Chồng chỉ coi tôi như máy đẻ chứ chẳng yêu thương gì
Chồng rất yêu thương con nhưng không chăm lo cho con hàng ngày, toàn là tôi và mẹ chồng giúp chăm các cháu.
Tôi hơn 30 tuổi, có chồng và hai con, một trai một gái. Tôi tự đánh giá mình là người không quyết đoán. Có nghĩa là, đối với tôi, nếu không phải là một cái gì cần phải "hai năm rõ mười", tôi có thể nhân nhượng hoặc tùy ý người khác. Nếu câu chuyện chỉ như vậy cũng không có gì để nói. Nhưng có thể cách suy nghĩ đó tôi ứng dụng cả trong gia đình và công việc nên không được ổn lắm.
Hôm vừa rồi, hai con chơi đùa với nhau, cháu bé bị anh lật xe đẩy nên ngã lộn đầu, sau đó cháu va chạm đầu mấy lần (lao vào ôm hôn bố mẹ, đi không để ý đập trán vào tường...). Lần cuối là cháu đập đầu vào bố nên khóc rất lâu và nôn. Sau đó, chồng tôi mắng và nói tôi rất nhiều rằng không chú ý tới con. Anh bảo đã nói nhiều lần nhưng, nói thật, tôi cũng quên nhiều rồi. Đại ý chồng nói vì hai con nên còn nhân nhượng việc tôi vụng về, không khéo léo lo công việc..., nhưng nếu hai con có vấn đề gì, tôi không có cửa, đại loại là vậy.
Từ hôm đó, tôi hiểu chồng không yêu thương gì mình, chỉ coi mình như máy đẻ nên tôi không còn tình cảm nhiều. Nhiều khi cũng do duyên số, tôi hay quên, không hay để bụng, trong khi chồng lại là người tháo vát, trí nhớ tốt, khéo léo. Có thể nói hai chúng tôi hoàn toàn ngược nhau. Chồng rất yêu thương con nhưng không chăm lo cho con hàng ngày, toàn là tôi và mẹ chồng giúp chăm các cháu.
Nhưng một vấn đề là tôi không nhớ dai, vừa là tự thân trí nhớ kém, vừa là tôi cũng không muốn nhớ nhiều. Nên mọi người hay thấy như tôi không để tâm hay bất cần vậy. Đó có thể là cơ chế tự chữa lành của tôi. Hồi nhỏ, bố mẹ tôi hay cãi nhau, đánh chửi nhau; tôi thì tính tình lập dị, bị bạn bè cô lập, chỉ chơi một mình. Trong công việc cũng vậy, tôi không có tính sát phạt nên tính chất công việc cần phải quyết đoán, sát phạt thì tôi không làm được. Kết quả, đồng nghiệp vẫn làm việc và thăng tiến, còn tôi phải chuyển sang bộ phận khác. Ở bộ phận khác, em đồng nghiệp cũng nói tôi: "Sao người khác nói cái gì chị cũng nghe thế? Chị phải có chính kiến của chị chứ". Tôi thầm thán phục em.
Đúng là tôi nên làm đúng trách nhiệm của mình, hoặc ít nhất đứng trên cương vị của người trả lương cho tôi mà sát phạt mới đúng. Đây có thể là một điểm lập dị nữa của tôi: "Tôi không cần quan hệ bạn bè với ai, cũng chẳng cần ai nể hay quý, nhưng khi làm việc thì lại sợ làm mất lòng người khác hoặc sợ bị họ đánh giá này kia".
Hiện tại, tôi chuyển hướng sang học và làm FP&A. Nhờ mọi người tư vấn, đưa ra đánh giá hay lời khuyên cho tôi về con người, nhân sinh quan của tôi có vấn đề gì không. Phải chăng tôi có bị bệnh tâm lý? Tôi học kế toán nhưng không có trí nhớ, giờ định theo phân tích tài chính liệu có ổn không? Đến thời điểm hiện tại, tôi xác định mình sẽ theo ngành phân tích tài chính. Xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người.
Nguyễn Hoài 17/11/2025Vợ chỉ coi tôi như cỗ máy kiếm tiền
Tôi 43 tuổi, vợ kém một tuổi, cưới được 18 năm, có hai con 18 và 13 tuổi, có con là vợ nghỉ làm luôn đến giờ.
Đi làm được hai năm, từ khoản tiết kiệm của tôi cùng với sự giúp đỡ của bố mẹ hai bên, vợ chồng mua được căn nhà nhỏ ở ngoại thành Hà Nội. Cưới xong chúng tôi có con luôn nên vợ phải nghỉ làm ở nhà nội trợ, chăm con, gánh nặng kinh tế mình tôi xoay xở.
Mức lương...
Đọc thêmChồng nói chỉ nhắn tin hỏi thử chứ không 'bóc bánh trả tiền'
Anh không nhận đi gái gọi, giải thích do nghĩ có ai phá nên nhắn lại thử xem sao.
Tôi và chồng kết hôn được sáu năm, có một bé gái đáng yêu. Từ lúc yêu nhau cho đến hiện tại, anh là người chồng tốt trong mắt tôi và tôi tin tưởng vào anh tuyệt đối. Đó chính là sai lầm của tôi, cũng vì quá tin anh nên mới đau khổ như hiện tại. Tháng vừa qua, tôi vô tình thấy tin nhắn của một bạn nữ...
Đọc thêmGần 50 tuổi vẫn luôn ám ảnh về chữ hiếu với mẹ
Tôi càng yêu chiều, mẹ càng lấn tới; bản thân luôn mang mặc cảm, tự ti dù là người có năng lực từ bé.
Tôi gần 50 tuổi nhưng luôn bị ám ảnh về chữ hiếu với mẹ. Từ nhỏ đến giờ tôi luôn chịu sự chi phối của mẹ từ cách ăn mặc, đi đứng, quan hệ với mọi người, hôn nhân, con cái. Nếu trái lời mẹ, tôi sẽ bị mắng nhiếc thậm tệ. Mẹ tự hành xác, đem bản thân mẹ ra để hăm...
Đọc thêmBăn khoăn vì hai chữ 'sợ vợ'
Có phải sợ vợ chỉ là cách nói vui, tượng trưng cho sự yêu thương và trách nhiệm mà người chồng dành cho vợ mình?
Tôi 26 tuổi, làm nhân viên văn phòng, luôn suy nghĩ về một vấn đề trong mối quan hệ vợ chồng, đặc biệt là khi nói đến sự tôn trọng và vai trò của mỗi người trong gia đình. Trong xã hội, người ta thường nói đến việc đàn ông sợ vợ, tôi tự hỏi liệu điều này có...
Đọc thêmLiệu tôi có hối hận nếu vì chữ hiếu mà từ bỏ người đàn ông ấy
Tôi thấy bình yên bên anh, ba mẹ bảo chỉ là cảm giác, không chịu gặp anh dù chỉ một lần chỉ vì “khắc tuổi, không tốt cho vận mệnh”.
Tôi là người phụ nữ tuổi Tý, sinh ra trong một gia đình truyền thống, nơi mà "tuổi hợp, tuổi kỵ" được coi là một trong những yếu tố then chốt để quyết định chuyện trăm năm. Tôi luôn tôn trọng cha mẹ, biết ơn vì những gì họ đã hy sinh cho tôi...
Đọc thêm