Home
Menu

Trưởng phòng khiến tôi bị chị em đồng nghiệp xa lánh

Không rõ trưởng phòng nói gì mà mọi người cứ bâng quơ nói tôi: "Hay mách lẻo sếp", "Thích thì đổi việc cho".
Tôi làm việc ở một doanh nghiệp kinh doanh thuộc nhà nước được hơn 9 năm, có ngạch lương cộng với lương kinh doanh tính theo trợ lý 1-2-3, nhân viên 1-2-3. Mỗi mức nhân viên cách nhau 300 nghìn đồng, mỗi mức trợ lý hơn nhau một triệu đồng. Phòng tôi chia thành các nhóm theo các đối tác và nhóm chuyên môn lấy hàng, hành chính, có thể có cá nhân ở hai nhóm, còn một nhóm đối tác có thể phục vụ cho một đến 5-7 hợp đồng. Từ khi vào phòng, tôi luôn được sếp phân vào cùng lúc 4-5 nhóm, các đồng nghiệp nữ thường chỉ nằm trong một nhóm, nhiều lắm là hai nhóm. Những đồng nghiệp đó còn có lúc nghỉ trong ngày, trong tuần, vì nhóm đó đỡ việc, tôi vì trong 4-5 nhóm nên vừa hoàn thành xong việc này đã quay ra nhóm kia, quay cuồng.
Cơ quan tôi làm từ 7h30 đến 16h30 nhưng có những năm tôi thường phải ở lại làm đến 19h30 hoặc 20h, khi có một nhóm tổ chức đi chơi riêng tôi không đi được vì bận việc nhóm khác. Tôi cho là mình cứ cố gắng thì lãnh đạo sẽ nhìn vào và ghi nhận. Cách đây 3 tháng, trong cuộc họp giao ban, nghe lãnh đạo đọc bảng phân loại nhân viên đã duy trì suốt bao nhiêu năm qua, tôi là nhân viên 3, nghĩa là đứng cuối, không được trợ cấp gì trong mức lương kinh doanh, bảo sao lương tôi thấp. Tôi sống đơn giản, nghĩ là lương thấp thôi, thì ra thấp là vì cái bảng phân loại kia.
Cũng xin nói thêm, trước đây đã có phó phòng, chị trưởng nhóm hành chính từng đề xuất tôi là nhân viên xuất sắc của năm (được phát tiền thưởng) nhưng trưởng phòng đều gạt đi. Anh phó phòng bảo tôi: "Em nên rút bớt nhóm thì sẽ được ghi nhận đúng và tốt cho em" rồi rút tôi ra khỏi một nhóm, tuy vậy tôi vẫn phải làm việc trong 4 nhóm. Hai năm sau, chị trưởng nhóm (bị bệnh hiểm nghèo đã mất cách đây hai năm) bảo tôi: "Chị đề xuất cho em nhưng không được, chị biết em cố gắng. Thôi em cố gắng, sau chị lại đề xuất". Tôi cứ vô tư nghĩ mình cứ nỗ lực hết sức, trời nhìn, rồi tôi sẽ được đền đáp.
Xét về số lượng việc, tôi gấp 3-4 người khác, xét về độ khó thì tôi đang làm những việc lãnh đạo giao cho nhiều người khác nhưng những người đó trả lại sếp và bảo không hiểu, không làm được. Tôi từng được đối tác email gửi cả nhóm để khen ngợi năng lực làm việc và mong tôi tiếp tục hỗ trợ. Nhưng sau khi nghe đến bảng xét loại kia không thay đổi suốt từ khi tôi vào làm đến nay, tôi buồn, cảm giác mất động lực làm việc. Tôi luôn đi làm với núi việc chồng chéo vì có nhóm hơn 10 đối tác, liên tục gửi emai, công văn, dịch tài liệu, trong khi đồng nghiệp đến cơ quan ngồi ăn trong bàn trà đến 8h30 thậm chí 9h (giờ làm bắt đầu từ 7h30).
Tôi đã viết email nói với sếp chuyện đồng nghiệp thì rảnh còn tôi quá bận, tôi đề xuất tăng mức xét nhân viên lên trợ lý (bằng người đang làm một nhóm, lượng công việc ít hơn tôi) hoặc giảm tải việc cho tôi, nếu đồng nghiệp bảo bận không nhận thì tôi xin đổi công việc tôi đang làm cho đồng nghiệp đó. Tôi cũng gửi thư cho chị trưởng nhóm mới (thay chị bị bệnh mất rồi) vì chị ấy giao cả việc không phải của nhóm tôi theo cho tôi. Tôi nói bận thì chị ấy cáu gắt. Không ngờ chị trưởng nhóm không những không thông cảm, còn nói với hội đồng nghiệp nữ, tôi không rõ mức độ nội dung nói đến đâu nhưng thấy mọi người nói bâng quơ gì mà: "Hay mách lẻo sếp", "Thích thì đổi cho".
Đầu tiên tôi còn ngờ ngợ, sau 3 tuần sếp gọi tôi, bảo không nên nói với chị em chuyện như vậy, vì thế tôi mới chắc chắn chị trưởng nhóm đã nói cho hội chị em. Tôi không ngờ chị trưởng nhóm lại hành xử như vậy. Tôi muốn nói cho chị hiểu là tôi rất bận, không những không được ghi nhận, thông cảm mà chị sau đó còn đẩy việc khác (không phải thuộc các nhóm tôi theo) cho tôi. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Thảo Nhi 15/01/2025

