Cả thanh xuân đóng góp cho gia đình, giờ có nên xin đất của bố mẹ
Tôi là nữ, ở giữa, có chị cả và em trai, 35 tuổi, bố mẹ làm nông nên khá vất vả.
Giờ chúng tôi đã trưởng thành, đi làm, có công việc ổn định nên cũng đỡ. Chị và em tôi đều có gia đình hạnh phúc, chỉ tôi hôn nhân không hạnh phúc, đã ly hôn và đang ở cùng bố mẹ với gia đình em trai trên đất của ông bà. Cuộc sống hiện tại tuy có lúc hơi phức tạp nhưng vẫn ổn. Tôi có con trai duy nhất, con ở cùng tôi và giờ học cấp một.
Con lớn dần, tôi cũng có ý định tách ra ở riêng, muốn xin bố mẹ một phần đất nhỏ để xây nhà vì nhà tôi vẫn còn đất rộng bên cạnh nhà đang ở bây giờ, đang làm vườn. Bố mẹ có vẻ không muốn cho tôi mà dành hết cho con trai. Nếu tôi may mắn có gia đình hạnh phúc thì không nói. Hơn nữa nói về quá khứ, lúc gia đình còn nghèo khó, tôi đã đi xuất khẩu lao động, sau khi trở về dành gần như toàn bộ số tiền kiếm được từ việc đi xuất khẩu lao động đó cho bố mẹ sửa lại nhà cũ đã xuống cấp, để có nhà đẹp như bây giờ. Sau đó em trai tôi cũng đi nhưng lúc em về nhà cửa đã xây sửa xong, em chưa dùng đến số tiền đó.
Giờ biết tôi có ý muốn xin đất bố mẹ, em bảo chị ra riêng xây nhà, em hỗ trợ một ít tiền, bố mẹ tôi có vẻ thuận ý đó hơn. Vì tôi đã mua được một mảnh đất nhỏ xíu lúc còn rẻ, chưa đến 50m2, tính nếu bố mẹ cho đất thì bán chỗ này đi để lấy tiền xây nhà riêng. Biết là của bố mẹ, cho hay không là quyền bố mẹ, là con không được đòi hỏi, nhưng tôi vẫn suy nghĩ rất nhiều.
Cả thanh xuân tôi đã đóng góp cho gia đình, giờ hoàn cảnh không may mắn lại không cảm nhận được sự yêu thương, bao bọc của gia đình. Có phải tôi tham lam, hay suy nghĩ quá không? Hay tư tưởng cho con trai hết là chuyện bình thường, con gái không có gì? Rất mong nhận được ý kiến khách quan của mọi người để tôi có góc nhìn thấu đáo hơn. Tôi xin chân thành cảm ơn.
Hà Lan 12/10/2024Yêu giả vờ và cái giá tôi phải trả ở thanh xuân
Tôi vẫn nhớ ánh mắt người con gái ấy, ngày tôi đứng yên, không nói lời nào, còn cô mỉm cười, không biết là nhẹ nhõm hay buông bỏ.
Có những ký ức không cần lý giải, chỉ cần mỉm cười mỗi khi nhớ lại, là đủ hiểu mình từng sống thật đậm sâu trong những tháng năm ngây dại. Buổi họp lớp vừa rồi, khi tất cả cùng tụ họp đông đủ sau bao năm xa cách, tôi bất chợt nhìn lại chính...
Đọc thêmChồng đòi ăn ngon, dùng đồ sang nhưng không đóng góp đồng nào
Anh luôn đòi mua quần áo ở cửa hàng có thương hiệu, trái cây phải loại nhập khẩu và mua ở siêu thị uy tín…
Tôi 40 tuổi, chồng hơn một tuổi, có con 5 tuổi, đã có nhà do tôi mua trước khi kết hôn. Toàn bộ chi tiêu sinh hoạt trong nhà đều do tôi chi trả. Chồng không đóng góp đồng nào nhưng luôn đòi hỏi phải mua đồ cao cấp, như quần áo phải mua ở cửa hàng có thương hiệu, trái cây phải...
Đọc thêmChồng bảo tôi không đóng góp gì chỉ đòi hỏi
Tôi và chồng kết hôn được hơn 6 năm và con đầu 5 tuổi, con thứ hai được hơn 16 tháng.
Từ ngày lấy anh, tôi đều phải lo chi phí cho hai con từ tiền học phí, tiền học thêm tiếng Anh (bé lớn), tiền khám bệnh, quần áo, thuốc men. Hai bé nhà tôi rất dễ gặp những bệnh vặt như sốt virus, viêm tai giữa, dị ứng nổi đỏ khắp người.
Mỗi lần đi khám tôi đều đưa ra viện lớn khám với chi...
Đọc thêmTiếc 10 năm thanh xuân bên người chồng tệ bạc
Giờ đây tôi chỉ muốn khỏe mạnh, đi làm kiếm tiền lo cho con đầy đủ và trưởng thành, làm sao để con ít tổn thương nhất.
Tôi vừa kết thúc hôn nhân mười năm của mình. Viết lên đây không phải còn nuối tiếc nhưng một giai đoạn đi qua vẫn đọng lại trong tôi chút tiếc nuối. Không phải tiếc người chồng vũ phu, gia trưởng, ghen tuông, đa nghi mà tôi thấy tiếc cho bản thân mười năm thanh...
Đọc thêmCó nên bán hết đất ở quê, vay thêm gần 2 tỷ đồng mua nhà thành phố
Vợ chồng tôi 40 tuổi, sinh sống và làm việc ở TP HCM, có hai con đang độ tuổi đi học, muốn mua nhà ở TP HCM.
Tôi làm kế toán, chồng làm kĩ sư điện, thu nhập trung bình cả hai vợ chồng khoảng 35-37 triệu đồng mỗi tháng. Chúng tôi có hai con nhỏ ở độ tuổi mầm non và tiểu học, thu nhập hiện tại đủ duy trì cuộc sống và cho các con học ở đây. Tuy nhiên, vợ chồng chưa có nhà ở, vẫn đi...
Đọc thêm