Home
Menu

Giữa nhiều người giả tạo, làm sao sống tử tế nhưng vẫn bảo vệ mình

Tôi muốn học cách giữ khoảng cách với người xấu, giữ lòng nhân hậu với người xứng đáng, không để sự tử tế làm tổn hại mình và gia đình.
Tôi sinh ra trong gia đình khá giả, bố mẹ bao bọc nên có phần khôn ngoan nhưng ít va chạm đời sống, vì vậy chưa hiểu hết lòng người. Hồi bé, tôi chơi với bạn, không phân biệt giàu nghèo, nhưng bạn thật sự không nhiều. Có những đứa tôi tin tưởng hết lòng, sau lại nói xấu tôi. Tôi thất vọng nên dần ít chơi với chúng.
Cô giáo cấp hai từng quý tôi như con, tôi cũng quý cô như mẹ đẻ. Sau này tôi mới biết cô nói xấu tôi với nhà người yêu tương lai. Từ bé, tôi có nhiều người tán tỉnh, nhưng thường họ chê tôi ngoan quá, thiếu tự tin, nóng tính; một thời gian sau họ đều bỏ. Mẹ tôi theo Phật, nói đó là nghiệp của tôi, tôi cần tu để sám hối. Mẹ theo một vài thầy, tôi không rõ lắm, cũng không biết bản thân có phải tu theo cách đó hay không.
Lớn lên tôi gặp nhiều người không tử tế, bạn bè ghen tỵ vì tôi khá giả, đi làm bị đồng nghiệp đấu đá, nói xấu, chê bai, soi mói. Lấy chồng rồi tôi nghĩ chồng sẽ khác, nhưng anh cũng chẳng ra gì; tôi hết lòng nhưng chồng không vui vẻ. Rồi tôi tự hỏi có phải vì mình không đủ tốt, hay do nghiệp từ kiếp trước nên mới gặp nhiều chuyện như thế. Tại sao tôi phải suy nghĩ nhiều đến vậy? Tại sao phải buồn vì những người không tốt?
Mẹ tôi dạy không thù hận, nhưng tôi băn khoăn vì sao mình phải bao dung tiếp tục với những người bạn, những người không thực sự yêu quý mình? Tôi có gia đình, có bố mẹ yêu thương, có phải như vậy đã đủ? Tôi nói với mẹ: "Không ai dạy con cách làm điều xấu, nhưng cũng chẳng ai dạy con không khờ dại để bị lợi dụng". Mẹ ép tôi đi chùa, làm từ thiện. Tôi không phản đối việc làm tốt, nhưng cảm thấy mệt vì bị bắt ép phải trở thành người lúc nào cũng mẫu mực. Tôi chưa xong việc gia đình, chưa lo chu đáo cho bản thân và bố mẹ, vậy sao phải đi lo chuyện thiên hạ trước?
Tôi có quan điểm rõ ràng: với bạn bè, đồng nghiệp tử tế thì chơi, không hợp thì chuyển qua mối quan hệ khác. Với chồng, gia đình chồng và các mối quan hệ, tôi mong sự tương hỗ (win-win). Mẹ bảo: "Đời có nhân quả, con không đủ tốt nên mới như vậy". Nhưng thế nào là "đủ tốt"? Có bắt buộc phải quan tâm mọi người, giúp đỡ ai đó trong khi bản thân còn nhiều việc chưa ổn? Nếu đồng nghiệp cố ý hại mình thì tại sao phải chơi với họ?
Tôi lúng túng giữa hai điều: muốn tử tế nhưng không muốn trở nên tiêu cực, bị lợi dụng và mệt mỏi. Tôi không phản đối chuyện làm việc thiện, nhưng mong được tự nguyện chứ không phải bị bắt ép. Tôi muốn học cách giữ khoảng cách với người xấu, giữ lòng nhân hậu với những người xứng đáng, đồng thời không để sự tử tế làm tổn hại chính mình và gia đình. Tôi cần lời khuyên thực tế, làm sao để vừa sống tử tế, vừa biết bảo vệ bản thân? Làm sao để phân biệt ai xứng đáng bao dung, ai nên cắt bớt liên hệ. Làm thế nào để không bị chìm trong nỗi sợ "mình chưa tốt" mà mất đi quyền được sống bình yên?
Hằng Hà 17/09/2025

Đủ tỉnh táo để giữ lại chính mình trước vòng xoáy cờ bạc

Tôi vừa trải qua một thứ không ai dạy mình từ nhỏ: "Cờ bạc không có người thắng, chỉ có người chưa thua hết".
Tôi từng thắng cờ bạc 400 triệu đồng, cảm giác lúc đó thật sự "phê", thấy mình may mắn, thông minh, điều khiển được mọi thứ. Tôi nghĩ: "Có lẽ đây là cách kiếm tiền dễ nhất". Rồi như bao người khác, tôi quay lại bàn chơi với hy vọng thắng thêm, "làm một cú nữa rồi... Đọc thêm

Làm sao để cân bằng giữa con chồng và con đẻ

Con riêng của chồng được bên ngoại cháu hỗ trợ tiền học cả tỷ đồng mỗi năm, giờ hai con tôi cũng tị nạnh với anh.
Tôi ngoài 40 tuổi, lấy chồng hơn chục năm và có ba con, hai trai một gái, lần lượt là 15, 9 và 6 tuổi. Chồng tôi là người tốt, chăm chỉ chịu khó, yêu vợ thương con, các con ngoan ngoãn học giỏi, về cơ bản gia đình chúng tôi rất hạnh phúc. Tuy nhiên, thời gian gần đây,... Đọc thêm

Vợ không bao giờ xưng anh em, chỉ 'mày tao' với tôi

Khi cãi nhau, vợ chửi tôi thậm tệ, ức chế quá tôi tát em một cái, sau đó các vật dụng trong nhà sẽ được vợ ném vào tôi.
Tôi và vợ đều 33 tuổi, kết hôn được ba năm và có bé gái hai tuổi. Chúng tôi đều cùng quê miền Trung và vào miền Nam học tập, sinh sống. Gia đình hai bên nội ngoại đều không có điều kiện.
Tôi và em biết nhau khi chơi chung với một người bạn, khi hai bên đã cứng... Đọc thêm

Duy trì hôn nhân giả tạo hay ly hôn để thành kẻ bất hiếu

Tôi muốn ly hôn ngay, 'vứt' anh khỏi cuộc đời mình; trớ trêu thay cha mẹ tôi bệnh nặng, gần đây nhiều biến cố, tinh thần cả hai rất yếu.
Tôi lấy chồng 6 năm, có hai con trai. Chúng tôi yêu nhau 4 năm mới cưới, lúc đó chồng công tác ở nước ngoài nên yêu xa là chủ yếu, dù vậy tình cảm cả hai rất tốt. Chồng tôi siêng năng, tháo vát, nhạy bén, được nhiều người yêu quý. Tôi hiền lành,... Đọc thêm

Sắp cưới, bạn trai liệt kê 20 điều chê tôi giả tạo

Anh cho rằng tôi khó tính và tỏ ra lịch sự quá mức cần thiết, khiến anh không thoải mái và nghĩ rằng tôi giả tạo.
Tôi 30 tuổi, có bạn trai được ba năm, dự tính cuối năm sẽ kết hôn. Tháng vừa rồi, hai người ngồi lại với nhau để trao đổi về một số vấn đề trước khi cưới. Khi tôi hỏi bản thân có những tính cách gì khiến anh cảm thấy khó chịu hay muốn tôi thay đổi thì góp ý... Đọc thêm