Home
Menu

Đón vợ con sang Pháp chưa lâu, vợ chồng nguy cơ tan vỡ

Chúng tôi đã nhiều lần ngồi lại nói chuyện và xin lỗi nhau, nhưng những vết rạn nứt không hề mất đi.
Câu chuyện của tôi có lẽ không quá đặc biệt hay hiếm gặp trong đời sống gia đình, nhưng khi rơi vào hoàn cảnh này, bất kỳ ai cũng có thể cảm thấy mệt mỏi và mất phương hướng. Tôi 40 tuổi, lập gia đình được 15 năm, vợ chồng cùng nghề và có hai con trai. Hiện tại, gia đình tôi sinh sống và làm việc tại Pháp. Tôi sang đó cách đây 7 năm, ban đầu phải học lại thạc sĩ vì để kiếm được một công việc đúng ngành nghề ở đây, bằng cấp trong nước không được đánh giá cao. Nói về lý do tôi ra nước ngoài, có nhiều nguyên nhân, nhưng quan trọng nhất là tôi muốn dành nhiều thời gian hơn cho gia đình và cho con cái hưởng nền giáo dục tốt của châu Âu.
Trước đó, vào năm 2016, gia đình tôi đã có chuyến đi Pháp hơn hai tháng. Khoảng thời gian này giúp tôi có cái nhìn cơ bản về cuộc sống ở châu Âu, tôi và vợ đều cảm thấy thích nơi này. Ngoài ra, tôi cũng muốn thay đổi cuộc sống của mình tại Việt Nam, một cuộc sống bận rộn với công việc, các mối quan hệ xã hội, bia rượu... Ở Việt Nam, tôi làm trong ngành kiến trúc, xây dựng, là giảng viên đồng thời có một công ty riêng, phần lớn thời gian tôi dành cho công việc mà ít quan tâm đến gia đình. Quyết định ra đi này nhận được sự đồng tình từ cả gia đình và vợ.
Ngày tôi rời Việt Nam, con trai thứ hai mới 9 tháng tuổi. Lúc đó, tôi nghĩ đơn giản rằng chỉ một hai năm sau có thể đón vợ con sang, thực tế không hề dễ dàng như vậy. Trong năm rưỡi đầu tiên khi phải đi học lại, tôi gặp rất nhiều khó khăn cả về tài chính, tinh thần lẫn cảm xúc. May mắn thay, tôi đã vượt qua giai đoạn đó, tốt nghiệp thạc sĩ tại Pháp, tìm được công việc đúng chuyên ngành và mua được căn nhà. Đây có thể không phải điều gì quá vĩ đại, nhưng với hoàn cảnh của tôi, nó thực sự không hề đơn giản. Tôi tin rằng, trong 10 người như tôi, có lẽ chỉ một người làm được điều này.
Thành công này có được cũng nhờ sự giúp đỡ và động viên rất nhiều từ gia đình, bạn bè. Sau gần 5 năm, tôi đã đón được vợ con sang Pháp. Khoảnh khắc ấy, tôi vỡ òa trong hạnh phúc. Tôi nghĩ mọi cố gắng, giấc mơ của mình đã thành hiện thực. Khi vợ con sang, tôi đã có một cuộc sống tương đối ổn định. Chúng tôi mua thêm một chiếc ôtô để vợ tiện đi lại, đưa đón con. Tôi cũng sửa lại nhà để có hai căn hộ nhỏ cho thuê airbnb, đây cũng được coi là công việc của vợ để có thêm thu nhập mà không phải làm các việc chân tay khác.
Rồi niềm vui qua đi nhanh chóng, những mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh và ngày càng nghiêm trọng. Hiện tại, tôi gần như muốn ly hôn ngay lập tức và không thể chịu đựng được cuộc hôn nhân này nữa. Mâu thuẫn bắt đầu từ đâu? Nhiều lúc chính tôi cũng không thể hiểu nổi. Có lẽ mọi thứ bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt. Chẳng hạn như khi tôi dạy vợ lái xe, hướng dẫn thì cô ấy luôn cãi lại. Ai từng dạy vợ lái xe chắc sẽ hiểu cảm giác này. Hay như việc cô ấy thích làm bánh, quẩy, bánh mì... để ăn và có ý định kinh doanh. Ban đầu, tôi rất ủng hộ, nhưng vấn đề là cô ấy làm không ngon, không thể bán được. Hơn nữa, mỗi lần cô ấy tập trung làm những món đó, mọi việc trong nhà gần như đình trệ: không nấu cơm, không dọn dẹp nhà cửa. Điều này lặp đi lặp lại khiến tôi rất mệt mỏi.
