Home
Menu

Ngoài 30 vẫn miệt mài đi tìm bạn đời nhưng không nản lòng

Vô tình đọc bài: "Tìm hiểu bốn cô gái cùng lúc, tôi không hài lòng ai", xin nêu quan điểm của cô gái 9X đang trên đường tìm nửa kia.
Tôi phục tác giả khi tìm hiểu bốn cô cùng lúc, mặc dù có cô hớp hồn nhưng tác giả vẫn đủ bản lĩnh để không chọn ai, hoặc tình yêu chưa đủ lớn để vượt qua. Tôi thấy tác giả không sai khi đặt ra các tiêu chí tìm vợ, nhất là có nhiều thứ trong tay thì càng đưa ra nhiều tiêu chuẩn. Có điều tôi thấy một số người như tác giả quá lý trí nên lấn át hết cảm xúc, mà trong quan hệ tình cảm thì cảm xúc vô cùng quan trọng, nó sẽ quyết định mối quan hệ này có bền lâu trong mọi hoàn cảnh hay không và khi sống cùng nhau có bị ai hớp hồn nữa không. Có lẽ công việc tạo nên một phần tính cách con người chăng?
Tác giả là người kinh doanh nên thận trọng, bản lĩnh, quyết đoán, cảnh giác trên thương trường, vì thế áp dụng luôn trong chuyện tình cảm, điều này cũng dễ hiểu. Thế nhưng phải công nhận sự thật, nếu tác giả là người bình thường thì cũng nhiều cô gái đẹp, sành điệu không liếc nhìn đâu, nói gì đến cho cơ hội tìm hiểu, vì thành đạt cũng là sức hút, là yếu tố tạo nên giá trị con người tác giả. Em đẹp, em có quyền, cũng như tác giả thành đạt có quyền tìm hiểu nhiều người cùng lúc. Những cô gái tác giả để mắt đến cũng toàn cô xinh đẹp, thông minh, sành điệu thì các cô ý sẽ chọn người thành đạt, thế mới có câu: "chân dài đi với đại gia"; "mây tầng nào gặp gió tầng đó".
Đúng là thời nay có nhiều người thực dụng chứ không riêng gì phái nữ. Tuy nhiên, không phải ai cũng thực dụng, ngoài kia còn rất nhiều người coi trọng các yếu tố khác tạo nên giá trị con người đối phương chứ không chỉ có tài sản. Có lẽ tác giả chưa may mắn hoặc chưa quan tâm nên chưa gặp được người như vậy thôi. Bằng chứng vừa có anh viết trên trang này rất muốn để người yêu trẻ đẹp đồng sở hữu một số tài sản nhưng cô ấy có đồng ý đâu.
Tôi nghĩ chỉ cần có sức khỏe, chịu khó, không có tư tưởng ỷ lại và lòng tự trọng vừa đủ sẽ không cần dựa vào người khác mà vẫn sống đàng hoàng (có thêm trí tuệ sẽ thuận lợi, đỡ vất vả hơn). Bố mẹ tôi luôn dạy: Cái gì không phải của mình không được tham, cái gì làm ra bằng trí tuệ và sức lao động của mình mới đáng trân quý. Tôi được bố mẹ nuôi ăn học tử tế, chịu khó lao động nuôi thân, không nên dòm ngó tài sản của người khác, vì như thế sẽ khiến con người ta hèn đi trong mắt mọi người.
Tôi cũng gọi là có một số thứ như hình thức ổn, học vấn có, trình độ chuyên môn đủ dùng... hơn hết tự nhận thấy mình là người tử tế, lễ phép và sống biết điều. Mấy anh đồng nghiệp muốn tiến tới nhưng tôi không có cảm xúc dù các anh ấy cũng tốt, vì thế chỉ dừng lại ở mức chơi thân với nhau. Mọi người nói mấy cậu này khôn, chọn tôi vì tôi có điều kiện, tôi lại không nghĩ vậy. Tôi biết giá trị bản thân không tạo nên từ tài sản bởi tôi không phải con nhà giàu. Kết quả giờ các anh ấy vợ con đề huề, còn tôi vẫn lật đật đi tìm chiếc dép lạc ở đâu đó mà mãi chưa thấy.
Tôi luôn có suy nghĩ, cuộc sống nói chung vốn dĩ đã quá phức tạp, áp lực; nhất là với xã hội bây giờ, đầu óc luôn phải tư duy, vận động để đáp ứng được cuộc sống, công việc. Mọi thứ thay đổi hàng ngày nên việc gì đơn giản được cứ nghĩ đơn giản, cho qua được cứ cho qua, không nên tự tạo thêm áp lực cho bản thân, để cuộc sống nhẹ nhàng và thảnh thơi hơn. Nghĩ xa cũng tốt nhưng đừng nặng nề quá những việc có thể (hoặc chưa chắc) đã xảy ra trong tương lai, khiến mất đi những cơ hội tốt. Việc gì cũng có cách xử lý, giải quyết, quan trọng cách giải quyết thế nào thôi. Không ai biết trước tương lai, nay thành công mai thất bại, nay tỷ phú mai bần nông cũng là chuyện bình thường. Nhan sắc cũng tàn phai theo tuổi tác, chỉ có tình yêu, tình nghĩa đủ lớn sẽ ở lại bên ta trong mọi hoàn cảnh, từ trái tim sẽ đến trái tim.
Nhiều lúc tôi cũng mệt mỏi, áp lực trong công việc nên nản, trong đầu chợt có suy nghĩ giờ có anh nào nuôi, mình đỡ phải đi làm, thế có sướng không? Rồi bị chặn ngay bởi suy nghĩ "tự túc là hạnh phúc", tôi lại vùng dậy phi đến cơ quan, trên đường đi nghe vài bản nhạc, ngắm mọi người hối hả, chen lấn để kịp giờ làm, thấy cuộc đời vẫn đẹp sao. Đây cũng chỉ là quan điểm cá nhân, mong được các bạn chia sẻ cùng.
Hải Vân 15/04/2024

