Lấy chồng không bằng cấp, không tình yêu
Tôi suốt ngày luẩn quẩn với những suy nghĩ không đâu, nếu lấy được người chồng đáng để mình tự tin, tôi sẽ vui vẻ hơn rất nhiều.
Tôi 36 tuổi, có bằng đại học, chồng tốt nghiệp cấp 3, hiện là công nhân ở một nhà máy. Tính ra lương tôi và anh không chênh nhau nhiều lắm, tôi cũng chỉ là nhân viên văn phòng bình thường. Vậy mà thời gian anh làm việc gấp đôi tôi, ngày 12 tiếng, không có hai ngày nghỉ cuối tuần.
Đọc qua tâm sự của mọi người, tôi thấy mọi thứ bắt nguồn từ tình yêu cũng tốt, chuyện chênh lệch học vấn sẽ không quá quan trọng. Còn với tôi, không có cả tình yêu, tôi lấy anh qua mai mối, cũng thấy mến thôi chứ không tìm hiểu nhiều. Lúc đó tôi 31 tuổi, có tâm lý sợ ế nên đã lấy anh. Anh hiền lành, tốt với vợ con, không có vấn đề gì lắm, chỉ thỉnh thoảng bài bạc (không dẫn đến phá sản nhưng tiền tiết kiệm bị ít đi) và lại hút thuốc. Chồng hiền lành quá, nhiều lúc cũng không biết đối đáp, ăn nói khi về ngoại, đi đâu thường tôi cũng rất ngại đi cùng anh.
Tôi cưới được 5 năm, có hai bé rồi, luôn đau khổ và ân hận về quyết định lấy anh, dằn vặt bản thân, hay cáu gắt chồng con. Tôi thấy mình kém cỏi, không ra gì nên mới lấy chồng như vậy. Hay tại tôi không thể chấp nhận nổi yếu điểm của mình mà gắt lây sang chồng con? Ngày nào tôi cũng tự hỏi đã làm gì với cuộc đời của mình thế này? Không thể bỏ chồng bỏ con mà tôi thấy mình bi đát quá. Tôi không hạnh phúc thì chồng con cũng không thể hạnh phúc được. Nếu ly hôn, sẽ tốt hơn cho chồng vì anh có thể lấy người giống anh ấy.
Nếu chúng tôi có bằng cấp tương đương, cùng được ra ngoài, chắc chắn sẽ hiểu nhau hơn và thoải mái hơn. Thật sự tôi rất buồn, không biết phải sống ra sao nữa.
Hồng Hạnh 08/02/2025Trúng tuyển nhiều nơi nhưng thấy lãng phí bằng cấp nên vẫn thất nghiệp
Hiện tại tôi chạy xe ôm công nghệ, tiếp tục tìm việc, rồi phải lo trả khoản nợ học phí đã vay ở ngân hàng cũ.
Tôi 26 tuổi, trải qua không ít thăng trầm trong cuộc sống, tuổi thơ từng phải làm nhiều việc chân tay để phụ giúp gia đình. Bố mẹ bận kiếm tiền nên từ nhỏ tôi nhận được ít sự quan tâm nhưng luôn cảm nhận được tình thương bố mẹ dành cho mình. Hồi đó bạn bè luôn...
Đọc thêmCấp dưới trả thù tôi bằng những lá phiếu bất tín nhiệm
Tập đoàn lấy phiếu tín nhiệm trong công ty để tái bổ nhiệm, tôi chỉ được 10% số phiếu tín nhiệm, cậu phó giám đốc được 90% phiếu tín nhiệm.
Đọc bài: "Hết lòng vì cấp dưới, tôi phải trả giá đắt", thấy rất giống hoàn cảnh của mình. Năm 1991, khi đang làm trưởng phòng tài chính của công ty ở huyện, tôi tiếp nhận và được bổ nhiệm làm giám đốc công ty bảo hiểm ở một tỉnh...
Đọc thêmBị chồng tra tấn tinh thần bằng sự im lặng
Tôi gọi là tra tấn tinh thần vì khi muốn giải quyết vấn đề thì chồng toàn im lặng; lúc anh muốn nói tôi không còn hơi sức để nói.
Tôi lấy chồng gần một năm, thuộc thế hệ giữa 9x, vợ chồng bằng tuổi, công việc khá ổn định, lương cũng ổn. Vợ chồng tôi chỉ lo làm, công việc nhà chia đều. Điều khiến tôi viết bài này là từ khi cưới nhau đã cãi vã nhiều lần, hầu như tuần nào...
Đọc thêmTôi trách mẹ nhiều đến khi hiểu bà yêu tôi bằng cách riêng
Tôi từng nghĩ mẹ không yêu mình, lớn mới hiểu có những tình yêu không thể đo bằng lời nói hay cái ôm.
Tôi từng muốn viết cho mẹ những tâm tình mà từ trước tới nay chưa bao giờ nói với mẹ. Nhân dịp một ngày hè tháng 5, tôi trở về thăm quê hương, tình cảm thiêng liêng đó lại trào dâng trong lòng. Tôi viết về mẹ, một người luôn nghiêm khắc với tôi, nhưng cũng thương yêu tôi hơn bất...
Đọc thêmBạn gái của người yêu cũ muốn gặp tôi bằng được
Mười năm qua, anh chưa từng làm phiền cuộc sống của tôi và hy vọng sau này cũng sẽ không bao giờ.
Bạn gái mới của người yêu cũ muốn gặp tôi. Tôi không trả lời tin nhắn của chị ấy thì hôm sau nhận được điện thoại của một người. Chị nói sắp có chuyến công tác đến thành phố nơi tôi đang sống nên thiết tha mong muốn gặp tôi. Tôi nói với chị là tôi khá bận cuộc sống riêng và...
Đọc thêm