Home
Menu

Mải miết làm hài lòng bạn gái rồi quên cảm xúc cả hai

Tôi yêu em nhưng tình yêu ấy giống việc đuổi theo cơn gió, càng cố chạm càng thấy xa, có lẽ tôi quá vội vàng, còn em không có lỗi.
Em là người dịu dàng, trầm lặng, ít nói, luôn suy nghĩ trước sau. Em hơn tôi một tuổi, chắc vì thế cũng trưởng thành hơn. Chúng tôi quen nhau khi làm chung một dự án nhỏ, phải thừa nhận rằng chính sự điềm tĩnh, tự chủ của em đã khiến tôi bị thu hút. Yêu một người như em lại không dễ dàng như tôi nghĩ.
Tôi luôn muốn làm em vui nhưng đôi khi làm quá nhiều mà quên rằng em chỉ cần những điều giản dị. Như lần sinh nhật em, tôi nghĩ mãi mới quyết định mua tặng chiếc vòng tay khắc tên hai đứa. Tôi tưởng tượng nụ cười hạnh phúc của em khi nhận món quà, thế nhưng khi em mở hộp quà, chỉ khẽ cười: "Cảm ơn anh, nhưng cái này chắc đắt lắm. Anh không cần tốn nhiều thế đâu". Lời nói ấy không trách móc nhưng lại khiến tôi cảm thấy mình thật lố bịch. Em không trách mà tôi tự trách mình.
Một lần khác, tôi rủ em đi biển vì thấy em căng thẳng. Tôi nghĩ một chuyến đi xa, thoát khỏi những lo toan thường ngày sẽ giúp em thoải mái hơn. Tôi chuẩn bị kỹ lưỡng từ chỗ ở đến lịch trình, cố làm mọi thứ thật hoàn hảo. Suốt chuyến đi, tôi kể chuyện hài, chụp những tấm ảnh thật đẹp cho em. Cuối ngày em chỉ nói: "Cảm ơn anh nhưng chắc đi chơi thế này không hợp với em lắm". Tôi nhận ra những thứ mình làm đôi khi không xuất phát từ mong muốn của em mà từ sự áp đặt của tôi. Tôi cho rằng mình đang cố gắng nhưng lại quên hỏi em thực sự cần gì.
Có lần em bị ốm, tôi đến tận nhà, mang theo cháo và thuốc. Tôi kể những câu chuyện hài hước, cố làm em cười. Em cảm ơn tôi nhưng lại bảo: "Anh đừng lo quá, em ổn mà". Tôi nhận ra em không muốn làm phiền ai, kể cả người yêu. Thay vì lắng nghe em, tôi lại chỉ biết làm mọi cách để em phải phụ thuộc vào mình. Hôm ấy, em nói: "Anh tốt lắm nhưng đôi khi em thấy anh đang cố gắng để chứng minh gì đó hơn là thật sự hiểu em", câu nói ấy khiến tôi sững người. Có lẽ, em không sai, không yêu cầu tôi phải cố gắng đến vậy, nhưng chính tôi vì sợ mất em đã tự biến mình thành người cứ mải miết làm hài lòng mà quên đi cảm xúc thực sự của cả hai. Tôi không trách em, chỉ tự hỏi mình: "Phải làm sao để yêu em đúng cách, để em cảm nhận được lòng tôi mà không cảm thấy ngột ngạt"? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Thành Nam 10/12/2024

Ngoài 30 vẫn miệt mài đi tìm bạn đời nhưng không nản lòng

Vô tình đọc bài: "Tìm hiểu bốn cô gái cùng lúc, tôi không hài lòng ai", xin nêu quan điểm của cô gái 9X đang trên đường tìm nửa kia.
Tôi phục tác giả khi tìm hiểu bốn cô cùng lúc, mặc dù có cô hớp hồn nhưng tác giả vẫn đủ bản lĩnh để không chọn ai, hoặc tình yêu chưa đủ lớn để vượt qua. Tôi thấy tác giả không sai khi đặt ra các tiêu chí tìm vợ, nhất là có nhiều thứ trong tay... Đọc thêm

13 năm miệt mài 'tìm' con, bác sĩ nói phải xin trứng

Bao nhiêu tiền bạc, công sức chúng tôi đổ vào công cuộc tìm con, giờ bác sĩ chỉ định phải xin trứng mới hy vọng thành công.
Hành trình tìm con của hai vợ chồng bắt đầu từ năm tôi tròn 35 tuổi, đến nay đã tròn 13 năm. Chúng tôi trải qua biết bao đau khổ khi hai lần đậu thai thì một lần phải bỏ thai vào tuần thứ 27 vì nhiễm sắc thể 18, một lần sẩy thai vào tuần thứ bảy.
Sau đó vợ... Đọc thêm

Vượt qua nỗi đau mất bạn gái mãi mãi

Chia tay có thể đau khổ nhất thời, trực tiếp chia ly là nỗi đau ám ảnh, dằn vặt cứ mãi mang theo.
Tôi viết những dòng này, phần vì để trút bỏ tâm sự, vừa là để mong mọi người trân trọng hơn về cuộc sống và những điều xung quanh. Tôi và em quen nhau ở thời điểm cả hai đều không mong đợi nhiều về tình yêu, phần vì vẫn đang muốn trải nghiệm cuộc sống, phần vì đối với hai... Đọc thêm

Bị chồng xúc phạm thậm tệ nhiều lần, ngủ dậy tôi lại quên hết

Nhớ hồi mới cưới, ở nhà chồng, tôi chỉ muốn bỏ trốn, không hiểu kiểu gì vẫn duy trì đến hiện giờ.
Tôi 33 tuổi, vợ chồng yêu và kết hôn nhanh chóng được hơn 3 năm. Tôi và anh có một bé trai và một bé gái, đều chưa đầy hai tuổi. Trong cuộc sống hôn nhân chúng tôi xảy ra nhiều mâu thuẫn, mỗi lần cãi nhau anh đuổi tôi cút đi, nói những từ xúc phạm, bảo tôi ngu, không hiểu tiếng... Đọc thêm

Vợ có cách sống ăn tiêu thoải mái, không cần lo ngày mai

Vợ không chịu ở phòng trọ mà đòi thuê chung cư bảy triệu đồng, tôi hỏi tiền đâu ra, vợ nói thiếu thì đi vay rồi tính.
Tôi là người miền Trung, lấy vợ Sài Gòn. Gia đình vợ có gốc gác ở đây, được thừa kế nhiều nhà đất có giá trị từ những năm 90. Nhà vợ từ ông bà, cha mẹ đến con cái đều sống kiểu phóng khoáng, chi tiêu rộng rãi, không tiết kiệm và không lo xa. Thời tôi học... Đọc thêm