Mải miết làm hài lòng bạn gái rồi quên cảm xúc cả hai

Tôi yêu em nhưng tình yêu ấy giống việc đuổi theo cơn gió, càng cố chạm càng thấy xa, có lẽ tôi quá vội vàng, còn em không có lỗi.
Em là người dịu dàng, trầm lặng, ít nói, luôn suy nghĩ trước sau. Em hơn tôi một tuổi, chắc vì thế cũng trưởng thành hơn. Chúng tôi quen nhau khi làm chung một dự án nhỏ, phải thừa nhận rằng chính sự điềm tĩnh, tự chủ của em đã khiến tôi bị thu hút. Yêu... Đọc thêm

13 năm miệt mài 'tìm' con, bác sĩ nói phải xin trứng

Bao nhiêu tiền bạc, công sức chúng tôi đổ vào công cuộc tìm con, giờ bác sĩ chỉ định phải xin trứng mới hy vọng thành công.
Hành trình tìm con của hai vợ chồng bắt đầu từ năm tôi tròn 35 tuổi, đến nay đã tròn 13 năm. Chúng tôi trải qua biết bao đau khổ khi hai lần đậu thai thì một lần phải bỏ thai vào tuần thứ 27 vì nhiễm sắc thể 18, một lần sẩy thai vào tuần thứ bảy.
Sau đó vợ... Đọc thêm

Tôi và anh không sai nhưng chẳng thể cùng nhau mãi mãi

Chúng tôi không hợp ở cái cần hợp, lại khắc tại cái không nên khắc, cứ thế bị kéo vào những cuộc tranh luận đúng sai không hồi kết.
Có những ngày thật lạ, người ta bỗng dưng nhớ về một mối quan hệ đã cũ từ lâu nằm trong hồi ức. Đó có thể là những khoảnh khắc, giai điệu, hình ảnh hay một ai đó từng rất thân thuộc. Đúng là không ai có thể khiến những kỷ niệm cũ quay trở... Đọc thêm

Vượt qua nỗi đau mất bạn gái mãi mãi

Chia tay có thể đau khổ nhất thời, trực tiếp chia ly là nỗi đau ám ảnh, dằn vặt cứ mãi mang theo.
Tôi viết những dòng này, phần vì để trút bỏ tâm sự, vừa là để mong mọi người trân trọng hơn về cuộc sống và những điều xung quanh. Tôi và em quen nhau ở thời điểm cả hai đều không mong đợi nhiều về tình yêu, phần vì vẫn đang muốn trải nghiệm cuộc sống, phần vì đối với hai... Đọc thêm

Vợ có cách sống ăn tiêu thoải mái, không cần lo ngày mai

Vợ không chịu ở phòng trọ mà đòi thuê chung cư bảy triệu đồng, tôi hỏi tiền đâu ra, vợ nói thiếu thì đi vay rồi tính.
Tôi là người miền Trung, lấy vợ Sài Gòn. Gia đình vợ có gốc gác ở đây, được thừa kế nhiều nhà đất có giá trị từ những năm 90. Nhà vợ từ ông bà, cha mẹ đến con cái đều sống kiểu phóng khoáng, chi tiêu rộng rãi, không tiết kiệm và không lo xa. Thời tôi học... Đọc thêm