Tôi hối hận vì đòi hỏi quá nhiều ở mối tình đầu
Trong lúc quen bạn, tôi không nhớ mình đã khóc bao nhiêu lần, thức bao đêm chờ bạn trả lời tin nhắn, đến nỗi buổi sáng mắt sưng húp.
Tôi từng mơ về một mối tình đầu lãng mạn, được nhiều người ngưỡng mộ. Tôi từng hy vọng về một mối quan hệ bền vững, lâu dài cùng người mình yêu. Tôi đã có mối tình đầu với người mình thầm có tình cảm từ hồi cấp 3. Suốt những năm tháng cấp 3, tôi luôn dõi theo cậu ấy. Ngày đó, tôi rất e ngại, một phần vì mẹ dặn đừng yêu đương sớm, một phần vì tôi tự ti, dù thành tích học tập tốt nhưng tôi tự ti về ngoại hình. Tôi có chút tròn trĩnh, không dám dùng son môi, vì thế luôn cảm thấy tự ti hơn khi nhìn những bạn nữ cùng tuổi. Đến năm nhất đại học, chúng tôi mới nói chuyện lại với nhau.
Vào cuối tháng 6 mùa hè năm nhất, tôi đã lấy hết can đảm tỏ tình với bạn. Lúc đó tôi rất hồi hộp chờ bạn trả lời. Bạn bất ngờ và gọi điện thẳng cho tôi để hỏi có thật không. Bạn đồng ý và hai đứa chính thức quen nhau. Chúng tôi có khoảng thời gian hẹn hò gần 6 tháng nhưng mối tình lãng mạn tôi mơ về thuở ban đầu bỗng chốc tan vỡ. Chúng tôi thường xuyên cãi nhau. Tôi hay dỗi vì những chuyện nhỏ nhặt, cũng không còn nhớ đó là chuyện gì nữa. Chỉ nhớ trong vài tháng đầu quen nhau, tần suất đòi chia tay rồi quay lại xảy ra không biết bao nhiêu lần, cứ lặp đi lặp lại như vậy cho đến khi cả hai thực sự kết thúc.
Ngay từ đầu tôi rất hy vọng vào mối quan hệ này nên liên tục đòi hỏi bạn phải thay đổi thế này thế kia. Tôi rất ngốc khi cứ cho rằng bản thân đã ở tuổi trưởng thành, thực ra cả hai chỉ là những đứa trẻ mới lớn. Tôi suy nghĩ nhiều, đêm nào cũng nằm khóc. Bạn cũng còn quá trẻ để hiểu những mong muốn của tôi, bạn gặp những vấn đề của bản thân không thể giải quyết.
Có một điều mà đến bây giờ tôi mới ngỡ ra, đó là mình chưa bao giờ thực sự để ý đến mong muốn và cảm xúc của bạn. Tôi chỉ luôn cố gắng trình bày, nhồi nhét những vấn đề của bản thân. Dần dần, khi đã quá mệt mỏi, bạn không còn muốn nghe tôi nói, không quan tâm đến cảm giác của tôi như thế nào nữa. Cho đến khi bạn kiên quyết muốn kết thúc, tôi vẫn muốn níu kéo. Bạn nói bản thân còn lo chưa xong nên không muốn yêu đương nữa, tôi cứ thuyết phục bạn rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn nếu cùng nhau cố gắng, nghĩ lại thấy bản thân thật ngốc nghếch.
Khoảng thời gian đó thực sự không mấy dễ chịu, tôi ăn không ngon, lúc nào cũng thơ thẩn. Tôi qua nhà bạn thân, nằm và khóc một ngày trời, vì ở nhà sợ mẹ sẽ thấy mình khóc. Sau chia tay, có những lúc ở một mình, tôi vẫn rất tủi thân và khóc nhiều, không phải vì nuối tiếc gì cả, chỉ cảm thấy thương bản thân. Trong lúc quen bạn, tôi không nhớ mình đã khóc bao nhiêu lần, thức bao đêm chờ bạn trả lời tin nhắn, đến nỗi buổi sáng mắt sưng húp, mẹ hỏi thì nói tối qua không ngủ được.
