Em gái chồng ở lì nhà tôi 5 năm không chịu rời đi
Căn hộ hai phòng ngủ của vợ chồng tôi chật chội vô cùng, một phòng dành riêng cho em chồng, vợ chồng tôi và con ở phòng còn lại.
Tôi và chồng đều ở quê lên thành phố lập nghiệp. Vợ chồng tích góp nhiều năm mới mua được căn hộ 80 m2, cuộc sống tuy không giàu sang nhưng ổn định. Tôi có một tiệm tạp hóa nhỏ, chồng làm văn phòng, hai vợ chồng sống giản dị và yên ổn. Vài năm trước, em chồng thất nghiệp. Chồng tôi thương em, sợ em ở ngoài bấp bênh, đón em lên ở chung và nhờ tôi hướng dẫn để em cũng có thể mở được hàng tạp hóa nhỏ. Lúc đó, tôi vừa mang thai, bận trăm thứ nhưng vẫn cố thu xếp để cưu mang em. Trong suy nghĩ của tôi, em chỉ ở tạm một thời gian, đến khi tìm được cửa hàng thuê rồi sẽ chủ động ra ngoài. Mọi chuyện không như tôi nghĩ.
Gần 5 năm trôi qua, con tôi giờ hơn bốn tuổi, em chồng 30 tuổi, có hàng tạp hóa nhỏ nhưng em chỉ thuê tầng một để kinh doanh, thu nhập ổn, vẫn không có ý định dọn ra. Căn hộ hai phòng ngủ của vợ chồng tôi chật chội vô cùng, một phòng dành riêng cho em chồng, còn vợ chồng tôi và con ở phòng còn lại. Nhiều lần tôi nói bóng gió, em hoàn toàn không hiểu ý hoặc cố tình không hiểu. Tôi trao đổi với chồng, anh rơi vào tình thế khó xử. Anh muốn em ra ngoài để gia đình nhỏ có không gian riêng, nhưng cũng thương em chật vật, sợ em tủi thân. Tôi càng thúc, chồng càng khó nói. Cuối cùng, mọi chuyện vẫn giậm chân tại chỗ, còn chúng tôi tiếp tục sống trong sự bất tiện ngày càng lớn.
Khó xử nhất là chuyện ông bà hai bên. Bố mẹ tôi mỗi lần vào thăm cháu phải ở khách sạn vì không có chỗ. Trong khi đó, bố mẹ chồng lên thăm cháu vẫn ở phòng của em chồng được. Nhìn cảnh ấy, tôi thương bố mẹ mình, cũng không biết giải thích sao cho họ hiểu. Nhiều người nghĩ chồng tôi không muốn đuổi em ra ngoài, thật lòng anh muốn thế nhưng mắc kẹt giữa tình thương và trách nhiệm. Đối với anh, bảo em gái ruột rời khỏi nhà mình không phải chuyện dễ. Nếu em ruột tôi ở cùng, có lẽ tôi cũng khó mở lời bảo em ra ngoài sống. Chúng tôi có con, có kế hoạch tương lai, có nhu cầu riêng tư, có những thứ không thể mãi nhường cho người khác. Tôi phải làm sao trong trường hợp này, mong các bạn chia sẻ, chân thành cảm ơn.
Hồng Khanh 10/12/2025Em gái ở nhờ không chịu dọn dẹp, mẹ bảo tôi phải chịu đựng
Có lần mẹ dỗi và bảo: "Mày không dọn được cho nó thì để đấy, cứ cuối tuần tao lên dọn hộ nó", trong khi đó mẹ mệt quanh năm.
Nhà tôi có một chuyện nhỏ nhưng kéo dài nhiều năm nay, khiến bản thân thật sự mệt mỏi và muốn chia sẻ để xin lời khuyên từ mọi người. Em gái tôi lên đại học và ở nhờ nhà tôi gần 4 năm nay. Từ lúc chuyển lên đến giờ, em hầu như không động tay vào...
Đọc thêmBảy năm yêu chồng người, tôi rơi vào bi kịch khi cố tình có thai
Trong một phút yếu mềm và hiếu thắng, tôi cố tình khiến việc phòng tránh thai trở nên vô nghĩa.
Tôi 30 tuổi, bảy năm qua chỉ quen một người đàn ông duy nhất, trớ trêu thay anh lại có gia đình. Tôi biết tình yêu này là sai, biết mình không có quyền chen ngang hạnh phúc của người khác, nhưng trái tim không nghe theo lý trí. Tôi chưa từng yêu ai khác và cũng không nghĩ mình có thể yêu thêm người...
Đọc thêmBạn trai giấu chuyện nằm viện vì sợ tôi sẽ rời bỏ anh
Trước đây anh yêu một người nhưng biết anh mang bệnh về gan nên đã chia tay, giờ anh sợ tôi cũng thế.
Tôi là tác giả bài: "Yêu nhau 3 năm, bạn trai vẫn giấu tôi chuyện nằm viện". Xin đính chính một chút, bài viết trước tôi có chút nhầm lẫn về mốc thời gian. Thực ra chúng tôi quen biết nhau 3 năm nhưng khoảng thời gian chính thức yêu chỉ khoảng hai năm thôi. Điều tôi không ngờ tới nhất...
Đọc thêmChấp nhận làm người thứ ba sau 8 năm bị bỏ rơi
Trước anh ta bỏ rơi em để tìm người mới, rồi em biết mình có thai và tự nuôi con đến giờ anh ta quay lại em vẫn còn yêu.
Em tôi trải qua mối tình 4 năm, xác định tương lai. Rồi một ngày đẹp trời, bạn trai em bỏ đi tìm hạnh phúc mới. Em đau khổ đến tột cùng rồi đúng lúc đó em biết mình đã có thai. Vì yêu và sĩ diện, em không cho bạn trai biết mình đã có thai, quyết định giữ lại...
Đọc thêmSáu năm chịu nỗi đau bạn gái đi lấy chồng
Người ta đã là mẹ của hai bé, tôi cứ nhớ thương để làm gì, muốn quên hết mà không thể.
Vậy là 6 năm trôi qua kể từ ngày em và tôi chia tay, em đi lấy chồng. Em kém tôi một tuổi, năm đó tôi 24, em 23, vô tình quen em trên mạng xã hội vì là đồng hương cùng mảnh đất Tây Nguyên. Năm 2017 tôi vượt qua mấy anh khác để cua được em, em là giáo viên mầm non. Yêu nhau được hai tháng, bố mẹ em...
Đọc thêm