Home
Menu

Chán cảnh ở nhờ, chồng muốn về quê sống

Chồng tôi gần như không xin được việc ở đâu vì gần 40 tuổi, bằng cấp không phù hợp.
Vợ chồng tôi cưới nhau được sáu năm, có con bốn tuổi và hơn hai tuổi. Trước đây chúng tôi ở Bình Dương cùng với ba mẹ chồng. Cuộc sống chung đụng, ba chồng đã về hưu, suốt ngày tụ tập bạn bè đánh cờ, uống trà, uống rượu. Có rượu vào, ông trách mắng chồng tôi học đại học ra không bằng con người ta, ham chơi, bất tài. Chồng tôi học đại học sư phạm ra, có đi dạy khoảng sáu năm trong trường nhưng tính anh không có kỷ luật, bất đồng lại trong môi trường nhà nước nên nghỉ việc ngang đi làm trái nghề không ổn định. Ba chồng chì chiết, anh không chịu nổi nên chúng tôi lên Sài Gòn ở ba năm nay.
Lúc đầu chúng tôi thuê phòng trọ, khi sinh bé thứ hai thì chật chội, nóng nực, ồn ào, bé không ngủ được nên tôi xin chị gái cho gia đình mình về ở chung nhà của chị. Nhà chị ba lầu, có cầu thang lối ngoài đi riêng. Lúc đầu anh rể không đồng ý, nói ở chung phiền phức nhưng vì thương mấy đứa nhỏ nên anh cũng đồng ý cho nhà tôi ở lầu trên cùng, tự sinh hoạt riêng. Tôi nói chồng là mình đi ở nhờ cũng phiền cho anh chị nên cố gắng đừng làm gì phiền hà, nếu ra ngoài thuê nhà này cũng phải hơn sáu triệu đồng, hoàn cảnh của mình không đủ tiền thuê, vì con thơ mà nhịn. Chồng tôi ậm ừ đồng ý.
Hiện tại chồng gần như không xin được việc ở đâu vì gần 40 tuổi, bằng cấp không phù hợp. Làm công nhân, anh nói gò bó, không làm. Anh đi chạy xe công nghệ, mỗi tháng 12-14 triệu đồng. Tôi làm văn phòng cho công ty tư nhân 10 triệu đồng, hai đứa con đi học mầm non trường tư hết tám triệu đồng (tôi không thể xin vô được trường công, trường tư ở Sài Gòn có mức giá trung bình như vậy. Khoảng lương còn lại, chúng tôi đủ trang trải điện nước, ăn uống, không có dư.
Khi ở chung, không có việc gì xảy ra, tôi cố gắng thu xếp để không làm phiền anh chị từ con nhỏ đến sinh hoạt hàng ngày. Tuy nhiên chồng tôi nói phải nhìn nét mặt anh rể để sống vì anh khá khó tính, ít nói, khó gần, anh lớn hơn chồng chỉ hai tuổi nhưng làm sếp công ty lớn lương cao. Chồng tôi tự ti, muốn rời Sài Gòn về lại quê ở cùng ba mẹ, mượn tiền cất nhà riêng trên mảnh đất 40 m ba mẹ anh cho, chứ ở Sài Gòn không có tương lai quá mệt mỏi. Tôi nên về hay ở lại? Mong các bạn chia sẻ.
Lan Phương 24/04/2024

Chán nản gia cảnh bạn trai, tôi rung động với người cũ

Bố mẹ anh hay gây gổ đánh nhau, tình cảm anh chị em hay bà con không thuận hòa, anh trai dính vào tệ nạn và đang chấp hành án.
Tôi năm nay đã nằm trong nhóm người U35, từ tỉnh nghèo ra miền Bắc học tập rồi bươn chải làm việc được gần 10 năm. Ở đây năm thứ năm, tôi quen và yêu xa với một anh đồng hương qua mạng xã hội (lúc này anh làm công trình trong Nha Trang). Khi yêu, anh ít nói về gia... Đọc thêm

Muốn ba con sống cùng bố mẹ, tôi phải chịu cảnh chồng ngoại tình

Tôi nhận ra bản tính của chồng, luôn muốn có gái để thỏa mãn dục vọng, có thể tìm kiếm gái ở bất kỳ đâu.
Tôi 32 tuổi, chồng hơn tôi 10 tuổi, cả hai quen nhau qua mạng. Hiện tại chúng tôi có với nhau ba bé: một trai và hai gái. Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi không hề êm đẹp mà trải qua rất nhiều sóng gió. Tính anh vốn nóng, mấy lần đánh tôi khi xảy ra mâu thuẫn. Thời điểm sinh bé... Đọc thêm

Muốn về quê chồng sinh sống vì ở TP HCM chỉ ở nhà thuê

Chồng lại thích ở Sài Gòn vì có thu nhập; anh lại hay đau ốm, ở đây sẽ thuận tiện cho việc khám chữa bệnh.
Tôi 35 tuổi, làm việc tại TP HCM, thu nhập nhỉnh hơn 15 triệu đồng một tháng, công việc không quá vất vả, không áp lực nhiều nhưng bắt đầu từ sáng sớm kéo dài tới tận tối, không có thời gian chăm con cái. Hiện tại vợ chồng chưa có nhà ở Sài Gòn, đang ở nhờ nhà người... Đọc thêm

Chồng muốn bố mẹ bán nhà ở quê, lên sống chung với chúng tôi

Tôi hiểu tấm lòng hiếu thảo của chồng, nhưng nghe anh nói muốn đón bố mẹ lên sống cùng, tôi không khỏi lo lắng.
Tôi 34 tuổi, kết hôn tám năm, có hai con học tiểu học. Vợ chồng tôi làm việc tại Hà Nội, ở trong căn hộ chung cư 67 m² mua trả góp. Bố mẹ chồng sống ở quê, cách nhà chúng tôi khoảng 100 km. Gần đây, sức khỏe bố mẹ yếu đi rõ rệt. Bố từng bị tai biến nhẹ, đi lại khó... Đọc thêm

Tôi từng sống cạnh người đàn ông khôn lỏi, ích kỷ

Những năm tháng tôi còng lưng lo toan hóa ra chỉ là đóng góp vô hình, không ghi nhận, không quyền lợi, không tiếng nói.
Nhân đọc bài viết, trong đó người chồng tự hỏi: "Tôi có ích kỷ không khi để vợ lo những khoản chi tiêu lặt vặt trong nhà như ăn uống, điện nước, chợ búa, còn mình giữ tiền để lo việc lớn như nhà cửa, xe cộ?", tôi bỗng rùng mình. Tôi từng sống cạnh một người... Đọc thêm