Không nỡ chia tay cô bạn gái bị trầm cảm
Bạn gái có hai bằng đại học, giỏi tiếng Anh, trước đấy em từng đi làm ở công ty lớn và có thu nhập tốt.
Tôi và bạn gái cùng 28 tuổi, yêu nhau bốn năm kể từ thời điểm dịch Covid tới nay. Nếu vẫn đi làm, hẳn em đã có sự nghiệp rất rực rỡ. Tuy nhiên, em đã nghỉ việc vì bị căng thẳng kéo dài dẫn đến trầm cảm. Một năm trở lại đây, em chỉ loanh quanh ở nhà làm việc thời vụ như gia sư tiếng Anh cho vui, còn lại mua thuốc và điều trị bệnh bằng tiền tiết kiệm. Bạn gái chưa dùng gì nhiều đến tiền của tôi. Khi hai đứa đi chơi xa (cải thiện bệnh cho em), đôi lúc tôi là người trả tiền trọn gói.
Em ở cùng bố mẹ nên hàng tháng cũng không mất quá nhiều tiền cho chi phí sinh hoạt. Ngoài tôi ra, không ai biết em đang điều trị bệnh trầm cảm, bố mẹ chỉ nghĩ em đang làm việc tại nhà. Tôi nghĩ bệnh của em sẽ sớm khỏi nên suốt thời gian qua luôn ủng hộ em ở nhà nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng, sớm lấy lại phong độ. Nhiều lúc gặp áp lực với công việc, lại thêm cô bạn gái hay buồn bã, tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi nhưng vẫn phải cố gắng vượt qua để làm chỗ dựa tinh thần cho em. Tuy nhiên, bạn gái không định quay lại sự nghiệp cũ mà muốn ở nhà lập kênh youtube dạy tiếng Anh kiểu AI để kiếm tiền. Bạn gái đã kể với tôi dự định này từ lâu nhưng tôi không ủng hộ vì nhiều rủi ro. Em đã giấu tôi, bỏ ra 80 triệu đồng đầu tư mua máy tính, phần mềm AI.
Tiền tiết kiệm của em cũng không còn nhiều nữa trong khi hàng tháng vẫn mất tiền thuốc thang, trị liệu. Em đã làm việc đó được bốn tháng, kênh sập liên tục, chưa thu lại được đồng nào. Tôi đã hết lời khuyên bảo, động viên, nói em nên đi làm lại cho ổn định, nếu làm công ty quá mệt mỏi thì đi dạy tiếng Anh cũng được, còn làm youtuber chỉ nên coi như việc tay trái để kiếm thêm, bao giờ thu nhập vượt nghề chính thì ta đổi sang cũng chưa muộn. Thế nhưng bạn gái không nghe lời tôi và còn cho rằng tôi không hiểu em. Trong lúc cãi vã, tôi nhỡ miệng nói: "Không biết bao giờ em mới khỏi bệnh nữa, cứ thế này 5-10 năm chắc anh chết, anh bệnh theo em mất thôi". Từ hôm đó đến nay đã năm ngày, em không liên lạc hay gặp gỡ tôi.
Bốn năm qua, kể cả khi có bệnh em cũng chưa bao giờ giận dỗi hay im lặng như thế. Tôi rất lo sợ em sẽ làm gì đó dại dột, bản thân cũng mệt mỏi khi phải lo lắng quá nhiều điều. Tôi vẫn còn tình cảm với bạn gái nhưng cũng không biết phải làm sao cho đúng khi em luôn kéo tâm trạng và cảm xúc của tôi xuống. Tôi nửa muốn buông nửa không nỡ bỏ rơi em trong lúc này. Tôi định sẽ nói với bố mẹ em về bệnh trầm cảm của em trước, rồi dần dà ít xuất hiện hơn cho em đỡ sốc, chúng tôi có thể chia tay êm đẹp. Tôi làm vậy liệu có đúng không?
Quốc Thiên 14/03/2024Từ ba bàn tay và hai khối óc, đi qua thăng trầm cùng vợ
11 năm, đổi bao công việc, chuyển bao chỗ ở, thử bao cách để kiếm sống, vợ chồng vẫn bên nhau và bảo "cái mệt này là mệt hạnh phúc".
11 năm em nghĩ gì? 11 năm như một thước phim lướt qua, như anh ngồi xem lại bằng chậu tưởng ký. Anh nhớ cuộc gọi cho cha sau khi hai đứa "tình trong như đã", anh thực sự hồi hộp không biết đầu dây bên kia sẽ phản ứng như thế nào khi con trai ông quyết...
Đọc thêmDạy con học khiến tôi muốn trầm cảm
Lúc chỉ con học, nhà tôi như gây lộn, cố gắng nhẹ nhàng nhưng con làm sai, phải la hét, có khi đánh cho một cây mới chịu tập trung.
Con trai tôi chín tuổi, học lớp ba, khiến tôi rất mệt mỏi. Con rất hiểu chuyện, hiền lành, biết yêu thương, giúp đỡ người khác. Con hỏi bạn (tôi nghe được) rằng nếu bạn có nhiều tiền sẽ làm gì. Bạn nói mua đồ ăn. Còn con nói sẽ xây nhà dưỡng lão để...
Đọc thêmLuôn có ý định trả thù người cũ, liệu tôi có trầm cảm?
Sau khi chia tay người cũ được gần một tháng, trong tôi đầy sự thù hận, hận vì cậu ta đã phản bội mình trong lúc yêu.
Tôi luôn trong trạng thái suy nghĩ để thả thù cậu ta như dùng những lời lẽ chửi bới qua tin nhắn, thậm chí muốn thuê người đánh cậu ta một trận để trút hết những ấm ức trong lòng và những tổn thương cậu ta gây cho cơ thể tôi.
Rồi nhiều lúc tôi nghĩ thôi bỏ qua,...
Đọc thêmGia đình để em một mình vật lộn với bệnh trầm cảm
Lúc còn ở cùng, gia đình nói em làm biếng, vì chỉ nằm thôi không làm gì nhưng rõ ràng biết em bệnh.
Em 21 tuổi, sống ở nước ngoài gần 10 năm, bị trầm cảm từ nhỏ do bạo lực gia đình và học đường. Nặng nhất gần 10 năm trầm cảm là em không muốn làm gì cả ngày, ba giờ sáng mới ngủ và thức dậy lúc trưa, ngại đi tắm, đi ngủ, chỉ khi mắt mở không nổi mới ngủ. Em bị ám ảnh gia...
Đọc thêmChồng ngoại tình rồi dọa dẫm khiến các con trầm cảm
Chúng tôi quen từ thời cấp ba, anh theo đuổi bốn năm tôi mới đồng ý; lúc đó tôi được khen là xinh đẹp, anh có thể nói là xấu.
Anh được lòng bạn bè vì rất biết cách thu phục lòng người. Khi mới kết hôn, chúng tôi rất nghèo, nghèo đến nỗi tôi không sắm nổi một bộ quần áo mới. Thế nhưng tôi vẫn rất hạnh phúc vì nghĩ đã gặp được người yêu mình hết lòng. Bạn bè còn đùa...
Đọc thêm