Home
Menu

Hạnh phúc muộn của tôi

Tôi 36 tuổi, nuôi con trai 8 tuổi; anh lớn hơn tôi 27 tuổi, lỡ dỡ hôn nhân lần đầu sau 16 năm gắn bó và không có con.
Hôm nay tôi mạo muội tâm sự chuyện tình của mình, không cố ý "khoe" hạnh phúc, chỉ muốn giúp mọi người có cái nhìn đa chiều hơn về hôn nhân lẫn tình yêu. Tôi 36 tuổi, có con trai 8 tuổi. Bé là con của người em họ hàng, không may em họ qua đời và tôi nhận chăm sóc bé từ khi còn đỏ hỏn. Tôi quen anh qua một app hẹn hò. Anh lớn hơn tôi 27 tuổi, lỡ dỡ hôn nhân lần đầu sau 16 năm gắn bó và không có con. Chúng tôi quen nhau ngay lúc bùng phát dịch Covid nên đã không thể gặp nhau suốt hai năm bởi anh ở xa. Chúng tôi nói về những quan điểm sống, nhưng vụn vặt đời thường. Cả hai có tình cảm với nhau lúc nào không biết.
Một năm sau đó, tôi gặp biến cố cuộc sống, mẹ và em bệnh, tôi gần như là trụ cột chính trong gia đình. Từ người có tài sản vài ba căn nhà, công việc thuộc top, bỗng chốc không còn gì. Anh hỗ trợ tôi rất nhiều về mặt tài chính lẫn tinh thần, sẵn sàng nhảy xuống hố để nắm tay tôi, kéo tôi lên khỏi những ngày tăm tối. Mất hai năm để tôi cân bằng và xây dựng lại từ đầu. Chúng tôi trải qua rất nhiều thăng trầm trong cuộc sống. Tôi hiểu một điều, ngoài tình yêu, chúng tôi còn có cả tình người và tình thương với nhau. Vì thương nên cả hai luôn cố gắng gìn giữ và luôn vì nhau cố gắng.
Tôi thầm cảm ơn ông trời đã cho chúng tôi có duyên gặp nhau và gắn bó đến nay là năm thứ 6. Những điều nhẹ nhàng và bình dị luôn xoay quanh chúng tôi, cả hai luôn vun vén cảm xúc, tôn trọng và trân trọng nhau. Luôn biết nói cảm ơn khi người kia làm điều gì cho mình dù là nhỏ nhặt. Luôn biết nói xin lỗi ngay cả khi lỗi không thuộc về mình mà người kia đang rất buồn hay tổn thương. Những gì tôi chia sẻ chỉ mong các bạn hãy luôn chân thành và tử tế với người mà mình đã xác định đi bên cạnh cho đến cuối cùng.
Cuộc sống không bao giờ chỉ có màu hồng, khi về ở cùng nhau, chúng ta cần phải bao dung và yêu luôn cả khuyết điểm của họ, thực tế "trần trụi" đúng nghĩa. Mỗi khi có mâu thuẫn, tôi và anh chọn cách đối diện với nhau để bày tỏ suy nghĩ lẫn mong muốn. Chúng tôi đặt ra 3 câu hỏi: Lý do vì sao bắt đầu? Tương lai có còn muốn thấy người đó hay không? Anh/em phải làm gì để chúng ta thấy tốt hơn?
Chung quy lại, ngoài cơm áo gạo tiền thì niềm tin luôn là điều vô cùng quan trọng cho cuộc sống hai người. Anh đã rất bao dung khi tôi ở đáy vực sâu, stress và trầm cảm. Anh yêu thương tôi nên đã đối xử rất tốt với người thân của tôi. Chính vì điều đó nên tôi luôn mong muốn làm những điều tốt cho anh, vì anh xứng đáng. Vậy nên, các bạn đang tìm hiểu, xác định đến với nhau, hãy nhìn được tình huống khi đối phương mất việc, đau ốm bệnh tật, liệu mình có còn vẹn nguyên tình cảm, chăm sóc họ như chính một phần thân thể của mình hay không. Tình yêu rất đơn giản, chỉ có những mong muốn con người làm nó biến chất. Hãy yêu một cách đơn giản, luôn luôn tôn trọng và trân trọng đối phương, chắc chắn bạn sẽ không bao giờ cảm thấy "hôn nhân là nấm mồ của tình yêu".
Chúng tôi luôn thầm cảm ơn nhau đã cho cả hai cơ hội được bên cạnh, cùng làm mọi việc, giúp nhau tốt hơn mỗi ngày. Tôi không bao giờ dám nói sẽ yêu thương anh mãi mãi, chỉ là "đi đến cuối cùng". Nếu hôm nay, bởi vì sự việc nào đó làm cho cả hai không hiểu nhau rồi phải mâu thuẫn, chúng tôi chọn cách giải quyết, không tránh né, chưa giải quyết xong tức là "chưa cuối cùng". Cảm ơn các bạn đã dành thời gian đọc những gì tôi tâm sự. Chúc các bạn luôn được bình an trong cuộc sống đầy màu sắc này. Nên nhớ, bạn là người như thế nào sẽ gặp người như thế. Hãy luôn nâng cao giá trị bản thân, thương mình thương người, mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng hơn.
Ngọc Hà 28/02/2025

