Home
Menu

Rung động với người không biết tôi

Tôi chưa bao giờ dám nói chuyện, thậm chí còn không đủ can đảm để nhìn anh quá ba giây.
Tôi là sinh viên năm nhất, chân ướt chân ráo bước vào môi trường mới, mọi thứ với tôi vẫn còn lạ lẫm và nhiều điều bỡ ngỡ. Giữa những gương mặt xa lạ, tôi lại tình cờ rung động với đàn anh khối trên. Mọi chuyện đến rất nhanh, chỉ trong vỏn vẹn hai tuần đầu tiên của đời sinh viên. Tôi không rõ mình thích anh ấy từ khi nào; có thể là một lần nhìn thấy anh đi ngang qua, dáng vẻ chững chạc và bình thản. Cũng có thể là do một lần vô tình thấy anh phát biểu trong buổi sinh hoạt chung của khoa, giọng nói rõ ràng, ánh mắt tự tin. Tôi không biết, chỉ thấy từ hôm đó, hình ảnh của anh cứ lặp đi lặp lại trong đầu tôi, rõ ràng đến mức ám ảnh.
Tôi biết mình chẳng có chút cơ hội nào, chúng tôi hoàn toàn xa lạ. Anh là sinh viên năm cuối, còn tôi vừa bước vào cánh cổng đại học. Anh không biết tôi là ai. Tôi cũng chưa bao giờ dám nói chuyện, thậm chí còn không đủ can đảm để nhìn anh quá ba giây. Mọi thứ chỉ dừng lại ở phía tôi, một người lặng lẽ đem lòng thích, rồi cũng lặng lẽ thu mình trong tuyệt vọng.
Những ngày qua, cảm xúc trong tôi rối như tơ vò. Đôi khi tôi tự giận bản thân, sao lại để mình rơi vào tình huống ngốc nghếch này, sao lại thích một người không quen biết. Sau tất cả, tôi hiểu tình cảm là thứ chẳng ai lường trước được, nó đến bất ngờ như cơn mưa rào, khiến tôi không kịp chuẩn bị, không kịp phòng vệ, ướt sũng trong cảm xúc của chính mình.
Tôi thường tự nhủ phải quên đi. Tôi cố gắng bận rộn hơn, lao đầu vào học, tìm kiếm các hoạt động trong trường để tham gia. Nhưng mỗi lần vô tình thấy anh, dù chỉ là thấp thoáng bóng dáng trong hành lang, tôi lại thấy tim mình đau nhói. Tôi tự dằn vặt: "Chắc anh đã có người mình thích rồi", "Mình sẽ không bao giờ xứng đáng với người như anh". Những suy nghĩ ấy cứ luẩn quẩn trong đầu tôi, khiến tôi kiệt sức, mất ngủ, ăn uống thất thường. Tình cảm đơn phương này đã kéo dài gần một tháng, tôi thật sự không còn nhận ra chính mình nữa.
Tôi biết, là một sinh viên, việc quan trọng nhất vẫn là học hành, ổn định cuộc sống mới. Nhưng tình yêu, dù non nớt và đơn phương, cũng là một phần rất thật trong cảm xúc tuổi trẻ. Tôi không biết liệu mình sẽ mất bao lâu để nguôi ngoai. Nhưng tôi nghĩ, có lẽ việc đầu tiên cần làm là cho phép bản thân chấp nhận cảm xúc đó, không trốn chạy, không tự trách mình. Mong các bạn chia sẻ cùng tôi.
Hoài Thu 03/06/2025

Tôi rung động với cô gái chủ động 'gần gũi' mình

Em nói em chủ động vì muốn tôi là người đầu tiên và cũng là người duy nhất.
Tôi là tác giả bài viết "Vợ muốn sinh con gái với tôi nhưng không cưới". Sau khi độc giả góp ý, tôi đã đưa ra quyết định cho bản thân. Tôi đã suy nghĩ thật kỹ và chấm dứt hết, không dây dưa với vợ cũ nữa. Tôi cũng nói chuyện rõ ràng với cô ấy nhưng sau khi tôi đưa ra ý kiến, cô ấy lại chuyển mục tiêu... Đọc thêm

Làm sao rung động với người không có ngoại hình đẹp

Tôi quen rất ít nên xác suất gặp được người phù hợp không nhiều, mà tôi lại lười mở rộng mối quan hệ.
Ai có gia đình mà còn tán tỉnh là tôi tránh xa vì thấy họ không đáng tôn trọng, người ly dị tôi không muốn quen vì không chịu được sự phức tạp trong tình cảm, hoặc ai độc thân nhưng không phù hợp tôi đều rõ ràng để họ chú tâm vào người khác. Trước hết tôi luôn đề cao... Đọc thêm

Chán nản gia cảnh bạn trai, tôi rung động với người cũ

Bố mẹ anh hay gây gổ đánh nhau, tình cảm anh chị em hay bà con không thuận hòa, anh trai dính vào tệ nạn và đang chấp hành án.
Tôi năm nay đã nằm trong nhóm người U35, từ tỉnh nghèo ra miền Bắc học tập rồi bươn chải làm việc được gần 10 năm. Ở đây năm thứ năm, tôi quen và yêu xa với một anh đồng hương qua mạng xã hội (lúc này anh làm công trình trong Nha Trang). Khi yêu, anh ít nói về gia... Đọc thêm

Tôi rung động với người đàn ông đã có bạn gái

Tôi chưa từng ghen tị, cũng không mong thay thế ai, chỉ lặng lẽ thu mình lại, giấu đi những rung động trong lòng.
Có khoảng thời gian dài tôi quên mất mình từng là ai. Tôi sống trong một mối quan hệ mà nhìn từ bên ngoài thì ổn, nhưng bên trong chỉ là hai con người sống song song, lạnh nhạt, mệt mỏi và dường như không còn muốn hiểu nhau. Tôi từng nghĩ: Thôi, thế cũng được. Qua 35 tuổi rồi,... Đọc thêm

Rung động trước sếp dù hạnh phúc với chồng con

Trước đây nhiều người để ý nhưng tôi không cho ai cơ hội, không để ý lại; lần này hình như tôi đã rung động.
Tôi đã theo dõi tin tức trên VnExpress 18 năm. Tôi dùng mạng xã hội nhưng không bao giờ đưa hình ảnh cá nhân, gia đình lên, không bình luận. Hôm nay tự dưng lòng rối bời, lâu lâu có một chút buồn gợn qua và quyết định viết tâm sự. Tôi 39 tuổi, sinh ra ở miền Trung, lớn lên... Đọc thêm