Home
Menu

Tôi giữ trinh tiết cho bạn gái suốt 10 năm yêu và khi sống chung

Tôi luôn tôn trọng cô ấy, chưa một lần vượt qua giới hạn, bởi với tôi, tình yêu phải đi cùng sự trân trọng.
Chúng tôi quen nhau hơn mười năm, quãng thời gian đủ dài để nhiều người gọi là thanh xuân, là duyên phận. Hiện tại, chúng tôi sống cùng nhau, không phải vợ chồng nhưng đã coi nhau là người thân. Vậy mà tình yêu tôi dành cho cô ấy dường như vẫn chưa đủ để cô ấy cảm thấy hạnh phúc.
Tôi làm kinh doanh tự do, cuộc sống chưa dư dả vì còn phải lo cho gia đình. Dù bận rộn, tôi vẫn luôn cố gắng thu xếp để lo cho cô ấy từ những điều nhỏ nhất: mỗi sáng đưa đi làm, chiều tranh thủ rước về, khi rảnh tự tay làm hết việc nhà. Những lúc phải tăng ca hay có công việc đột xuất, tôi lại về trễ và khi ấy, không phải là câu hỏi "Anh có mệt không?", mà là những lời trách móc nặng nề, thậm chí là chửi mắng. Cô ấy nói tôi vô dụng, vô tâm, nhạt nhẽo. Tôi không phản kháng, không cãi lại. Tôi thuộc típ người ít nói, ít thể hiện tình cảm ra ngoài. Tôi không giỏi nói lời ngọt ngào hay thể hiện như người ta, nhưng tôi luôn cố gắng lo cho cuộc sống của hai đứa theo cách tôi biết.
Điều khiến tôi day dứt nhất là suốt mười năm qua, tôi luôn tôn trọng cô ấy, chưa một lần vượt qua giới hạn, bởi với tôi, tình yêu phải đi cùng sự trân trọng. Nhưng giờ đây, tình cảm ấy dường như lại trở thành một thứ vô hình, bị xem thường và gạt bỏ. Tôi yêu cô ấy thật lòng và vì yêu, tôi đã chịu đựng rất nhiều. Có những lúc, lòng tự trọng của người đàn ông trong tôi bị chà đạp đến mức tôi tự hỏi: Liệu tình yêu có còn ý nghĩa nếu chỉ một người cố gắng và hy sinh? Tôi không viết những dòng này để than vãn hay kể khổ, chỉ muốn trải lòng một chút cho nhẹ đi nỗi buồn đang nặng trĩu trong tim.
Thanh Hải 10/07/2025

Bạn gái không chi đồng nào trong suốt quá trình hẹn hò

Hôm vào công viên tôi không mang theo tiền lẻ, bảo vệ cằn nhằn vì phải trả lại tờ tiền lớn, em đứng cạnh nhưng không có phản ứng gì.
Tôi là nam, 27 tuổi, theo đuổi một cô gái kém một tuổi được 11 tháng. Chúng tôi đều sinh ra và lớn lên trong những gia đình cơ bản, bố mẹ công tác trong cơ quan nhà nước. Bạn gái nấu ăn ngon, từng tốt nghiệp một trường đại học lớn, có hình thức... Đọc thêm

Tuổi 30, sống cho bản thân hay theo lập trình của cuộc đời

Ở các quốc gia phát triển, việc thuê nhà là bình thường nhưng với nhiều người quanh tôi thì an cư mới lạc nghiệp.
Tôi muốn tâm sự với các anh chị trên VnExpress để có một số góc nhìn với mong muốn giải tỏa và đưa ra được sự lựa chọn cho tương lai. Tôi gần 30 tuổi, từ năm hai đại học đến giờ luôn chủ động về kinh tế, không cần đến sự hỗ trợ của gia đình. Ba mẹ kinh doanh... Đọc thêm

Chia sẻ hành trình vượt nghèo để có thu nhập cao

Tôi 28 tuổi, là nữ, có nhà, có xe, thu nhập hiện tại là một tỷ đồng một tháng, những tháng cao điểm có thể gấp đôi.
Hôm trước tôi mới được một người bạn gửi bài: "13 năm chậm tiến vì con nhà nghèo" trên VnExpress. Tôi đọc nhiều ý kiến cho rằng xuất phát điểm cực kỳ quan trọng và con nhà giàu có rất nhiều lợi thế hơn nhà nghèo. Tôi không phản đối những ý kiến này nhưng cho... Đọc thêm

10 năm sống với chồng, tôi chỉ biết cho đi, không giữ gì cho mình

Tôi vì anh mà chỉ biết cố gắng, bỗng một ngày nhận ra nếu có biến cố gì mình sẽ ra đi với hai bàn tay trắng.
Tôi là tác giả bài: "Tôi muốn gì chồng cũng chiều, trừ việc bắt anh đi làm", cảm ơn sự đóng góp của các bạn, đã cho tôi những lời khuyên chân thành. Những điều tôi kể là điều gần đây tôi thấy được sự thay đổi từ chồng. Lúc mới cưới, anh cũng đi làm, chăm sóc tôi,... Đọc thêm

Bị cha chửi mắng suốt 6 năm từ khi tôi ly dị

Sáu năm chưa ngày nào tôi yên vì lời nhiếc móc, miệt thị từ cha, ông còn mong tôi không tồn tại, muốn con tôi không nơi nương tựa.
Tôi 35 tuổi, đã ly hôn và sống cùng ba mẹ ruột được 6 năm rồi. Quãng thời gian qua là chuỗi ngày nhiều nước mắt của tôi và con. May mắn con tôi còn nhỏ nên chưa nhận thức nhiều về sự bất hạnh mình gặp phải. Từ khi ly hôn, chồng cũ rất ít khi về thăm... Đọc thêm