Home
Menu

Tôi vội vàng khiến mối quan hệ với anh trở nên bế tắc

Tôi là tác giả bài: "Lỡ đánh mất người đàn ông tử tế", không phải đánh mất tình yêu mà tôi đánh mất một người bạn tử tế với mình.
Tôi viết bài trong một ngày tâm trạng rối bời vì áp lực công việc và vì những suy nghĩ về anh cứ quanh quẩn trong đầu không thoát ra được. Tôi viết một phần là để giải tỏa, không hy vọng bài viết được đăng vì hàng ngày có rất nhiều bài tâm sự được gửi về tòa soạn. Không ngờ lại nhận được rất nhiều lời khuyên từ mọi người, giúp tôi có cái nhìn đa chiều, thông suốt hơn. Thật sự rất cảm ơn mọi người. Có thể cách diễn đạt của tôi chưa được tốt khiến mọi người hiểu lầm. Cái tôi nói đánh mất ở đây không phải là đánh mất tình yêu, mà đánh mất đi một người bạn rất mực tử tế với mình.
Tôi sống ở nước ngoài đã nhiều năm, đi làm và va chạm nhiều nên thực sự rất quý trọng những người đã tử tế với mình đến cả tấm lòng như vậy. Nếu anh ấy có điều gì sai, đó chỉ là anh không yêu tôi. Còn về lòng tốt và sự tử tế của anh, tôi không có nghi ngờ gì. Tôi thậm chí cảm thấy rất buồn khi có những bình luận nói rằng anh ấy đểu này kia. Chúng tôi quen nhau đã 8 tháng rồi. Anh chưa từng làm điều gì sai trái hay kiểu có vợ con rồi nhưng vẫn lén lút tán tỉnh tôi. Anh không tán tỉnh, không nói lời hoa mĩ, bóng gió gì cả, cư xử rất chuẩn mực. Bạn có thể không nghĩ được trên đời lại có người tốt với mình như thế.
Tôi đi làm cần phải giao tiếp, gửi email, thảo luận, đàm phán với khách rất nhiều, nhưng tiếng Nhật trong kinh doanh khá phức tạp. Sau mỗi email, bài thảo luận hay trước mỗi buổi trình bày dự án, tôi đều gửi tài liệu qua nhờ anh kiểm tra và sửa lỗi giúp. Anh với kinh nghiệm của một người từng làm kinh doanh nhiều năm đã có những ý kiến, lối diễn đạt đắt giá giúp cho công việc của tôi trở nên thuận lợi hơn rất nhiều. Khách hàng đã rất hài lòng với những email, bài viết, phần trình bày của tôi, tất cả là nhờ có anh đứng đằng sau.
Về việc vì sao phải gửi email là vì đôi khi những nội dung tôi dự định trao đổi với khách mang tính hàn lâm, khó hiểu. Khi sửa bằng email, anh sẽ đánh dấu lại những chỗ sai cho tôi bằng màu mực khác và chèn thêm những giải thích kỹ lưỡng dưới góc độ của một người Nhật từng làm kinh doanh nhiều năm. Nó cũng giúp tôi lưu lại để xem lại khi cần thiết. Toàn bộ nội dung email trao đổi chỉ là về công việc, không hề có chút liên quan đến tình cảm. Kể thêm lúc anh đi 800 km đến gặp tôi, đã rủ tôi đến một nhà hàng Ý ở Tokyo. Số tiền cho bữa trưa hết khoảng 5 triệu đồng.
Lúc ăn trưa chúng tôi có uống chút rượu nên tôi hơi mệt. Anh hỏi em có sao không, nếu em mệt thì đừng uống nữa và đưa ly của anh cho tôi rót rượu từ ly tôi vào để anh uống giúp. Sau đó lúc tôi vào nhà vệ sinh, anh đã thanh toán hết tiền ăn. Rồi chúng tôi đi uống cà phê và đi chơi anh cũng thanh toán hết mà không cho tôi cơ hội được chia tiền. Tính tôi khá sòng phẳng, nhất là với những mối quan hệ mới chưa ràng buộc gì mà người ta đã phải chi nhiều tiền như vậy cho mình, tôi nói ngày mai gặp hãy cho tôi được mời anh. Bữa trưa ngày mai đó tôi lo anh sẽ lại trả tiền nên đã tới sớm và trả trước một khoản tiền cho chủ quán, dặn không được để anh trả. Đúng như dự đoán, ăn gần xong anh chủ động tới quầy thanh toán và khi biết tôi đã trả thì anh rất áy náy.
Tôi đọc được trong ánh mắt anh rằng sao em lại làm thế, em là con gái mà, hãy để anh trả chứ. Anh cảm ơn tôi rất nhiều lần. Sắp đến ga tàu, anh có nói với tôi bình thường một năm anh sẽ về Nhật Bản một lần, mong tôi giữ gìn sức khỏe. Tôi nghĩ anh sống ở phương Tây nhiều năm thì cái ôm đó nó cũng bình thường như bạn bè với nhau thôi. Nhưng vì tôi thích anh nên hơi xúc động. Tôi đã có hướng đi cho mình rồi, sẽ tập trung chăm sóc sức khỏe, sắc đẹp và làm tốt công việc của mình, không còn nghĩ nhiều về anh nữa.
Tôi chỉ cảm thấy mình hơi non vì đã quá vội vàng khiến mối quan hệ của cả hai trở nên bế tắc và gượng gạo thôi. Đó là điều tiếc nuối lớn nhất của tôi. Tôi sẽ từ bỏ đoạn tình cảm này vì thực tế biết mình cũng không thể làm gì hơn nữa. Tôi sẽ tập tiết chế cảm xúc của bản thân để nếu anh còn coi tôi là bạn thì chúng tôi sẽ tiếp tục hỗ trợ nhau trong công việc và ngôn ngữ như trước đây.
Một lần nữa tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành đến tòa soạn và quý bạn đọc đã cho tôi những lời khuyên quý giá.
Thu Quyên 11/01/2025

