cảm của tôi. Mong anh chị cho tôi những lời khuyên chân thành, sâu sắc, chân thành cảm ơn.
Thế Hiển 27/04/2024Tôi đã lấy nhầm chồng, người từng hai lần đổ vỡ hôn nhân
Tình cảm trong tôi đã nguội lạnh, không thể tha thứ cho sự phản bội, nhất là khi anh không hề ăn năn.
Tôi ngoài 30 tuổi, quê miền Tây, học ngành tài chính và đang làm nhân viên tài chính. Tôi lấy chồng hơn hai năm nhưng chỉ sống ở nhà chồng khoảng một năm. Nhà chồng tôi sống trên một hòn đảo nhỏ ở Kiên Giang. Gia đình anh làm du lịch ở đó, chia đất đứng tên cho nhiều người trong họ...
Đọc thêmMẹ của bạn trai liên tục gọi nhầm tên tôi
Tôi quen anh hai năm, nhiều lần đến nhà anh chơi, bác gái cứ gọi nhầm tên tôi.
Ban đầu tôi nghĩ do bác chưa quen với việc con trai có bạn gái mới nên gọi nhầm tên. Việc này cứ tái diễn mãi, mỗi ngày bác nhầm cả chục lần khiến tôi cảm thấy buồn lòng. Tôi không phản ứng gì như khó chịu hay giận, chỉ im lặng. Bạn trai lên tiếng rằng mẹ lại gọi nhầm tên rồi, mẹ cố tình đúng không?...
Đọc thêmNhầm sếp là chồng trong cơn say, tôi lỡ có thai
Dù tôi đã áp dụng biện pháp tránh thai khẩn cấp vào sáng hôm sau nhưng vẫn có thai với sếp.
Tôi là người vợ trong bài viết "Vợ cũ lại ly hôn và muốn đón con tôi về nuôi". Tôi không lặp lại câu chuyện và cũng không có gì để biện minh cho việc mình làm. Tôi viết ra đây với hy vọng ai đó chuẩn bị hoặc đang ở trong hoàn cảnh tương tự có thêm thông tin để quyết định việc mình làm...
Đọc thêmTrắng tay vì lấy nhầm vợ
Có lúc kiệt sức đến mức ngất xỉu, vẫn nghĩ cực chút rồi vợ con được sung sướng, rồi người sung sướng lại là vợ và bồ của cô ấy.
Tôi mất hết tiền bạc, nhà cửa, vợ con, cả niềm tin vào cuộc đời chỉ vì trao nhầm niềm tin cho người phụ nữ gọi là vợ. Tôi là một người đàn ông bình thường, không tài giỏi, chẳng giàu có, nhưng tôi sống tử tế và luôn đặt gia đình lên...
Đọc thêmNgười yêu muốn đón bác gái về sống chung, tôi không được từ chối
Về ra mắt nhà bạn trai, tôi bị sai làm liên tục, bị bác gái chê trách, bạn trai cũng trách móc.
Hiện tại đã hai giờ sáng, em vẫn trằn trọc không ngủ được vì chuyện tình cảm. Em sinh năm 2001, người yêu sinh năm 1999, cả hai yêu nhau hơn 3 năm, thu nhập ổn định và đã tính đến chuyện lâu dài. Tuy nhiên, gần đây em bắt đầu cảm thấy băn khoăn về gia đình và cách suy nghĩ của anh. Lần đầu...
Đọc thêm