Vì nghèo, ít học, tôi bị cấp trên chèn ép, quỵt lương 4 triệu đồng
Bốn triệu đồng là công sức gần 20 ngày làm, mỗi ngày 12 giờ, tôi cảm thấy nghẹn ngào, chua xót cho thân phận người làm công bị chèn ép.
Tôi 35 tuổi, sinh ra và lớn lên ở TP HCM. Vì gia đình nghèo và đông anh em, tôi chỉ học hết cấp ba, không có nghề nghiệp hay công việc ổn định. Tôi chỉ làm những công việc phổ thông, lương thấp, đủ để trang trải cuộc sống. Mọi người có thể cười chê vì sau bao năm làm việc, tài sản duy nhất tôi có là chiếc đồng hồ cơ, điện thoại cảm ứng và chiếc xe đạp để đi làm mỗi ngày. Tôi nghĩ, điều may mắn nhất là mình vẫn còn sức khỏe, ba mẹ dù tuổi cao nhưng vẫn khỏe mạnh. Đặc biệt, tôi không phải lo lắng về nhà ở vì gia đình vẫn có một mái nhà cấp 4 chật hẹp với ba thế hệ sống cùng trong hẻm nhỏ.
Câu chuyện bắt đầu vào tháng 3 vừa rồi, khi tôi làm bảo vệ cho công ty bảo vệ với mức lương 6 triệu đồng mỗi tháng. Công ty ứng trước hai triệu đồng vào ngày 25 và trả phần còn lại vào ngày 10 hàng tháng. Lương tháng 3 tôi đã nhận được hai triệu vào ngày 25 tháng 3 và nhận số tiền còn lại vào ngày 10 tháng 4. Cứ nghĩ công việc và lương bổng sẽ trôi qua bình thường, giúp tôi trang trải cuộc sống thì vào đầu tháng 4, công ty thay đổi đội trưởng. Anh đội trưởng mới nổi tiếng là người hay gây khó dễ với nhân viên, lập biên bản, trừ lương...
Không chịu được sự áp lực từ anh đội trưởng, đầu tháng 4, tôi và một bạn bảo vệ khác đã nộp đơn xin nghỉ việc. Tuy nhiên, đội trưởng bảo rằng phải đợi 15 ngày để giải quyết đơn xin nghỉ việc. Trong 15 ngày này, công ty sẽ điều chuyển vị trí công việc của chúng tôi sang mục tiêu khác và chỉ khi làm đủ 15 ngày, công ty mới giải quyết đơn nghỉ việc. Đến ngày 15, tôi vẫn không thấy công ty liên hệ hay phân công công việc mới, cũng không trả lương tháng 3 (4 triệu đồng) vào ngày 10. Sốt ruột, tôi nhắn tin liên hệ với đội trưởng, anh bảo do tôi nghỉ ngang nên công ty không giải quyết lương.
Khi tôi gặp trực tiếp đội trưởng tại trụ sở công ty, anh ta yêu cầu tôi phải làm đủ 15 ngày, từ ngày 16 tháng 4, công ty mới thanh toán lương cho tôi. Tôi không đồng ý vì theo tôi, sau khi nộp đơn xin nghỉ việc vào đầu tháng, công ty phải phân công công việc cho tôi nhưng họ không làm vậy và bảo nghỉ ngang là không hợp lý. Sau khi tìm hiểu, tôi biết theo Bộ luật Lao động, nếu công ty không giải quyết đơn xin nghỉ việc trong thời gian hợp lý (tối đa 3 ngày trong trường hợp không có hợp đồng lao động), đơn xin nghỉ của tôi mặc định được chấp nhận. Việc đội trưởng yêu cầu tôi phải làm thêm 15 ngày nữa mới thanh toán lương là không đúng luật. "Nghỉ ngang" không phải lý do hợp pháp để công ty từ chối trả lương cho tôi. Tôi có quyền nhận lương cho những ngày đã làm việc trong tháng 3.
