Lớn lên trong những bữa cơm đầy nước mắt và sợ hãi
Tôi từng nghĩ gia đình là nơi để trở về, nhưng với tôi, đó là nơi chứa đầy sự trách mắng, tổn thương kéo dài suốt tuổi thơ.
Tôi 24 tuổi, ba mẹ ly hôn từ khi mình còn học tiểu học, sống cùng ông bà nội từ nhỏ. Mối quan hệ giữa tôi với bố và ông nội chưa bao giờ tốt, thậm chí là căng thẳng kéo dài. Bố tôi từng được bà nội kể là người ăn chơi, tiêu tiền như công tử khi gia đình làm ăn khá. Sau khi ly hôn mẹ, bố cưới thêm hai đời vợ khác. Hồi nhỏ, tôi chỉ nhớ đến bố qua hình ảnh rượu chè, đánh mắng, đập phá đồ đạc và chửi bới, đặc biệt hay trút giận lên bà nội. Kể cả khi về sống cùng ông bà, bố vẫn không thay đổi. Suốt thời gian tôi đi học cho đến đi làm, ông chưa từng chu cấp hay hỗ trợ gì, toàn hứa hẹn suông. Tôi biết ông thường xuyên nói xấu mình sau lưng, dù trước mặt luôn im lặng, có lẽ vì giờ tôi đã lớn.
Ông nội rất giỏi, từ làm ăn đến tổ chức công việc, nhưng với cháu thì luôn lạnh lùng, nghiêm khắc đến mức đáng sợ. Từ bé, chỉ cần tôi làm gì không đúng ý ông là bị mắng chửi nặng nề, thậm chí bị nói là ăn hại. Vì vậy, mỗi bữa cơm với gia đình là nỗi ám ảnh của tôi, nhai cơm mà nghẹn vì sợ bị hỏi, bị soi mói, bị quát mắng.
Lên đại học, tôi cố gắng học tốt để nhận học bổng, đỡ gánh nặng cho bà nội, người duy nhất yêu thương và lo cho tôi từ nhỏ. Học xong, đi nghĩa vụ rồi đi làm, tôi vẫn cố gắng tự lập hoàn toàn. Nhưng giờ mỗi lần về nhà ăn cơm, tôi lại bị bố và ông nội chửi mắng, miệt thị, bảo là sống không tình cảm, nuôi tốn cơm. Họ còn lôi cả bà nội ra để chửi ké.
Tôi biết làm con cháu thì phải hiếu thảo, nhưng thực lòng không thể yêu thương hay tôn trọng những người chưa từng cho mình một chút yêu thương hay quan tâm nào. Nhiều lúc thấy giận và day dứt, không biết mình sai hay chỉ đang phản ứng lại những tổn thương đã kéo dài suốt tuổi thơ. Tôi phải làm sao đây?
Văn Hoàn 01/06/2025Bạn gái nghịch đũa trong bữa cơm đầu tiên ăn với gia đình tôi
Đêm đó, tôi không ngủ được, những hành động kỳ lạ của em cứ quay cuồng trong đầu tôi.
Tôi 27 tuổi, là một lập trình viên. Công việc hàng ngày của tôi chỉ xoay quanh những dòng code và màn hình máy tính, cuộc sống khép kín và đôi khi nhàm chán. Thế rồi, một ngày nọ, tôi gặp em. Em 26 tuổi, là nhân viên chăm sóc khách hàng, sở hữu nụ cười rạng rỡ và giọng nói ngọt ngào đến lạ...
Đọc thêmSự thật đau lòng sau những bát cơm đầy của mẹ
Một hôm tôi ăn nhầm bát cơm của mẹ, mới biết bát có ít cơm nóng ở trên, dưới toàn cơm thừa của bữa trước, khô, rời, khó ăn.
Gia đình tôi hoàn cảnh éo le hơn gia đình khác vì bố bỏ mẹ con tôi khi tôi học lớp 6. Tôi nhớ lúc đó mẹ cố gắng hàn gắn để các con có đủ cha mẹ nhưng bố vẫn dứt áo ra đi với người đàn bà khác trẻ hơn, giàu hơn và hy vọng sinh cho ông được thằng con...
Đọc thêmTôi có nhà, xe hơi nhưng khó có được bữa cơm gia đình
Tôi tìm mỏi mắt nhưng không có cơ hội việc làm nào gần nhà dù mức lương đưa ra chỉ bằng hai phần ba mức lương đang nhận.
Tôi là kỹ sư xây dựng, tốt nghiệp thạc sĩ kỹ thuật có chuyên môn tốt và kinh nghiệm làm việc phong phú. Từng trải qua các công tác thiết kế, giám sát và quản lý dự án, với vai trò nào, tôi cũng được đánh giá cao và có tiếng nói trong công việc. Các dự án tham...
Đọc thêmNgày nào bạn trai cũng ăn ba bữa cơm mẹ nấu
Đọc bài: "Bạn trai đón tôi đi chơi nhưng toàn ăn cơm trước ở nhà", thấy giống hoàn cảnh mình ở hiện tại.
Bạn trai tôi cũng 33 tuổi, đang làm giáo viên THCS, dạy hợp đồng cho trường, tính tình hiền lành, chất phác, giản dị nhưng khá tiết kiệm. Anh toàn ở nhà ăn cơm mẹ nấu trước khi đi chơi với tôi. Khi đi chơi thường chỉ mời tôi cà phê, xem phim hoặc dạo phố rồi ngồi ghế đá. Số...
Đọc thêmBa mẹ ứng 10 tháng tiền tôi chu cấp nhưng tiêu hết sạch trong vài bữa
Ba mẹ bảo lấy tiền đó trả nợ, tôi chẳng hiểu nổi nợ gì trả mãi không hết; trong khi tôi sống hơn 30 năm chưa mắc nợ một ai.
Tôi là tác giả bài: "Mẹ âm thầm thế chấp nhà tôi để vay tiền trả nợ cho em gái". Khi viết bài đó, cảm xúc dâng trào nên quên chưa nói rõ, tôi là nữ. Cảm ơn những lời chia sẻ của mọi người. Tôi đã có đủ dũng cảm và quyết tâm để thoát khỏi nghịch...
Đọc thêm