Ba người bạn trai đều diễn vai người tốt rồi im lặng rời bỏ tôi
Tại sao họ cứ đến rồi đi, tôi cũng không biết nữa; chắc do mắt tôi có vấn đề, tim tôi luôn lạc lối.
Gần đây, tôi lại nghĩ nên sống độc thân đến hết đời. Bởi lẽ khi ở một mình, tôi luôn vui vẻ mỗi ngày, được làm những thứ mình thích, thậm chí đi dạo một mình cũng thấy vui. Tôi sinh ra và lớn lên trong gia đình không khá giả, bố mẹ làm nông. Vì vậy, ngay từ nhỏ tôi đã nhận thức được trách nhiệm của mình đối với gia đình.
So với anh chị em họ, anh chị em tôi vất vả từ nhỏ, không nhận được sự nuông chiều, quan tâm nhiều từ bố mẹ, hoặc bố mẹ có cách quan tâm khác mọi gia đình. Vì gia đình khó khăn nên trong lúc bố mẹ đi làm, tôi ở nhà vừa học vừa nấu cơm, giặt quần áo... Những lúc gia đình có việc như xây nhà, gặt lúa, cấy lúa, tôi đều có thể làm được. Tính độc lập và trách nhiệm đó theo tôi cho tới giờ. Cũng vì hoàn cảnh nên tôi hình thành một tính cách cứng rắn, biết điều và luôn muốn giúp đỡ người khác, chính xác là tôi sống vì người khác nhiều, nhiều đến nỗi khi một người bạn đại học của tôi nhắn: "Hãy sống vì mình chút", nước mắt tôi lăn xuống.
Giờ tôi vẫn luôn cố gắng làm việc, làm mọi thứ để những người bên cạnh mình yên tâm. Có những lúc mệt mỏi, tôi cần điểm tựa, một người có thể lắng nghe, chia sẻ về cuộc sống, cho tôi được phép yếu đuối như những người con gái khác. Tất cả những mặt trái của xã hội tôi đều ý thức được nhưng vẫn luôn sống lạc quan, vui vẻ và không bận tâm. Tôi yêu những gì mình có và trân trọng mọi thứ, nhưng tôi luôn bị đau khổ khi mở lòng đón nhận cái gọi là tình yêu. Thực sự, họ luôn đến và để lại cho tôi một mớ hỗn độn, bản thân lại tự gặm nhấm đau thương.
Trong 10 năm trưởng thành, tôi trải qua ba mối tình. Có người đến với tôi từ tình bạn, có người đến vì cảm thấy thân thiện, có người lại đến vì tính cách, vì muốn lợi dụng, thế nhưng họ đều mang tình yêu của tôi đi vì hoàn cảnh và sự toan tính của riêng họ. Trước khi muốn dừng lại mối quan hệ, họ đều có một điểm chung là diễn vai người tốt rồi im lặng. Họ nói tôi là cô gái tốt với một lời chúc phúc đầy hổ thẹn. Tôi biết, chắc họ chẳng yêu tôi nhiều đến vậy, vì nếu yêu đã tìm cách và cố gắng ở bên tôi. Tình yêu thật xa xỉ phải không?
Ai đó sẽ nói tôi là một cô gái dễ yêu, nên nhìn lại mình xem có vấn đề gì không, tại sao họ lại như vậy? Không, tôi luôn muốn hiểu người khác, không dễ yêu. Tôi luôn muốn vun đắp và đồng hành cùng họ, cũng không ham vinh hoa, chỉ muốn có một tình cảm đẹp, một cuộc sống vừa đủ và không dễ từ bỏ. Nếu như các bạn trẻ khuyên nhau sống quay vào bên trong thì tôi đã thực hành nó từ rất lâu rồi. Tôi luôn nhìn nhận bản thân, suy xét mọi hành động.