Tôi đã giải thích cho đội trưởng như vậy, nhưng anh ta bảo không cần biết luật đó, chỉ tuân theo quy định của công ty, bắt buộc tôi phải làm đủ 15 ngày nữa thì mới chịu thanh toán lương tháng 3. Với mọi người, có thể 4 triệu đồng là số tiền nhỏ, nhưng với tôi đó là công sức của gần 20 ngày làm việc, mỗi ngày 12 giờ, vì thế tôi cảm thấy nghẹn ngào, chua xót cho thân phận người làm công bị chèn ép. Vì nghèo, học ít, không có tiếng nói mạnh mẽ, tôi thật sự hoang mang không biết phải làm gì. Tôi viết bài này mong mọi người chia sẻ cách giải quyết, giúp tìm ra cách làm việc với công ty để nhận được lương. Hiện tại, cuộc sống của tôi rất eo hẹp, vừa không nhận được lương, vừa bị đội trưởng chèn ép làm việc (ở những mục tiêu xa trung tâm, hạch sách để phạt ký biên bản) nên tôi rất mệt mỏi và chán nản. Mong được các anh chị cùng chia sẻ.
Nguyễn Hiển 18/04/2025Tuổi 36, tôi nghỉ việc khi lương trên 50 triệu đồng không lý do
Làm gì miễn mình an yên là được, tiền có thể không có nhiều nhưng nhất định phải có nhiều niềm vui trong cuộc đời quý giá này
Tháng một năm 2024, bước sang tuổi 36, ai cũng bảo là năm tuổi đó, năm sẽ gặp nhiều điều bất như ý. Riêng tôi, một đứa có vẻ lạc quan hơi quá đáng chăng: có gì đâu mà sợ, bóp méo khái niệm "cùng tuổi nằm duỗi mà ăn" thành "năm tuổi nằm duỗi mà ăn",...
Đọc thêmTôi lỡ nói chồng vô dụng khi anh rửa chén làm vỡ bát
Anh vẫn cười khi tôi hỏi han nhưng hời hợt, chẳng còn sự ấm áp quen thuộc.
Tôi 34 tuổi, chồng 32, kết hôn được bảy năm, có cậu con trai năm tuổi. Cuộc sống gia đình bình thường, không dư dả nhưng cũng đủ đầy, chỉ có điều cả hai đều bận rộn với công việc. Chồng tôi hiền lành, chịu khó, luôn cố gắng đỡ đần việc nhà để tôi có thời gian nghỉ ngơi, dù những việc anh làm vẫn...
Đọc thêmTừ khi bố đi theo người khác, mẹ tôi bị chú thím chèn ép
Mấy chục năm mẹ tôi làm dâu, chịu đủ khổ cực nhưng cuối cùng ba vẫn bỏ theo vợ nhỏ, giờ mẹ tôi sống cùng nhà với chú thím.
Tôi chưa giúp được gì cho mẹ đã đi lấy chồng. Khi tôi quyết định cưới, một phần vì vỡ lẽ chuyện ba có con riêng bên ngoài, tôi muốn mẹ thấy con gái lấy chồng sẽ vui hơn, muốn mẹ bận rộn hơn. Tôi cưới chồng năm 28 tuổi, cố gắng làm việc nhưng năng...
Đọc thêmBị cấp trên và đồng nghiệp xem thường, ức hiếp
Tôi khó chịu vì những câu nói mang nặng sự xem thường trí tuệ mình, mỗi lần như thế chỉ mỉm cười cho qua để tránh rắc rối.
Tôi là nam, 26 tuổi, làm công nhân tại một công ty chuyên túi xách của Nhật Bản, đi làm để giải quyết khó khăn về tài chính trước mắt. Tuy cố gắng nhẫn nhịn và hòa đồng với tập thể nhiều nhất nhưng có vẻ tình hình vẫn không ổn lắm. Vốn bản tính thật...
Đọc thêmTiêu hoang với mức lương 10 triệu đồng, tôi nợ 200 triệu đồng
Chắc hẳn nhiều người nghĩ tôi cờ bạc, nhưng không, do tiêu xài hoang nên vay đến bốn công ty tài chính, dư nợ hiện tại là 200 triệu đồng.
Tôi là nữ, 28 tuổi, vẫn độc thân, xuống Sài Gòn làm được hai năm. Có lẽ do sống tự do quá cộng thêm nhiều cám dỗ nên tôi mạnh tay shopping, ship hàng ăn uống vô tội vạ dù lương chỉ 10 triệu đồng, tiền trả nợ hàng tháng đã vượt khả năng chi...
Đọc thêm