Những mâu thuẫn lớn nhất xảy ra gần đây. Ngày 20/10, tôi vừa về nhà trong trạng thái vô cùng mệt mỏi cả về thể chất lẫn tinh thần, chỉ muốn được ngủ. Vợ đánh thức tôi dậy với khuôn mặt hằm hằm, đòi hỏi tôi phải tặng quà. Ban đầu, tôi tưởng cô ấy đùa nên không để tâm, hóa ra không phải. Cô ấy trách móc tôi thậm tệ. Khi ấy, tôi không kiềm chế được, đã dùng những lời lẽ thô tục. Hay như cách dạy con, tôi thừa nhận mình là người nóng tính, nhưng tôi quan niệm rằng đôi khi cần kỷ luật nghiêm khắc để con biết giới hạn. Từ khi sang Pháp, tôi chỉ đánh con mỗi đứa một lần, đánh nhẹ vào mông. Vợ thường xuyên dùng những lời lẽ nặng nề với con.
Một lần, khi cả nhà đi chơi, trên xe, cô ấy dạy con trai nhỏ học bảng cửu chương (dù con mới lớp hai). Khi con không nhớ, cô ấy mắng nặng lời. Tôi góp ý rằng bảng cửu chương chỉ cần học thuộc, không nhất thiết phải hiểu ngay. Cô ấy không đồng ý, còn mỉa mai tôi ngu dốt và nói giỏi toán hơn tôi. Lúc đó, tôi rất bực nhưng vẫn cố nhịn. Khi xuống xe, cô ấy nắm tay hai con đi nhanh lên phía trước, tôi gọi nhưng vợ không quay lại. Bực bội từ trước đó, tôi lớn tiếng. Đáp lại, cô ấy nói những lời rất khó nghe và đòi đưa con quay về. Tôi không thể chịu nổi nữa, lớn tiếng chửi bới ngoài đường. Tôi biết làm vậy là sai, nhưng khi đó thật sự mất kiểm soát.
Tôi nhận ra bản thân cũng có vấn đề: gia trưởng, nóng tính. Nhưng dù thế nào, tôi luôn cố gắng làm tròn trách nhiệm. Tôi cáng đáng toàn bộ chi phí gia đình, làm hai công việc một ngày. Vợ có thu nhập từ airbnb nhưng chúng tôi có kế hoạch tiết kiệm để mua thêm căn nhà nữa, cuối tuần vẫn đi chợ, nấu ăn, dọn dẹp. Dù không quá quan tâm đến những ngày lễ, tôi vẫn mua quà cho vợ con khi thấy cần thiết. Nhưng dù cố gắng đến đâu, tôi vẫn cảm thấy giữa chúng tôi ngày càng xa cách. Tôi dành gần như toàn bộ thời gian rảnh cho gia đình chứ không tụ tập hay chơi bời gì hết.
Chúng tôi đã nhiều lần ngồi lại nói chuyện và xin lỗi nhau, nhưng những vết rạn nứt không hề mất đi. Chỉ sau vài ngày bình thường, chúng tôi lại cãi vã. Bây giờ, tôi chọn cách không nói chuyện để tránh mâu thuẫn. Tôi biết, đây chỉ là giải pháp tạm thời. Nếu thiếu sự tôn trọng và không thể chấp nhận nhau, chúng tôi sẽ không thể tiếp tục được. Có lẽ, tôi sẽ cố gắng vài năm nữa, đợi con cái trưởng thành rồi ly hôn. Tôi viết ra những dòng này không chỉ để trút bầu tâm sự mà còn mong nhận được lời khuyên từ các bạn. Liệu tôi còn có cách nào khác để cứu vãn cuộc hôn nhân này không? Cảm ơn mọi người đã lắng nghe câu chuyện của tôi.
Thanh Quốc 14/03/2025