Cầm hết lương của chồng nhưng tôi không hạnh phúc

Anh gần như không quan tâm vợ con, dễ nóng nảy, thường bỏ bữa hoăc có ăn cũng chỉ qua loa rồi vào phòng nằm ôm điện thoại và ngủ.
Tôi và chồng kết hôn được 10 năm, có hai bé. Chồng tôi là trụ cột kinh tế trong gia đình, hầu hết thời gian của anh dành cho công việc. Tôi thiên về chăm sóc nhà cửa, con cái vì có nhiều thời gian rảnh hơn chồng. Gần đây, cuộc sống hôn nhân khiến tôi chán... Đọc thêm

Nhìn nhiều gia đình đổ vỡ ở tuổi 40, tôi lo cho hạnh phúc của mình

Những đổ vỡ này xảy ra khi sự nghiệp của tôi khởi sắc; tôi vẫn muốn tiếp tục thành công nhưng không muốn vì vậy mà đánh mất gia đình.
Tôi 40 tuổi, bắt đầu nhận thức được một xu hướng không mấy tốt đẹp. Cuộc sống hôn nhân của một vài đồng nghiệp, bạn bè quanh tôi đang rơi vào khủng hoảng và kết thúc bằng việc ly hôn. Điều đó thực sự làm tôi chú ý vì có những cuộc... Đọc thêm

Tôi không phải gu của bạn gái, cưới nhau có hạnh phúc

Em không hiểu sao lại yêu ông cụ non, vừa khô khan vừa không cưng chiều em, nhưng cũng bảo tôi chân thành và thật lòng.
Quen nhau gần hai năm, hôm qua bạn gái mới bắt đầu biết giận. Trước giờ em chỉ để status trên zalo cho mình tôi xem. Em nói tôi không quan tâm đủ, tôi bảo giận anh chuyện gì à, em chỉ bảo "không, thấy status hay thì em để trên zalo vậy thôi", nhưng tôi nghe là biết em giận gì... Đọc thêm

Niềm hạnh phúc của mẹ đơn thân

Hành trình nuôi con cũng có nhiều nước mắt, tủi hờn nhưng nhìn con lớn lên với tôi là một niềm hạnh phúc khó tả.
Tôi chọn rời xa, cắt dứt và không liên quan gì tới ba của con tôi. Anh không xứng đáng là người chồng, không chỉ mang đến rắc rối cho tôi với những khoản nợ tôi phải trả (vì đứng tên tôi) mà còn lăng nhăng. Tôi coi đó là sự sai lầm và tìm cách thoát chạy để bắt đầu... Đọc thêm

Hạnh phúc và biết ơn vì được làm con dâu của ba

Hôm nay là ngày làm việc cuối năm 2024, cũng chỉ còn 2 ngày nữa là tròn 4 tháng ba xa chúng con.
Nhanh quá ba nhỉ, tất cả cứ ngỡ như hôm qua, căn nhà và mọi ngóc ngách vẫn còn in hình bóng của ba. Biết trước rồi sẽ có ngày chia xa nhưng cảm giác ba chỉ làm phiền con cháu đúng một tuần rồi đi khiến con đau lòng quá. Ba đã kiên cường chiến đấu với căn bệnh hiểm nghèo. Những ngày thấy bệnh... Đọc thêm