Home
Menu

Chồng ngoại tình nhưng tôi chẳng thể rơi một giọt nước mắt

Tôi nghĩ mình cứ sống như ly thân với chồng, để con có đầy đủ tình cảm, chờ con vào đại học tôi sẽ đơn phương ly hôn.
Tôi lấy chồng xa quê. Chúng tôi quen nhau từ hồi còn là sinh viên. Đó là mối tình đầu của tôi, nên khi đó tôi hết lòng vì anh, mặc dù đôi lần muốn chia tay nhưng đều không dứt được. Sau khi kết hôn, tôi về quê chồng làm việc và sinh con, đến nay bé được 8 tuổi. Trong lúc mang thai, tôi phát hiện anh ta nhắn tin thân mật với người phụ nữ khác, còn chuyện mối quan hệ đó đi đến đâu tôi cũng không rõ, nhưng khả năng cao là chẳng có gì chưa làm. Khi con 9 tháng tuổi, bệnh phải nhập viện, anh ta cũng nhắn tin qua lại với người phụ nữ khác.
Khi phát hiện chuyện chồng có bồ lúc tôi đang có thai, tôi đã làm đơn ly hôn, xác định sẽ làm mẹ đơn thân nhưng mẹ chồng ngăn cản, hủy đơn ly hôn khi tôi đi làm không có nhà. Mẹ chồng tôi thật lòng là người rất hiền hậu, thương con thương cháu. Từ khi tôi về làm dâu, chưa khi nào bà nói nặng nhẹ một câu nào. Sau đó gia đình chồng xảy ra biến cố, không còn gì trong tay. Anh ta từ đó đến giờ công việc cũng không ổn định, không phụ giúp tôi được gì, mọi việc lớn nhỏ và con cái đều do tôi đảm nhiệm.
Mới đây, tôi lại phát hiện chuyện anh ta ngoại tình do để điện thoại ngủ mà chưa tắt máy. Xem tin nhắn, hình ảnh rõ ràng trước mắt nhưng tôi cũng không hề chảy một giọt nước mắt nào, có thể là đã do chai sạn cảm xúc từ trước đó. Con tôi còn quá nhỏ, bé thực sự rất tình cảm, thương ba và ông bà nội. Nếu tôi ly hôn, con phải xa cách bố, thiếu thốn tình cảm. Biết được chuyện của tôi, ba mẹ đẻ chắc rất buồn lòng.
Tôi là người trọng tình cảm, luôn nghĩ cho người thân, đặc biệt là ba mẹ. Vì thế, tôi không chỉ đưa ra quyết định cho bản thân mà còn nghĩ cho cảm xúc của những người thân. Tôi ước gì mình mạnh mẽ, đặt bản thân lên đầu nhưng hiện giờ vẫn chưa làm được. Nói tới đây nhiều bạn bảo tôi ngụy biện, lấy con cái và ba mẹ ra làm lý do, thế nhưng thực sự gặp phải hoàn cảnh này nó khó khăn vô cùng các bạn ạ.
Tôi nghĩ mình cứ sống như ly thân với chồng, để con có đầy đủ tình cảm, chờ con vào đại học tôi sẽ đơn phương ly hôn, hoặc nếu trời thương cho trúng số, tôi sẽ ly hôn ngay. Nghe thật nực cười, chua chát các bạn nhỉ! Tôi thực sự rất hèn nhát có đúng không?
Hoài Ngân 26/11/2025

Rơi nước mắt mỗi đêm sau ly hôn

Mỗi ngày, tôi đều tràn ngập tiêu cực và đau khổ, không thể tập trung làm việc vì nghĩ đến chồng cũ.
Tôi là tác giả bài viết "Gần đến ngày ly hôn, tôi biết anh cưới vợ khác và có con riêng". Tôi đã đọc hết các bình luận của độc giả, mọi người đều khuyên tôi từ bỏ, nhưng dù chuyện đã qua một tháng tôi vẫn không thể vượt qua được nỗi đau.
Hiện tại chúng tôi đã ly hôn... Đọc thêm

Nếu đi nước ngoài kiếm tiền, tôi không thể lấy vợ và báo hiếu mẹ

Tôi 28 tuổi, mới về nước một năm sau khi làm việc tại Hàn Quốc 5 năm, hiện tại lương của tôi 28 triệu đồng sau khấu trừ.
Tôi có khoản tiết kiệm 1,5 tỷ đồng, trong đó 500 triệu đồng gửi tiết kiệm và một tỷ đồng đang đầu tư vào cửa hàng, nhà xưởng của người quen.
Tôi quyết định về nước vì mẹ đã 63 tuổi, sức khỏe không tốt do các vấn đề về tim mạch và cao huyết áp.... Đọc thêm

Lớn lên trong những bữa cơm đầy nước mắt và sợ hãi

Tôi từng nghĩ gia đình là nơi để trở về, nhưng với tôi, đó là nơi chứa đầy sự trách mắng, tổn thương kéo dài suốt tuổi thơ.
Tôi 24 tuổi, ba mẹ ly hôn từ khi mình còn học tiểu học, sống cùng ông bà nội từ nhỏ. Mối quan hệ giữa tôi với bố và ông nội chưa bao giờ tốt, thậm chí là căng thẳng kéo dài. Bố tôi từng được bà nội kể là người ăn chơi, tiêu tiền như công tử khi... Đọc thêm

Rảnh vào buổi tối, tôi rơi vào tệ nạn lúc nào chẳng hay

Do rảnh vào mỗi tối nên tôi bắt đầu tìm hiểu và tham gia, bị nghiện khi nào không biết.
Tôi 36 tuổi, là cán bộ công chức nhà nước, có vợ và một con nhỏ, tổng thu nhập hàng tháng 12 triệu đồng, chạy xe công nghệ lúc rảnh hàng tháng tầm năm triệu đồng, cuộc sống rất ổn và hạnh phúc trong gia đình. Tuy nhiên, khi dịch Covid-19 ập đến, vì bản thân đi hoạt động rất nhiều trong thời... Đọc thêm

Tháng cuối bên ông với nước mắt và sự bất lực

Từng ngày, từng giờ trôi qua bên giường bệnh của ông, cháu chỉ mong một phép màu xảy ra nhưng nó đã không đến.
Một tháng qua, cháu sống trong sự lo lắng, hy vọng, cả nỗi sợ hãi. Giờ đây, cháu chỉ còn lại những ký ức về ông, về tháng cuối cùng đầy nước mắt và bất lực. Với cháu, ông không chỉ là ông nội mà còn là gốc rễ của cả một đại gia đình, là người nắm giữ truyền... Đọc thêm