Hôm nay trời mưa, tôi muốn viết ra cho nhẹ lòng, không mong nhận lời phán xét. Tôi vừa trải qua một mối tình, trong đó có sự lừa dối từ người đã có gia đình. Phụ nữ thực sự có một giác quan rất đặc biệt trong mối quan hệ hai người, chỉ cần lấn cấn là trình độ trinh thám đặc biệt đỉnh cao. Cho đến khi viết ra cảm xúc này, tôi vẫn chưa thoát ra được. Đến cuối cùng, lựa chọn sống độc thân có phải cũng rất tốt, đúng không các bạn? Tôi biết sẽ có một chút cô đơn nhưng ít nhất cảm thấy bản thân được là chính mình, vui vẻ mỗi ngày, sống với đam mê và sở thích cá nhân, được ôm cả mèo đi ngủ.
Thi Hoa 04/06/202432 năm diễn vai đàn ông 'chuẩn men' vì áp lực phải cưới vợ
Đôi khi, tôi nghĩ rằng cứ cưới đại một người vợ để êm chuyện, nhưng rồi tôi sẽ sống sao khi không hề có cảm giác nào với con gái?
Tôi nay đã 32 tuổi, sinh ra và lớn lên ở một tỉnh miền Trung. Hiện tại, tôi đang có một công việc ổn định, làm bên ngành IT ở nước ngoài và có vẻ bề ngoài ưa nhìn, được nhiều người yêu quý. Tôi sinh ra là nam giới nhưng phát hiện ra mình chỉ thích...
Đọc thêmCưới rồi tôi mới biết chồng đào mỏ, sĩ diện, vô trách nhiệm
Tôi thấy khổ sở, xấu hổ vì cãi lời bố mẹ mà giờ khiến bố mẹ phải khổ, phải gánh thêm 3 đứa cháu.
Tôi sinh ra trong gia đình nghèo, bố mẹ làm nông, ông bà ở quê rất nghèo. Từ nhỏ tôi đã chứng kiến bố mẹ cãi nhau, mẹ khinh bố nghèo, còn bố hay nhịn mẹ. Tuổi thơ tôi ám ảnh vì cảnh đó. Mẹ không xấu nhưng bố vụng về, gia trưởng, hay áp đặt nên bị mọi người ghét. Hàng xóm...
Đọc thêmBị chồng mắng lăng loàn chỉ vì cậu bạn đại học bóp vào vai tôi
Anh chửi tôi với đủ từ ngữ xúc phạm như kiểu tôi bồ bịch, nay người này, mai người khác.
Từ khi có gia đình, tôi phải bỏ mọi mối quan hệ với các bạn khác giới. Trên thực tế chỉ là những người bạn từ cấp hai, ba đến đại học chứ không hề có tơ tưởng gì về yêu đương. Trước kia thỉnh thỏang tôi có nói chuyện về tình hình sức khỏe, gia đình với vài người bạn, nhưng...
Đọc thêmBạn trai lăng nhăng nhưng nếu chia tay, tôi sẽ phải rời khỏi Mỹ
Tôi không muốn trở về khi tương lai còn dang dở nhưng cũng không biết phải tiếp tục thế nào với một người như vậy.
Tôi quen bạn trai được hơn một năm rưỡi. Sáu tháng đầu, anh ấy mập mờ, chẳng chịu chính thức nên tôi hỏi thẳng: "Nếu muốn quen thì quen đàng hoàng, đừng lập lờ". Sau đó anh dẫn tôi về ra mắt gia đình, mẹ và anh trai anh ở cùng, từ đó tôi gần như ở lại nhà anh...
Đọc thêmGia đình đánh giá bạn trai nào không tốt, tôi đều chia tay luôn
Cứ như vậy nên giờ tôi đã lớn tuổi, vẫn không thể yên bề gia thất.
Tôi rất hoang mang, không biết sao gia đình phản đối những mối quan hệ yêu đương của mình. Hễ tôi quen ai là lại kể chi tiết mọi việc xảy ra như tranh luận, tranh cãi với bạn trai như thế nào cho mọi người trong nhà biết. Gia đình đánh giá, phản đối, nói tôi phải chia tay vì người đó chẳng ra gì.
Sau khi đã trải...
Đọc thêm