'Mẹ chồng không giúp tôi trông con, lấy lý do gì đòi tôi chăm bà'
Ngay cả bố mẹ đẻ, tôi còn chưa có điều kiện chăm ngày nào, huống hồ bố mẹ chồng.
Tôi 32 tuổi, lấy chồng về tỉnh nhưng vợ chồng tôi không sống chung với bố mẹ chồng. Chúng tôi ở nhà riêng tại Hà Nội. Trước khi tôi mang bầu, bố mẹ chồng luôn miệng nói rằng sau này sẽ có trách nhiệm trông cháu. Chính ông bà tự nói và kể với mọi người như vậy. Thật lòng tôi cũng không kỳ vọng nhiều vì luôn nghĩ con là trách nhiệm của vợ chồng tôi.
Thế nhưng khi tôi sinh, nhà đang sơn sửa nên chúng tôi phải về bên ngoại (ở ngoại thành Hà Nội). Tôi muốn thuê giúp việc nhưng ở quê rất khó tìm. Tôi lại sinh mổ, đi lại và sinh hoạt rất vất vả; bố mẹ đẻ đi làm cả ngày, trong nhà chỉ có mình tôi. Con tôi khá ngoan nhưng do bé từng bị ngưng thở khi ngủ nên tôi luôn phải bế và theo dõi sát sao. Chồng tôi có nhờ mẹ chồng ra trông tôi lúc ở cữ. Bà ra được hai ngày thì đòi về, còn đếm từng ngày để về. Chưa được năm ngày, bố chồng gọi điện quát tháo, bắt bà phải quay về ngay.
Khi con tôi được hai tháng, cả nhà chuyển về Hà Nội. Vì chưa tìm được giúp việc, tôi phải nhờ chính bà ngoại gần 80 tuổi của mình ra chăm. Việc nhà, việc bếp núc, trăm thứ việc không tên đều đổ lên vai người già. Các cô chú bên chồng thấy vậy cũng động viên mẹ chồng tôi ra đỡ đần, vì không ai lại để một cụ gần 80 tuổi đi chăm chắt trong khi bố mẹ chồng tôi ở nhà rảnh rỗi, chỉ loanh quanh mấy sào khoai nhưng cứ làm như bận lắm. Con trai con gái gửi tiền về, bảo ông bà nghỉ làm ruộng rồi, nhưng ông bà vẫn cố làm. Vậy mà ông bà nhất quyết không ra chăm cháu.
Khi con tôi gần một tuổi, công việc của chồng tôi không thuận lợi. Vì không ai chăm con nên tôi phải ở nhà. Tôi tính nhờ mẹ chồng ra trông cháu để tôi làm việc tại nhà (tôi viết kịch bản, chỉ cần dùng máy tính). Tôi chỉ cần bà chơi với cháu, không phải làm gì nặng. Vậy mà bà ra được buổi chiều, tối đến bố chồng lại gọi điện chửi, bắt bà về, dù khi nói với mọi người thì ông lại tỏ ra đồng ý.
Khi con tôi hơn một tuổi, công việc của chồng tôi kiệt quệ, tôi lại phải gọi nhờ mẹ chồng ra. Tôi có thuê giúp việc nhưng không tìm được người phù hợp, ai từng thuê người ở lại sẽ hiểu khó thế nào. Lần này bà ở được 9 ngày, đây là khoảng thời gian lâu nhất bà từng ở để trông cháu. Bà lúc nào cũng miệng nói "lần này mẹ sẽ ở lại", "thương bố cháu lắm"... nhưng rồi bố chồng lại gọi điện mắng và bà lại vội vàng thu dọn về. Thực ra bà muốn về, chỉ là luôn đổ lỗi cho ông.
Tôi thất vọng vô cùng. Năm lần bảy lượt, bố mẹ chồng đều cư xử như vậy. Nhà tôi kiệt quệ nhưng ông bà chưa từng giúp đỡ. Từ đó lòng tôi nguội lạnh, không còn tình cảm hay muốn liên quan gì nữa. Đến sinh nhật một tuổi của con tôi, ông bà ra nhà tôi. Ông thì say rượu, ngồi chửi bới, còn dọa gọi điện cho bố tôi, dù tôi hoàn toàn không làm gì.