Nguy cơ mất việc ở tuổi 50 vì 'sức khỏe yếu'

Sau 28 năm công tác và đóng bảo hiểm xã hội, nếu chỉ vì 'sức khỏe yếu', tôi phải rời bỏ công việc, cuộc sống sẽ đi về đâu?
Tôi là công chức, đã có 28 năm công tác và cống hiến trong một cơ quan nhà nước. Với hai bằng đại học, một bằng thạc sĩ và các chứng chỉ chuyên môn nghiệp vụ cũng như chứng chỉ về tiêu chuẩn trình độ ngạch bậc chuyên môn, tôi từng yên tâm và luôn... Đọc thêm

Chồng vô tư đáp trả khi tôi hỏi anh biện pháp an toàn nào với bồ

Tôi nghĩ cả đời này anh chỉ có tôi là vợ duy nhất, đâu biết rằng cả năm tháng qua anh vợ chồng với người đàn bà khác.
Hôn nhân của chúng tôi vừa tròn 12 năm nhưng bắt đầu trục trặc khoảng một năm trở lại đây, từ khi anh vướng vào chuyện ngoại tình. Chúng tôi có với nhau 10 năm trọn vẹn hạnh phúc, một năm phát sinh vấn đề và một năm phát sinh nhiều biến cố. Tôi không còn nhớ... Đọc thêm

Vì cô gái mới quen trên mạng, anh từ chối đón mẹ con tôi sang Mỹ

Cách đây vài hôm anh bảo hết tình cảm với tôi, muốn tiến tới với cô gái mới nói chuyện trên mạng được hai tháng, nhỏ hơn anh 3 tuổi.
Tôi bị sang chấn tâm lý khi nghe anh nói anh thương người ta, trong khi chỉ mới quen họ hai tháng trên mạng. Anh ở nước ngoài, cô gái đó ở Việt Nam. Tôi quen anh khi anh học đại học năm thứ ba, tôi lớn tuổi hơn, khi đó đã ra trường. Ngày chúng tôi nắm tay... Đọc thêm

Quá khứ nợ nần, sống bất hợp pháp ở xứ người, giờ mong có người hiểu mình

Tôi không cần người xinh đẹp, không cần hoàn hảo, chỉ cần có thể chia sẻ và đồng hành cùng mình trong những thăng trầm cuộc sống.
Tôi 30 tuổi, trải qua nhiều vấp ngã trong cuộc sống. Những năm tháng thanh xuân của tôi không trôi qua êm ả mà là chuỗi ngày gồng mình đối mặt với những thử thách mà đôi khi tự hỏi tại sao mình lại rơi vào. Năm ấy, tôi quyết định sang Hàn Quốc với bao... Đọc thêm

Từ lâu tôi đã quên cảm giác hạnh phúc khi gần gũi chồng

Cảm xúc là thứ tôi không thể thay đổi, khi tình yêu không còn, tôi làm sao có niềm vui khi gần anh, chỉ như nghĩa vụ thôi.
Tôi 39 tuổi, chồng hơn tôi 5 tuổi. Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo toàn diện cả về vật chất lẫn tinh thần. Mẹ nhỡ nhàng với mối tình đầu và sinh ra tôi, không danh phận. Đến khi tôi 3-4 tuổi, mẹ sống chung với một người đàn ông khác cũng không có... Đọc thêm