Chồng luôn chọn phần ngon nhất cho mình, chẳng để ý vợ ăn gì
Khi có tiền, anh không ngần ngại mua điện thoại, máy tính, thiết bị điện tử cho bản thân, trong khi đồ của tôi đã cũ, thậm chí hỏng.
Gần đây, tôi nhận ra tình yêu dành cho chồng cạn dần, không phải vì tôi thay đổi, mà vì những điều nhỏ nhặt tích tụ theo năm tháng. Những điều tưởng như rất bình thường, nhưng lại bộc lộ sự ích kỷ kéo dài và thiếu quan tâm đến bạn đời. Khi ăn chung, anh luôn chọn phần ngon nhất cho mình. Tôi ăn gì, ăn như thế nào, có thích hay không... chưa bao giờ anh để ý. Những bữa cơm đáng lẽ giúp vợ chồng gần nhau hơn, lại trở thành một phép thử về việc tôi có được xem như người cùng chia sẻ cuộc sống hay không.
Khi có tiền, anh không ngần ngại mua điện thoại, máy tính, thiết bị điện tử cho bản thân, trong khi đồ của tôi đã cũ, thậm chí hỏng. Tôi không cần quà cáp xa xỉ, nhưng mong cảm giác được ưu tiên, được nghĩ đến. Vậy mà đến cả những dịp lễ tết, hay một bó hoa đơn giản, anh cũng né tránh chỉ vì "tốn tiền".
Chúng tôi sống chung nhà nhưng tài chính lại tiền ai nấy tiêu, không mục tiêu chung, không hoạch định tương lai, không cảm giác đồng hành. Một cuộc hôn nhân mà mỗi người đi một đường, cuối cùng rồi cũng chẳng có đường nào dẫn về phía nhau. Tôi bắt đầu cảm thấy mông lung, vô định. Tương lai chung như một khoảng sương mù mà tôi không thấy lối ra. Đôi lúc tôi tự hỏi: có phải anh hợp với cuộc sống một mình hơn? Khi người ta không có nhu cầu chia sẻ, không biết quan tâm, không muốn đồng hành thì gọi đó là hôn nhân hay chỉ là hai người thuê chung một mái nhà?
Tôi đang tự hỏi: Mình có nên dừng lại khi cả hai chưa có con? Tôi không sợ cô đơn, chỉ sợ sống trong cuộc hôn nhân mà trái tim ngày nào cũng khuyết thiếu. Tôi không đòi hỏi sự hoàn hảo, chỉ mong một người biết nghĩ cho nhau, biết đặt nhau vào cuộc sống của chính mình. Có lẽ, điều tôi cần làm lúc này là đối diện với sự thật: Tình yêu không chết một cách đột ngột, nó chết dần vì từng sự vô tâm nhỏ. Và đôi khi, dừng lại không phải thất bại, mà là tự cứu mình trước khi cảm xúc bị bào mòn đến mức không còn gì để cứu nữa.
Hồng Ngọc 29/11/2025Chồng luôn gắp phần ngon đãi khách, phần dở để cho vợ con
Cả mâm cơm có con cá, ông gắp khúc giữa cho khách, còn đầu và đuôi ông bảo vợ con: "Chúng mày ăn đi".
Vợ chồng tôi ngoài 60 tuổi, trước đây đều là công chức nhưng đã về hưu non lâu rồi. Chúng tôi trồng cây ăn quả, lao động suốt ngày. Tôi vẫn trèo lên đỉnh cây mít để hái quả, chồng chở mỗi lần gần hai tạ quả đi xa 10 km bằng xe máy để bán. Một vụ thu hoạch chỉ khoảng 10 ngày...
Đọc thêmBạn gái luôn cho mình là nhất
Có lần ăn lẩu, thấy nước lẩu ít nên tôi gọi quán xin thêm, em bảo ăn vậy đủ rồi, gọi thêm làm gì rồi giận tôi cả buổi đó.
Tôi 34 tuổi, quen em một năm. Em 30 tuổi, người nhỏ nhắn, bố mẹ nông dân. Em làm ở thị xã, chúng tôi cách nhau 40 km, mỗi tuần tôi chủ động chạy lên gặp em một lần. Những ngày không gặp nhau, chúng tôi nhắn tin và gọi video. Những khi tôi bận việc, em nhắn...
Đọc thêmNgoại hình dưới trung bình nhưng tôi không son phấn, chẳng ăn diện
Là con gái, khi ra đường không son phấn, không quần là áo lượt, có phải là một điều thiếu sót không?
Tôi 27 tuổi, nhan sắc dưới trung bình. Vì tự ti về ngoại hình nên giao tiếp rất tệ. Bản thân cũng không trau chuốt vẻ bề ngoài, chỉ ăn mặc một cách bình thường, đơn giản và bị chê là "lúa". Tóc tai tôi cũng chỉ cột dây bình thường chứ không làm các kiểu.
Tôi không biết nên làm thế...
Đọc thêmVợ chỉ thích ăn ngon và đi du lịch dù điều kiện chưa cho phép
Vì khác quan điểm sống nên chúng tôi luôn xích mích những chuyện không đáng, tuần nào cũng lời qua tiếng lại, sứt mẻ tình cảm.
Tôi 33 tuổi, vợ 30 tuổi, cưới được một năm, chưa có con. Bố mẹ tôi là công nhân viên chức đã về hưu, dưới tôi có em trai. Bố mẹ tôi rất yêu thương, quan tâm và đặt kỳ vọng nhiều vào các con. Vợ tôi thiệt thòi và hoàn cảnh hơn. Bố vợ mất sớm khi em...
Đọc thêmĐánh mất vợ con vì luôn nghĩ mình 'to nhất nhà'
Tôi luôn nghĩ mình có quyền cao nhất, vợ con đứng phía dưới, phải tôn trọng và kính nể tôi, không được cãi lại hay to tiếng với tôi.
Tôi gần 40 tuổi, vợ kém 6 tuổi. Quê tôi ở Huế, em ở Bình Định. Chúng tôi cưới nhau được 6 năm, có bé gái 5 tuổi. Đôi chút về vợ, em chu đáo, đảm đang và chăm sóc tốt cho gia đình, công việc ổn định, thu nhập tốt, biết trên dưới, biết hỏi thăm...
Đọc thêm