Sáu năm sau tôi vẫn ân hận vì không giữ được em
Sáu năm trôi qua, tôi không nhớ nổi chúng tôi chia tay vì lý do gì, nhưng chắc một điều, tôi còn yêu em nhiều lắm.
Có thể coi em là mối tình đầu của tôi. Trong một lần về quê, chúng tôi vô tình biết nhau qua số điện thoại. Em dùng số của mẹ để chuyển tiền cho số điện thoại của mình nhưng không may lại chuyển nhầm cho tôi, khác nhau ở số hai, của em là số ba. Chúng tôi yêu nhau như chưa từng yêu ai, đúng là như thế, tôi chưa từng yêu ai, ngay cả đến bây giờ ngoài em. Mỗi buổi sáng, giờ ra chơi (khi em đang đi học), ở nhà hay cả những khi đi chơi với bạn, em đều dành thời gian nhắn tin, trò chuyện với tôi. Tôi yêu em, em yêu tôi, cứ thế dường như cuộc sống của chúng tôi dành trọn cho nhau.
Tôi đã nói với em rằng: "Dù trong cuộc sống có bất cứ chuyện gì xảy ra thì chúng ta đừng nói lời chia tay em nhé". Đến tận bây giờ khi nghĩ lại, lòng tôi như thắt lại, nỗi đau không bao giờ phai. Rồi tôi về nhà để gặp em, người mà ngày ngày nói chuyện, nhắn tin, hát cho tôi nghe, kể cho tôi những câu chuyện. Chuyện gì đến cũng đến, với sự non nớt, bồng bột của tuổi trẻ, suy nghĩ chưa chín chắn, chúng tôi đã đôi lần nói chia tay. Mỗi lần như thế tôi lại chạy qua nhà em để xin lỗi. Đến lần thứ ba, cũng vì những chuyện không đâu, tôi không giữ được bình tĩnh và nói lời chia tay. Em chấp nhận. Tôi cúp máy.
Tôi và em không nói chuyện với nhau suốt một tuần. Em khóc, buồn, rủ bạn đi nhậu (trong khi em chưa bao giờ uống bia). Còn tôi day rứt, ân hận, nhớ em... Tôi đã chạy qua nhà em, đợi hàng giờ mà em nhất quyết không chịu gặp. Hàng ngày tôi vẫn gọi, nhắn tin mong em bỏ qua. "Em xin lỗi anh. Chúng ta không thể quay lại được nữa". Tôi hỏi: "Sao vậy em? Anh yêu em nhiều lắm, thiếu em anh như không còn là chính mình nữa". Em trả lời lại: "Lúc đó em chỉ nghĩ đến anh, muốn gọi cho anh để anh đến đưa em về", đó là ngày em đi sinh nhật người yêu cũ. Tôi đau khổ, không biết phải nói gì. Hồi đó tôi đã trách em là kẻ phản bội, chửi em không đáng để tôi yêu.
Đến tận bây giờ tôi vẫn không thể quên. Sáu năm trôi qua, tôi không nhớ nổi chúng tôi chia tay vì lý do gì, nhưng chắc một điều, tôi còn yêu em nhiều lắm. Phải làm sao để có lại em?
Ngọc Thịnh 25/09/2025Sau 4 năm, tôi bắt đầu hối hận về quyết định lấy vợ
Vợ tôi lười, không thích nấu ăn, cũng không biết nấu, việc nhà không thích làm và hầu như không làm.
Tôi 36 tuổi, vợ kém 5 tuổi, cưới được hơn 4 năm. Chúng tôi đều là người tỉnh lẻ, lên Hà Nội học tập và làm việc. Trước khi quen tôi, vợ đã lỡ dở một lần đò. Chúng tôi đều là những người bình thường, không quá xuất sắc từ ngoại hình cho đến tài năng. Lúc quen nhau, tôi gạt...
Đọc thêmHối hận khi quay lại với chồng sau một năm ly thân
Từ lúc quay lại, tôi thêm gánh nặng, anh không đỡ đần được việc gì, kể cả kinh tế.
Tôi và chồng đều 36 tuổi, kết hôn được bảy năm, có cô con gái sáu tuổi, nhưng vì bé sinh cuối năm nên tôi cho học chậm một năm, hiện học mầm non. Tôi là người tỉnh lẻ, có ngoại hình, ngoan ngoãn, hiền lành, học vấn trung bình, không giỏi giang nhưng có công việc, thu nhập ổn định. Chồng tôi là...
Đọc thêmNếu chọn mãi không được người ưng ý, tôi có hối hận vì sống cô độc
Tôi 35 tuổi, sống và làm việc tại Hà Nội, công việc ổn định trong một cơ quan nhà nước, được nhận xét là ngoan ngoãn, hiền lành.
Ngoại hình cũng không xấu nhưng chờ mãi đến giờ vẫn chưa có ai đến hỏi. Bạn bè đồng trang lứa, ai cũng từ một đến hai con, tôi vẫn cô đơn.
Tôi sợ những ngày lễ tết, sợ các bữa sum họp gia đình, sợ những cuộc vui bởi kiểu gì cũng xoay quanh câu...
Đọc thêmSáu năm sau ly hôn tôi vẫn chưa tìm được bình yên
Tôi từng nghĩ rời khỏi nhà chồng là xong, ai ngờ sau 6 năm, nỗi đau vẫn còn nguyên, sự dò xét vẫn bủa vây.
Hậu ly hôn, dù bị động hay chủ động, dù đúng dù sai, dù mạnh mẽ hay yếu mềm tôi dám chắc một điều ai cũng sẽ trải qua giai đoạn chênh vênh nhất định, có chăng khác nhau ở khoảng thời gian dài hay ngắn. Với tôi, quãng thời gian đó đã 6 năm và chưa có dấu hiệu kết thúc.
Sau...
Đọc thêmChồng không yêu tôi nhưng vẫn muốn giữ chặt
Đáng buồn cười hơn, mỗi ngày tôi như sống trong địa ngục, tinh thần và sức khỏe sa sút, nhưng vẫn nghĩ cho anh ta.
Tôi là một người mẹ, người vợ, có ngoại hình, lời ăn tiếng nói nhẹ nhàng và có trình độ sau đại học. Suốt 14 năm, tôi đã dành trọn tình yêu và sự chung thủy cho chồng - người mà tôi yêu đầu tiên, dù anh nhiều lần hứa hẹn rồi dối trá, nợ nần, cờ bạc, thậm chí...
Đọc thêm