Hôm trước tôi về ăn giỗ ông nội chồng, mẹ chồng tự nhiên nói rằng sau này ông bà già, chúng tôi phải có trách nhiệm chăm nuôi, nếu không thì phải đưa tiền thuê giúp việc chăm ông bà. Lúc đó có cả chị dâu và mấy cô bên chồng, tôi nói thẳng: "Việc này mẹ phải nói với chồng con. Anh ấy là trụ cột gia đình, mẹ nói với con làm gì". Mẹ chồng liền nói: "À, mày nói thế là không có trách nhiệm gì đúng không?".
Tôi không đôi co. Tôi chỉ nói với các cô bên chồng rằng lúc tôi cần mẹ chồng nhất, bà không giúp, vậy sau này lấy lý do gì để yêu cầu tôi chăm bà? Ngay cả bố mẹ đẻ, tôi còn chưa có điều kiện chăm ngày nào, huống hồ bố mẹ chồng. Chuyện đó phải nói với con trai của ông bà, không phải với một đứa con dâu như tôi.
Cẩm Linh 01/12/2025Mỗi khi tôi đi công tác, bạn gái cũ lên nhà ngủ trông mèo giúp tôi
Tôi chấp nhận làm bạn với em và trân trọng những giây phút đó vì còn yêu rất nhiều.
Nhìn lại đã một năm trôi qua, bạn gái cũ từng chọn cho tôi một con mèo. Nó như sợi dây kết nối vậy, hầu như ngày nào chúng tôi cũng nhắn tin cho nhau, chia sẻ về nó. Mỗi khi tôi đi công tác dài ngày, em sẽ lên nhà tôi ngủ để chăm sóc mèo giúp tôi, một hai tuần vẫn gặp nhau đi cà phê, ăn uống, dắt bé...
Đọc thêmChồng toàn để con nhịn đói khi tôi có việc nhờ anh trông
Có những lúc tôi rất buồn, đi làm về mệt cần chồng phụ con cái hay việc nhà để nghỉ ngơi nhưng anh mặc kệ.
Vợ chồng tôi đều làm văn phòng, thu nhập khá tốt. Tôi chủ động được phần nào kinh tế trong nhà. Chồng kiếm ra tiền nhưng ham chơi, không quan tâm gì tới việc trong nhà hay vợ con. Từ ngày lấy nhau, anh nấu cho tôi được vài bữa cơm, từ thời đi ở trọ cho đến lúc có nhà,...
Đọc thêmChồng bảo tôi sinh thêm để anh trông con, không phải đi làm
Tôi hỏi tiền đâu nuôi con, anh nói sẽ xin mẹ mỗi tháng 4 triệu đồng; trong khi trước giờ mẹ chồng vẫn phụ tôi nhưng không cho anh biết.
Tôi và chồng đều 32 tuổi, anh có bằng đại học nhưng ra trường không làm đúng chuyên ngành, làm tự do đủ thứ việc và nghỉ việc hẳn khi tôi sinh con đầu lòng. Áp lực kinh tế đè nặng lên vai tôi. Tiền phòng trọ, sữa, tã, ăn uống, chi tiêu cả nhà...
Đọc thêmNgười mượn đất nhà tôi không biết ơn còn kể công trông giùm
Bẵng đi đã năm năm sử dụng, vợ chồng nhà đó không gửi một đồng tiền thuê, cũng chưa từng cảm ơn, biếu quà tết hay bất kỳ thứ gì.
Tôi cưới năm 2010, mua mảnh đất năm 2011. Hồi đó chồng tôi ra điều kiện muốn ở riêng thì phải mua đất chỗ đó, không thì thôi. Tiền tôi bỏ ra phần lớn (75%) và mượn thêm ba mẹ chồng một ít còn lại, sau vài năm đã trả hết. Việc mua...
Đọc thêmTan làm sớm, chồng không về trông con mà ghé nhà chị gái chơi
Khi tôi nói tranh thủ thời gian về phụ giúp vợ, chồng to tiếng, thậm chí chửi bới.
Tôi không biết có phải mình đòi hỏi quá cao từ chồng không? Thu nhập hai vợ chồng tương đương nhau nhưng tôi phải lo hết vấn đề đưa đón hai con đi học, tuần chồng đón một bé về được khoảng hai ba lần vì tôi bận. Tôi làm dịch vụ tại nhà, bận từ chiều đến tối nên con cái về, chồng cho con ăn....
Đọc thêm