Home
Menu

Vợ muốn gả con gái cho Việt kiều để có tiền mua nhà cho em ruột

Đến lúc này, sự chịu đựng của tôi cạn kiệt; tôi bảo em không làm vợ được ít nhất cũng phải làm mẹ ổn, đằng này...
Tôi sinh ra và lớn lên ở thành phố lớn nhất đất nước, đã có vợ và hai con đủ nếp tẻ. Tôi làm ngày đêm không mệt mỏi vì xuất phát từ con số không. Bốn cột mốc đáng nhớ trong đời tôi là mua xe cho vợ, mua nhà cho cả gia đình, đám cưới và cho hai con học hết đại học. Sau 27 năm hạnh phúc, chỉ còn một năm nữa là bé nhỏ ra trường, tôi dự định vợ chồng dắt tay nhau cùng hưởng phước, an nhàn, dù chỉ đủ ăn đủ mặc thì cột mốc thứ 5 xuất hiện bất ngờ.
Vợ không còn muốn lo cho gia đình nữa, lạnh nhạt với chồng, đi làm về chỉ ôm điện thoại rồi đi ngủ, phó mặc kinh tế cho chồng. Cô ấy làm được bao nhiêu là đem về lo cho các em hết, toàn trên 40 tuổi và có gia đình. Tôi có ý kiến, vợ đòi ra ngoài ở. Tôi hiểu vợ không đi bây giờ cũng đi lúc khác. Tôi đối diện sự thật. Nếu một người quá nghèo khi còn trẻ, giờ họ lại thèm khát sự giàu có. Đỉnh điểm là vợ muốn gả con gái tôi cho một Việt kiều để lấy tiền mua nhà cho em ruột.
Tôi quyết định buông tay để vợ đi, may mắn hai con vẫn ở với tôi. Bất ngờ là bước vào tuổi 60, cuộc đời tôi lại thay đổi như thế, thật nghiệt ngã. Tôi nghe nói sau ly hôn 18 tháng đàn ông mới tỉnh lại. Cô đơn ở tuổi xế chiều thật khó chấp nhận. Tôi nghe ai đó từng nói: "Thiếu thứ gì nhặt thứ đó thôi. Hãy bước đi khi ta còn có thể". Các bạn tiếp sức mạnh cho tôi nhé, tôi muốn sống đến hơi thở cuối cùng để đưa con mình vào đời.
Thành Nam 10/10/2024

Con tôi viết sai, cô giáo bắt xé trang vở đó rồi viết lại

Tôi thấy cô chỉ vì quá quan trọng hình thức và thi đua của lớp mà khiến lớp học căng thẳng.
Tôi có con học tiểu học công lập ở một ngôi trường trong thành phố lớn. Lớp con tôi học, cô giáo có những quy định như sau:
Nếu ngày hôm đó không mặc đúng đồng phục thì gọi điện cho bố mẹ mang đúng đồng phục tới trường để thay. Nếu bố mẹ không mang được, học sinh phải nghỉ... Đọc thêm

Thi thoảng chồng làm chút việc nhà, như kiểu 'ban ơn' cho tôi

Chồng đưa tôi nửa lương mỗi tháng, không cần biết tôi chi tiêu như nào, việc nhà anh cũng không bận tâm, tôi ốm anh cũng không để ý.
Tôi và chồng kết hôn được 7 năm, có hai con gái độ tuổi mầm non. Sau vài năm tích góp, chúng tôi mua được căn hộ ở Hà Nội dù còn nợ ngân hàng vài trăm triệu đồng. Khi quen nhau, thấy anh xuất thân khó khăn nhưng học hành thành tài, tôi nghĩ anh là người... Đọc thêm

Có nhà Hà Nội, viết thư hay vẫn chưa tìm được bạn gái

Tôi luôn có tính dò cảm xúc người khác, nếu không cảm thấy đối phương hào hứng sẽ dừng lại trong khi đáng lẽ phải hỏi mới đúng.
Lần đầu tiên tôi viết thư là năm 2020, đơn giản là thích viết lách mặc dù điểm Văn khá tệ. Xuất phát điểm tôi học thông tin nhưng lại bỏ ngang để làm phiên dịch. Giai đoạn 2016-2017 cực thịnh trong ngành xuất khẩu nên kinh tế tôi ổn, nhờ sự giúp... Đọc thêm

Không ai có kiểu yêu như bạn gái cũ của tôi

Tần suất những cuộc cãi vã ngày một nhiều, em càng ngày càng lạnh nhạt hơn, cũng không muốn gặp mặt tôi.
Tôi và em biết nhau vào đầu tháng 8 năm 2023. Sau một thời gian làm quen, nói chuyện khá dài, tôi đã tỏ tình nhưng em từ chối, bảo chưa sẵn sàng để bắt đầu một mối quan hệ. Khi đó tôi đã khá hụt hẫng vì nghĩ mình nói chuyện, tâm sự với em đủ thứ trên trời dưới biển hàng... Đọc thêm

Yêu người nhiều ưu điểm nhưng không muốn rời xa Việt Nam

Tôi yêu không khí và sự nồng ấm của người Việt nhưng tới tuổi kết hôn, muốn có người bạn đời hợp với mình, để sau không phải hối hận.
Tôi 30 tuổi, lúc trước du học Australia, sau đó đã về Việt Nam luôn do không có ý định ở lâu dài, hiện có công việc tại công ty với mức lương 30-40 triệu đồng mỗi tháng, cuộc sống khá thoải mái tại thành phố. Trước đó tôi đã trải qua 3... Đọc thêm