Home
Menu

Mẹ vợ bảo em đừng có thai để dễ ly hôn nếu gặp người tốt hơn

Vợ tôi không phản đối cũng không ngập ngừng, chỉ xác nhận đang uống thuốc đều đặn, không để xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Tôi và vợ cưới nhau gần hai năm. Chúng tôi sống đơn giản, không dư dả nhưng cũng không quá khó khăn. Tôi đi làm, vợ cũng thế, tối về ăn cơm, ngủ sớm, mọi thứ trôi qua đều đều. Không có sóng gió, cũng không có nhiều niềm vui. Tôi từng nghĩ vậy là ổn. Có thể không phải là tình yêu nồng nhiệt như lúc mới yêu, nhưng là bình yên. Tôi không than vãn, không đòi hỏi, nghĩ rằng chỉ cần cả hai còn ở lại, cùng nhau cố gắng thì cuộc hôn nhân này vẫn còn giá trị. Chuyện con cái, tôi có đề cập. Cô ấy luôn nói chưa sẵn sàng. Tôi cũng không ép. Tôi nghĩ mình phải tôn trọng quyết định của cô ấy.
Rồi một hôm, tôi tình cờ nghe được một cuộc nói chuyện giữa cô ấy và mẹ ruột. Khi đó cửa phòng chỉ khép hờ, tôi không cố ý nghe lén. Đi ngang qua, tôi nghe thấy rõ, họ đang nói về việc không nên có thai. Mẹ vợ dặn cô ấy đừng để có bầu với tôi, vì nếu có con rồi sau này muốn chia tay sẽ khó hơn. Nếu chưa ràng buộc bằng con cái, sau này nếu gặp người tốt hơn, cô ấy vẫn còn lựa chọn. Vợ tôi không phản đối, cũng không ngập ngừng. Cô ấy chỉ xác nhận vẫn đang uống thuốc đều đặn, không để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Tôi đứng ngoài cửa, chỉ im lặng quay đi. Tối hôm đó, cô ấy vẫn cư xử bình thường, không có gì khác. Nhưng với tôi, mọi thứ không còn như trước nữa. Tôi không hỏi cô ấy gì thêm, cũng không nói mình đã nghe thấy, nhưng tôi biết rõ nếu một người đã sẵn sàng rời đi ngay từ đầu, mình cố gắng bao nhiêu cũng không giữ lại được.
Tôi vẫn ở lại trong cuộc hôn nhân này, không phải vì không biết đau mà vì chưa biết làm gì tiếp theo. Có thể vì tôi còn hy vọng, cũng có thể chưa quen với việc chấp nhận rằng mình chỉ là một phương án tạm thời. Tôi viết những dòng này để chia sẻ nỗi lòng, không phải để được thương hại. Chỉ là, nếu có ai đó đang giống tôi, hãy biết rằng, đôi khi thứ làm mình tổn thương nhất không phải là một cuộc cãi vã, mà là sự im lặng được sắp đặt từ đầu.
Thành Nam 24/04/2025

Chồng bảo tôi tự lo nếu sinh thêm, đừng bắt anh làm gì

Tôi đi làm rồi làm việc nhà lại dạy con, đưa con đi chơi, làm gì cũng một mình, như mẹ đơn thân.
Vợ chồng tôi cưới nhau được 9 năm, con gái 8 tuổi. Tôi 31 tuồi, chồng 32 tuổi, yêu nhau nhanh rồi cưới cũng nhanh. Mấy năm đầu vợ chồng vui vẻ nhưng rất bận rộn, vất vả, cả hai đều sống xa gia đình nên tự lo hết. Ba mẹ tôi lúc đầu giúp đỡ tài chính nhiều, còn nhà chồng không có gì,... Đọc thêm

Nếu ly hôn chồng, tài sản trước cưới đứng tên tôi sẽ chia ra sao

Trước lúc cưới, tôi cùng chồng góp tiền mua một mảnh đất trị giá 2,7 tỷ đồng, tôi là người đứng tên trên sổ đỏ.
Mỗi chúng tôi góp 500 triệu đồng tiền mặt, phần còn lại tôi đứng tên vay và trả nợ ngân hàng. Tôi cũng là người đứng tên trên sổ đỏ. Tại thời điểm đó, chúng tôi thỏa thuận bằng văn bản về việc góp vốn, có nêu rõ trong trường hợp bán tài sản sẽ chia lợi... Đọc thêm

Nếu chồng làm tròn bổn phận với gia đình, tôi sẽ bỏ thái độ hỗn hào

Khi nào chồng chia sẻ việc nhà, chủ động chăm con, đóng góp kinh tế, yêu thương vợ, tôi sẽ không cau có, thái độ mất dạy.
Đọc bài: "Sống với vợ, tôi không được phép bực bội, buồn phiền", tôi muốn chia sẻ góc nhìn của người vợ, khá nhiều điều muốn nói nên tôi viết bài này. Bạn đã lên bài hỏi có nghĩa là vẫn muốn cứu vãn cuộc hôn nhân này. Hy vọng tác giả suy nghĩ và hành... Đọc thêm

Hơn một năm kết hôn, ba lần bị phản bội, hai lần sẩy thai

Chỉ hơn một năm sau kết hôn, tôi trải qua ba lần bị phản bội, hai lần mất con, và một cuộc ly hôn đầy tổn thương
Tôi viết những dòng này vào một đêm muộn, khi lòng đã bình lặng hơn sau tất cả những biến cố quá sức chịu đựng. Hơn một năm kết hôn, tôi trải qua ba lần bị phản bội, hai lần mất con, một cuộc ly hôn để lại trong tôi không chỉ nỗi đau mà còn là cú tỉnh thức cay... Đọc thêm

Tôi chỉ thích đứng sau người khác dù năng lực làm việc tốt

Tôi khao khát được tự tin, mạnh mẽ đứng trước đám đông, độc lập và tỏa sáng thay vì lúc nào cũng đứng sau một người.
Tôi là nữ, 32 tuổi. Ở cái tuổi bạn bè đồng trang lứa đã trưởng thành, vững vàng thì tôi lại khá khờ, phản ứng chậm với những tình huống ngoài đời sống thực tế. Cách đây tám năm, tôi quyết định rời Huế vào Sài Gòn, bắt đầu cuộc sống tự thân với... Đọc thêm