Sự thay đổi tôi đã nói ở trên có hai mặt, tiêu cực và tích cực. Sau chia tay mối tình đầu, tôi tìm hiểu một vài bạn khác, chợt nhận ra mình vẫn bị ảnh hưởng bởi mối quan hệ trước, đặc biệt là về vấn đề niềm tin. Còn mặt tích cực thì tôi rất nhanh được chữa lành, biết làm bản thân vui vẻ, suy nghĩ tích cực hơn sau những tổn thương. Tôi chỉ mong rằng các bạn nữ đang trong một mối quan hệ hay không cũng luôn biết yêu thương và ưu tiên bản thân. Đừng quá hy vọng và trông chờ vào ai đó, tỷ lệ thất vọng sẽ càng lớn.
Quỳnh Hoa 16/05/2025Sau 4 năm, tôi bắt đầu hối hận về quyết định lấy vợ
Vợ tôi lười, không thích nấu ăn, cũng không biết nấu, việc nhà không thích làm và hầu như không làm.
Tôi 36 tuổi, vợ kém 5 tuổi, cưới được hơn 4 năm. Chúng tôi đều là người tỉnh lẻ, lên Hà Nội học tập và làm việc. Trước khi quen tôi, vợ đã lỡ dở một lần đò. Chúng tôi đều là những người bình thường, không quá xuất sắc từ ngoại hình cho đến tài năng. Lúc quen nhau, tôi gạt...
Đọc thêmBạn gái bắt tôi gần gũi ba lần mỗi tuần và nhiều đòi hỏi khác
Gần đây, tôi rất sợ mỗi lần phải gặp, chỉ muốn đi làm trễ và về nhà sớm nhưng đều bị cô ta ép đi gặp, cho dù ngược đường.
Tôi và bạn gái tìm hiểu nhau hơn hai năm. Lúc đầu, trong mắt tôi, cô ta là một người hiền dịu, dễ thương, yếu mềm, đáng thương một cách tội nghiệp, kiểu như người mà ai cũng bắt nạt được. Tôi thương cũng bởi thấy cô ta thiệt thòi,...
Đọc thêmHối hận muộn màng vì quá kiểm soát bạn gái
Giờ tôi không thể buông bỏ được tình cảm này, việc rời xa em là quá khó khăn và đau buồn với tôi.
Tôi 28 tuổi, là nam, đang trong tình trạng ì ạch và bị giằng co mãnh liệt trong việc bước tiếp, bởi tôi vừa trải qua nhiều chuyện không vui. Tôi và người yêu gặp gỡ, yêu nhau từ tháng 5 năm 2024 và kéo dài được 3 tháng. Trong khoảng thời gian đó, chúng tôi yêu nhau một cách nghiêm túc, nhưng...
Đọc thêmCó quá đáng khi đòi hỏi chồng phải biết sửa điện nước
Anh bảo không phải người hoàn hảo, không phải cái gì cũng biết, không thể đòi hỏi anh nhiều quá như vậy.
Chúng tôi kết hôn được 5 năm và chưa có con. Anh hơn tôi 5 tuổi. Cuộc sống vợ chồng có lúc vui lúc buồn, lời qua tiếng lại, không quá mặn nồng nhưng cũng không quá sóng gió. Do anh thích ăn ngoài và công việc cũng bận nên hai vợ chồng thường xuyên ăn ngoài. Hôm nào tôi thèm cơm nhà...
Đọc thêmChờ bạn gái du học 4 năm, tôi có hối hận?
Tôi 27 tuổi, tốt nghiệp học viện ngân hàng, chuyên viên tại ngân hàng lớn ở Hà Nội; bạn gái 26 tuổi, giảng viên đại học.
Tôi đã có nhà riêng, một phần nhờ sự giúp đỡ của bố mẹ, một phần là tiền tích lũy sau bốn năm đi làm. Thu nhập hiện tại của tôi đủ để bám trụ ở Hà Nội và chăm lo gia đình. Chúng tôi quen được hai năm, cả hai đều là mối tình đầu của nhau. Hai...
Đọc thêm