Bế tắc trong mối quan hệ mẹ con

Nhiều lúc em mất đi lòng nhiệt huyết và tình yêu với gia đình dù vài ngày trước vẫn nói cười với nhau.
Gần đây nhất ba em bị nghi suy tim, nhưng vì xích mích gia đình trong nhiều năm nên ba không nói với mẹ và anh hai. Em vì nghe tiếng thở ba có phần rè nên bắt ba đi khám bệnh mới biết, bác sĩ kết luận ba bị hen. Dù vậy, trong khoảng thời gian đó em đã khóc rất nhiều, không thể nói với... Đọc thêm

Tôi phải cho vội máy rửa bát vì vợ nói quá nhiều

Có lần tôi mua máy rửa bát với ý nghĩ giúp vợ nhưng bị nói tới tấp tới nỗi tôi phải mang đi cho.
Nhân đọc bài "Chồng cần bạn đời, không cần người làm việc nhà", tôi kể câu chuyện nhà mình. Tôi và vợ yêu nhau từ thời sinh viên, lấy nhau gần 20 năm, có hai con, nhà cửa xe cộ, công ty có đủ. Cuộc sống có thể gọi là đủ. Tôi đi làm còn vợ ở nhà nội trợ từ lúc mang bầu bé thứ... Đọc thêm

'Chạy vội' khi bạn gái đòi tặng bộ nữ trang hàng trăm triệu đồng

Mới qua đêm với nhau mấy hôm, cô ấy đã hỏi mượn tiền, rồi cứ hết ba bệnh lại đến em trai cần tiền học phí.
Nhiều người chọn cách sống "tiền bạc phân minh, ái tình dứt khoát" nhưng không ít người vẫn mập mờ trong tình cảm, vay tiền không trả hoặc nghĩ cách lợi dụng chính những người yêu thương, tin tưởng mình. Sau khi tâm sự "Bạn gái nói tôi không bằng người đàn ông khác khi... Đọc thêm

Làm sao khiến bữa ăn tối với cô gái mình thích trở nên thú vị

Tôi không muốn bỏ cuộc, muốn khiến em vui khi ở bên mình, muốn buổi hẹn là một trải nghiệm đáng nhớ.
Tôi 29 tuổi, công việc ổn định, thu nhập tốt, có nhà và xe riêng, mọi thứ đều chỉn chu. Trên lý thuyết, tôi đáng ra phải là một người đàn ông hấp dẫn trong mắt phụ nữ, thực tế không như vậy. Tôi có một điểm yếu chí mạng: không biết cách nói chuyện. Không phải tôi không biết... Đọc thêm

Mẹ chồng khiến cuộc sống gia đình tôi trở nên độc hại

Hồi sống cùng bố mẹ chồng, tôi phụ giúp ông bà việc nhà, làm các việc lớn nhỏ trong nhà, vậy mà ông bà chưa bao giờ hài lòng.
Tôi và chồng kết hôn 12 năm, có hai bé gái 12 và 7 tuổi. Vợ chồng ráng tìm thêm bé trai mà duyên chưa tới. Ba mẹ hai bên và chúng tôi đều định cư tại Mỹ hơn 20 năm qua. Vợ chồng tôi đều làm cho chính phủ Mỹ, lương ổn định và có tiền đầu tư các khoản... Đọc thêm