Rung động với chồng cũ sau ba năm gặp lại
Tôi nhớ cách anh cẩn thận chọn đồ ăn cho con, nhớ dáng anh lặng lẽ dắt xe chờ hai mẹ con ra khỏi cổng.
Tôi 37 tuổi, từng có cuộc hôn nhân kéo dài gần 10 năm. Chúng tôi chia tay không phải vì phản bội, cũng chẳng có mâu thuẫn gay gắt nào, chỉ vì hai người chọn những con đường khác nhau.
Ngày đó, tôi có cơ hội ra nước ngoài làm việc, kèm theo ước mơ muốn cho con một môi trường học tập mới. Tôi thuyết phục anh đi cùng, nhưng chồng cũ kiên quyết ở lại: "Anh quen với công việc ở đây, không muốn bắt đầu lại từ đầu". Sau nhiều lần tranh luận, chúng tôi chọn cách nhẹ nhàng nhất: ly hôn trong hòa bình. Tôi ra đi, mang theo con nhỏ. Anh ở lại, vẫn thường xuyên gửi tiền hỗ trợ, quan tâm qua những cuộc gọi.
Những năm sống nơi đất khách, tôi lo cho con, cố gắng thích nghi và dựng lại cuộc đời. Có lúc mệt mỏi, có lúc thấy cô đơn nhưng tôi chưa bao giờ oán trách quyết định của mình. Anh cũng vậy, chưa bao giờ nói lời nặng nề, vẫn giữ sự tôn trọng như hai người bạn.
Ba năm sau, tôi cùng con về nước. Ngày gặp lại, anh đón mẹ con tôi ở sân bay. Nhìn anh vẫn dáng vẻ quen thuộc ấy, chỉ có mái tóc điểm bạc hơn, tim tôi bỗng nhói lên cảm giác lạ. Những buổi chúng tôi ngồi cùng con, đưa con đi chơi, tôi nhận ra giữa mình và anh chưa từng mất đi sự gắn kết.
Anh vẫn chưa đi bước nữa. Tôi cũng vậy. Nhiều đêm nằm suy nghĩ, tôi thấy lòng mình rung động như thuở ban đầu. Tôi nhớ cách anh cẩn thận chọn đồ ăn cho con, nhớ dáng anh lặng lẽ dắt xe chờ hai mẹ con ra khỏi cổng, chỉ là giờ đây, chúng tôi không còn danh nghĩa vợ chồng.
Tôi băn khoăn: có nên mở lời, thử một lần quay lại? Hay nên giữ nguyên tình bạn đẹp, để ký ức mãi bình yên như hiện tại? Tôi sợ nếu nói ra, chúng tôi lại tổn thương nhau thêm lần nữa. Nhưng nếu không nói, liệu có bỏ lỡ cơ hội hàn gắn một gia đình từng rất hạnh phúc? Đặc biệt, khi nghĩ tới cảnh anh có người khác, dành sự quan tâm cho người phụ nữ khác, tự dưng tôi cảm thấy khó chịu. Nếu quay lại, có thể tôi chưa về nước được ngay, nhưng chúng tôi sống xa nhau, thỉnh thoảng qua lại gặp gỡ, tôi thấy vậy cũng ổn. Khi nào lớn tuổi hơn chút, con cái trưởng thành, hoặc tôi về nước với anh, hoặc anh qua sống cùng tôi. Liệu hàn gắn có phải quyết định đúng đắn?
Như Quỳnh 18/08/2025Tôi rung động với cô gái chủ động 'gần gũi' mình
Em nói em chủ động vì muốn tôi là người đầu tiên và cũng là người duy nhất.
Tôi là tác giả bài viết "Vợ muốn sinh con gái với tôi nhưng không cưới". Sau khi độc giả góp ý, tôi đã đưa ra quyết định cho bản thân. Tôi đã suy nghĩ thật kỹ và chấm dứt hết, không dây dưa với vợ cũ nữa. Tôi cũng nói chuyện rõ ràng với cô ấy nhưng sau khi tôi đưa ra ý kiến, cô ấy lại chuyển mục tiêu...
Đọc thêmLấy chồng 18 năm giờ mới có người khiến tôi rung động đầu đời
Thời gian vừa qua, tôi thấy cực hình, dành nhiều thời gian để nói chuyện với chồng con, đi du lịch, đọc sách... nhưng trong đầu luôn nghĩ về anh.
Tôi hơn 40 tuổi, chồng hơn tôi 4 tuổi, về chung nhà được 18 năm. Tôi và anh là người Hà Nội. Tôi gặp anh khi đang học đại học ở Anh, còn anh học thạc sĩ. Tôi là kiểu người truyền thống, sống nội tâm, được đánh giá cao, xinh, khuôn mặt nhìn...
Đọc thêmThử nắm tay nhưng không rung động, cô ấy từ chối tôi
Cô ấy muốn thử hành động thân mật như nắm tay nhưng không thấy rung động, vì thế từ chối tôi, cho rằng chỉ nên dừng lại ở bạn bè.
Tôi là sinh viên năm thứ hai, cô ấy bằng tuổi. Chúng tôi học chung từ cấp ba và chơi với nhau thân thiết ở mức độ cô ấy từng nói chưa có người con trai nào để cô ấy chia sẻ nhiều đến vậy. Tuy nhiên không quá thân thiết như gọi nhau mày - tao hay...
Đọc thêmRung động trước sếp dù hạnh phúc với chồng con
Trước đây nhiều người để ý nhưng tôi không cho ai cơ hội, không để ý lại; lần này hình như tôi đã rung động.
Tôi đã theo dõi tin tức trên VnExpress 18 năm. Tôi dùng mạng xã hội nhưng không bao giờ đưa hình ảnh cá nhân, gia đình lên, không bình luận. Hôm nay tự dưng lòng rối bời, lâu lâu có một chút buồn gợn qua và quyết định viết tâm sự. Tôi 39 tuổi, sinh ra ở miền Trung, lớn lên...
Đọc thêmLàm sao rung động với người không có ngoại hình đẹp
Tôi quen rất ít nên xác suất gặp được người phù hợp không nhiều, mà tôi lại lười mở rộng mối quan hệ.
Ai có gia đình mà còn tán tỉnh là tôi tránh xa vì thấy họ không đáng tôn trọng, người ly dị tôi không muốn quen vì không chịu được sự phức tạp trong tình cảm, hoặc ai độc thân nhưng không phù hợp tôi đều rõ ràng để họ chú tâm vào người khác. Trước hết tôi luôn đề cao...
Đọc thêm