Chán nản khi phải ở trọ sau 10 năm có nhà riêng
Là một người đang có nhà cửa ổn định, giờ phải thuê trọ ở cái tuổi U40 khiến tôi chán nản quá.
Vợ chồng tôi cưới nhau hơn 10 năm, có hai con ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Chúng tôi đều ở tỉnh lẻ ra thành phố học tập và làm việc. Công việc bình thường, thu nhập cả hai vợ chồng dao động 40-50 triệu đồng mỗi tháng. Nhờ chịu khó tiết kiệm, tích cóp và vay thêm ngân hàng một ít, chúng tôi mua được một căn chung cư ba phòng ngủ ở vị trí thuận tiện cho công việc và cuộc sống.
Thời điểm dịch Covid bùng phát, ở nhà nhiều, vợ tôi hay lên mạng tìm việc làm thêm online với mong muốn kiếm thêm mớ rau mỗi ngày, sau đó giấu tôi đầu tư tiền ảo. Lần đầu và lần thứ hai đổ nợ, tôi đưa tiền cho trả và bỏ qua, tổng số nợ khoảng 300 triệu đồng. Khoảng hơn một năm sau, tôi lại phát hiện vợ nợ thêm 700 triệu đồng nữa. Cảm giác chán nản, bất lực bủa vây tôi. Nợ ngân hàng chưa trả hết, giờ lại thêm khoản nợ này, vượt quá khả năng của vợ chồng tôi. Chúng tôi quyết định bán nhà, trả hết nợ, còn lại khoảng 800 triệu đồng để làm ăn. Thời điểm bán nhà, thị trường bất động sản im ắng, giá cả bình thường.
Sau khi tôi bán một thời gian, định gom góp ít tiền rồi vay mượn thêm chút mua căn nhà xa hơn, nhỏ hơn. Nhưng đang tìm hiểu thì thị trường biến động, giá nhà lên từng giờ, cao chót vót. Trước đây tôi cảm thấy mình vẫn có thể mua được nhà, giờ thấy ngôi nhà quá xa tầm với. Tiền tích lũy tăng chậm, thậm chí không tăng nhưng giá nhà có khi tăng vài trăm đến cả tỷ. Là một người đang có nhà cửa ổn định, giờ phải thuê nhà ở cái tuổi U40 khiến tôi chán nản quá. Bằng tuổi tôi, người ta có nhà nọ nhà kia, còn tôi chẳng có nổi mái nhà ổn định cho con cái yên tâm học hành. Tôi phải làm sao để có động lực tiếp tục cố gắng đây?
Đình Hữu 30/04/2024Chán nản dù gia đình hạnh phúc, có nhà riêng và hơn tỷ tiết kiệm
Tôi 33 tuổi, có chồng yêu thương và một con ngoan ngoãn, cuộc sống gia đình trôi qua bình lặng.
Tôi làm kế toán ở thị trấn, lương 10-12 triệu đồng tùy tháng. Chúng tôi có nhà riêng, sổ tiết kiệm của riêng tôi là hơn một tỷ đồng. Gọi là ổn định nhưng tôi thấy cuộc sống quá nhàm chán. Hàng ngày đi làm về, nấu ăn, ăn uống, giải trí chút rồi lại tiếp tục công việc vào ngày hôm sau....
Đọc thêm23 năm qua, chồng coi việc trò chuyện với con là sự nhàm chán
Tôi 48 tuổi, chồng 61 tuổi, cưới nhau 23 năm, có hai con gái, con lớn đang học năm ba ở nước ngoài, con nhỏ học lớp 9.
Chúng tôi sống ở Sài Gòn đã 25 năm. Vợ chồng tôi vẫn yêu thương và tôn trọng nhau, tuy không còn như thuở mới cưới nhưng cũng đủ ấm. Kinh tế gia đình tôi ổn định, bản thân là trụ cột chính từ khi cưới. Chồng về hưu nhưng vẫn làm thêm, không nợ nần, cuộc sống...
Đọc thêmChán nản vì 30 tuổi vẫn chưa có tiền, chưa từng yêu ai
Khi đã 30 tuổi, tôi vẫn chưa có gì trong tay, chưa có tiền, chưa có người yêu, thậm chí chưa có mối tình chính thức nào.
Tôi 30 tuổi, sinh ra trong gia đình không phải hộ nghèo nhưng cũng chẳng phải con nhà giàu. Dù gia đình không có điều kiện lắm nhưng may mắn lại được thương yêu và ủng hộ. Học hết cấp ba, tôi ở nhà làm công việc bản thân yêu thích và đam mê là sản xuất hàng thủ...
Đọc thêmMỗi ngày đi làm tôi đều chán nản
Để tìm việc giờ hành chính ở chỗ tôi rất khó nên tôi vẫn phải cố gắng, trong khi lương thấp, phải lao động tay chân vất vả.
Tôi là nữ, 31 tuổi, có hai con đang học mẫu giáo. Tôi đã tốt nghiệp đại học nhưng sau khi sinh xong bé đầu sẽ nghỉ hẳn để chăm con, tới lúc bé đi lớp tôi mới đi làm trở lại. Tôi là lao động phổ thông, công ty không yêu cầu về trình độ, làm giờ hành...
Đọc thêmCó cả tình cảm lẫn tiền bạc nhưng tôi vẫn thấy chán nản
Gần đây, tôi cảm thấy bản thân rơi vào cảm giác chán rất nhiều, đi làm không nhiệt huyết được như quãng thời gian lúc 22-26 tuổi.
Tôi 28 tuổi, độ tuổi mà trước đây tôi nghĩ mình sẽ ổn, nhưng hiện tại tôi thấy mỗi ngày chán ngắt. Nếu người khác nhìn vào và ngay cả tôi cũng ý thức được mình đang rất may mắn: có bố mẹ yêu thương, có người yêu hiểu chuyện, có khoản tiết kiệm...
Đọc thêm