Môi trường tốt nên tôi vẫn làm dù từng bị đồng nghiệp xa lánh

Tôi là tác giả bài: “Trưởng phòng khiến tôi bị chị em đồng nghiệp xa lánh”, xin cảm ơn các bạn đã chia sẻ cùng tôi.
Những chuyện tôi tâm sự ở bài trước đã diễn ra tầm một năm. Có nhiều ý kiến nói rất đúng về tôi, tôi hướng nội, sợ va chạm, sợ nêu ý kiến, điều này hình thành từ tuổi thơ ấu. Tôi đã đọc nhiều bài phân tích về kiểu tính cách này, muốn sửa từ lâu nhưng... Đọc thêm

Bị sếp mắng vì đi phong bì ít hơn đồng nghiệp

Sáng nay có đám cần đi, tôi lại đi ít tiền hơn mọi người và bị tổ trưởng mắng rằng sống phải có cộng đồng.
Tôi là nữ, độc thân, thuê trọ một mình trên thành phố, lương dao động dưới 10 triệu đồng. Sở dĩ tôi kể về hoàn cảnh kinh tế để mọi người biết về việc sống ở thành phố với mức lương thấp nên tôi khá căn cơ.
Chuyện là mỗi khi chỗ làm, ai có bố, mẹ mất... Đọc thêm

Tôi xa lánh bạn trai sau đêm thăng hoa chỉ vì thích ở một mình

Tôi khá hợp với người đó nhưng không thể tiếp tục mối quan hệ do cảm giác muốn xa lánh người khác.
Tôi 46 tuổi, là mẹ đơn thân nuôi hai con. con trai học năm thứ hai đại học, con gái vừa vào lớp mười. Các con học hành ổn, ngoan. Tôi có công việc ổn định, chức vụ quản lý, thu nhập trung bình khoảng 40 triệu đồng mỗi tháng. Chồng cũ chu cấp cho các con mỗi tháng 10 triệu đồng. Tôi và... Đọc thêm

Cuộc sống bất tiện khi phòng tôi và ba mẹ chỉ ngăn bằng tấm vách

Một đứa con gái sinh ra trong gia đình không mấy hoàn hảo và khá giả sẽ trải qua như thế nào?
Độ tuổi trưởng thành mà tôi không có sự riêng tư sẽ thế nào? Phòng tôi không kín, ngăn cách với phòng ba mẹ chỉ bằng một tấm vách, ban ngày hay ban đêm chỉ thở thôi cũng nghe tiếng. Đêm không phải ai cũng dễ ngủ, thi thoảng phải nghe những âm thanh từ phòng ba mẹ kéo dài tầm 30 phút đến cả... Đọc thêm

Chồng muốn ngủ riêng, tuần chỉ ghé phòng tôi một lát

Anh nói khi ngủ chung, anh thấy chật chội, nóng bức, không ngủ ngon, nhất là các con nằm xoay nhiều hướng, gác rồi đạp.
Tôi 35 tuổi, lấy chồng được tám năm, có hai con nhỏ. Thời gian này, vợ chồng tôi ngủ riêng và tôi không biết nên coi đó là lựa chọn đúng đắn hay là dấu hiệu cho thấy hôn nhân trục trặc.
Ban đầu lý do rất đơn giản: đứa út còn nhỏ và hay khóc đêm, còn chồng tôi... Đọc thêm