33 tuổi vẫn là chuyên viên tín dụng, có phải chuyện bình thường
Nhìn bạn bè có người trưởng nhóm, có người việc nhẹ hơn, có người rẽ hướng kinh doanh; tôi tự hỏi mình có đang bước chậm?
Tôi 33 tuổi, làm tín dụng ngân hàng được 8 năm và hiện ở vị trí chuyên viên. Nghe thì bình thường, nhưng thật sự với người trong nghề, tôi hiểu rõ mức độ cạnh tranh và áp lực mà không phải ai cũng nhìn thấy. Tôi có một gia đình nhỏ, vợ và con trai gần 3 tuổi. Cuộc sống của tôi giờ xoay quanh việc chạy chỉ tiêu, chăm khách và tranh thủ từng phút về nhà để nhìn con cười. Tôi hạn chế nhậu nhẹt, tụ tập, chỉ mong giữ sức khỏe và dành thời gian cho gia đình. Nhưng càng lớn tuổi, tôi càng thấy áp lực công việc đè nặng lên vai.
Áp lực không tên của nghề tín dụng: Mỗi tháng mở ra là lại đối mặt KPI mới, lúc nào cũng "căng như dây đàn". Hồ sơ nhiều khi đủ rồi mà khách đổi ý phút chót, số thì hụt ngay lập tức. Nợ xấu, rủi ro nghề nghiệp luôn treo lơ lửng trên đầu. Đêm muộn vẫn phải trả lời điện thoại, sáng sớm phải đi gặp khách. Đôi khi chỉ vì một sai sót nhỏ mà ảnh hưởng cả năm phấn đấu. Tôi biết không phải mình không cố gắng, nhưng ở tuổi 33, nhìn bạn bè có người lên trưởng nhóm, có người chuyển sang công việc nhẹ hơn, có người rẽ hướng kinh doanh... tôi không khỏi tự hỏi: "Có phải mình đang bước chậm hơn mọi người? Hay nghề này vốn dĩ là vậy".
Tôi thương gia đình, thương vợ phải lo cho con, thương chính mình khi nhiều hôm về nhà mà đầu óc vẫn quay cuồng vì hồ sơ, KPI, những rủi ro khó lường. Tôi tự hỏi: Ở tuổi 33, vẫn là chuyên viên tín dụng, có phải là chuyện bình thường không? Tôi có nên tiếp tục theo nghề này thêm 5–10 năm nữa khi áp lực ngày một lớn? Hay tôi nên chuẩn bị một hướng đi mới, một nơi mà thu nhập không quá phụ thuộc vào con số mỗi tháng? Tôi viết bài này không phải để than thở, mà muốn nghe ý kiến thật lòng của mọi người, những ai từng làm nghề này hoặc hiểu nghề: Theo mọi người, tôi nên tiếp tục hay nên rẽ hướng? Nếu tiếp tục, tôi cần thay đổi điều gì để không bị đứng tại chỗ? Còn nếu rẽ hướng, tôi nên bắt đầu từ đâu để đảm bảo cho tương lai của vợ và con?
Hoàng Nam 26/11/2025Thường đưa đối tác đi 'karaoke tay vịn' nên tôi thấy bình thường
Tôi đưa khách đi karaoke và có gọi gái vào vài lần rồi; các em vào cũng chỉ rót bia, chọn bài, hát song ca và ôm thôi.
Tôi mới chuyển công tác sang phòng kinh doanh nên việc đi công tác, nhậu, tiếp khách diễn ra thường xuyên, tháng trung bình một hai lần, mọi chi phí công ty chi trả. Tôi không uống được nhiều và cũng không thích nhậu lắm nhưng là công việc nên cũng chấp nhận. Thi thoảng nhậu xong...
Đọc thêmVợ tiết kiệm đến mức không dám bật điều hòa, không dùng bình nóng lạnh
Tôi yêu vợ con nhưng cần một mái ấm đúng nghĩa, nơi người ta thấy thoải mái khi trở về, chứ không phải ngột ngạt vì tiết kiệm quá mức.
Nhiều người bảo có vợ tiết kiệm là may mắn, nhưng ở hoàn cảnh của tôi, đôi lúc thấy mình "ngộp thở" vì sự ki bo quá mức của vợ. Chúng tôi lấy nhau được bảy năm, vợ chồng đều đi làm, thu nhập không quá cao nhưng cũng không đến mức phải...
Đọc thêmVợ nghi ngờ và đòi rời xa dù tôi chỉ đi karaoke bình thường
Tôi nghĩ vợ khó tính, quá cầu toàn nhưng tôi vẫn chịu được và không muốn mất gia đình này.
Tôi là tác giả bài viết "Choáng váng khi nhận được lá thư từ vợ" để giãi bày tâm sự về hoàn cảnh của gia đình mình. Tôi và vợ quen nhau được 15 năm từ thời sinh viên, kết hôn 13 năm, có ba con đủ nếp tẻ. Vợ tôi có xuất phát điểm tốt hơn tôi. Cô ấy có vẻ ngoài cao ráo, ưa nhìn, học...
Đọc thêmTôi từng ăn canh rau đay cả tháng và mơ làm người bình thường
Bao năm cố gắng tôi thấy mình vẫn giậm chân tại chỗ, không phát triển được gì, trong khi đó bạn bè đã ổn định.
Hôm nay là cuối tuần, tôi ngồi đây với cơn mưa giữa mùa hạ, trong lòng nhiều tâm sự. Tôi sinh ra trong một gia đình không hạnh phúc, việc chứng kiến bố mẹ cãi nhau từ nhỏ khiến tôi lớn lên với một tâm hồn nhiều vết sẹo. Cũng chính vì việc chứng kiến cảnh bố mẹ...
Đọc thêmEm trai tôi không còn bình thường nữa
Em bảo thường xuyên bị bố mẹ bạo hành tinh thần bằng những lời mắng nhiếc, anh chị thì hùa vào chứ không ai nghe em nói cả.
Tôi có đứa em trai. Trước đây khi còn nhỏ, em rất vui vẻ, hiền lành, học giỏi nhưng có phần nhút nhát. Do là em út nên thỉnh thoảng hay bị đem ra so sánh với anh chị chỗ này chỗ kia, nhưng cũng chỉ ở mức trêu chọc cho vui. Em có một tật xấu là rất nghiện game....
Đọc thêm