Chồng bảo 'đã đóng điện nước còn gì' khi tôi nhờ đóng học phí cho con
Anh bảo thương con nhưng không bao giờ tự giác cho con ăn, tắm cho con hay dạy con học.
Tôi 33 tuổi, lấy chồng được bảy năm, có hai con nhỏ. Anh hơn tôi ba tuổi, làm kỹ thuật ở một công ty xây dựng, lương tạm ổn. Tôi làm kế toán cho doanh nghiệp tư nhân, công việc đều đặn nhưng thu nhập không cao. Chúng tôi từng có thời gian rất hạnh phúc cùng thuê trọ, cùng dành dụm từng chút để mua căn nhà nhỏ. Khi ấy, tôi tin mình đã chọn đúng người đàn ông để đi cùng cả đời.
Sau khi sinh con đầu lòng, tôi nghỉ làm tám tháng rồi quay lại công việc. Anh bảo tôi cứ yên tâm "đã có chồng lo". Nhưng suốt những năm qua, người lo mọi thứ lại chính là tôi: từ tiền sữa, tiền học, tiền điện nước, đến cả khoản vay mua xe, tôi đều là người tính toán, xoay xở. Anh chỉ đưa một phần lương nhỏ, còn lại bảo phải giữ để "phòng khi cần". Tôi chưa từng hỏi anh cần cho việc gì, chi tiêu ra sao.
Thế nhưng, nhiều khi con ốm, tiền viện phí tôi vẫn phải tự xoay. Có lần, tôi nói nhẹ nhàng: "Hay tháng này anh phụ em đóng học cho con nhé". Anh bảo: "Anh đã đóng tiền điện nước rồi còn gì". Nghe mà nghẹn. Tôi không tính toán hơn thua, chỉ thấy mệt. Mọi chi tiêu trong nhà đều qua tay tôi, nhưng mỗi lần bàn đến việc lớn như mua đồ giá trị, sửa sang nhà, anh lại bảo tôi tính toán chi li quá.
Anh bảo yêu mẹ con tôi, chỉ là không khéo thể hiện. Nhưng yêu kiểu gì mà tôi chẳng dám ốm, chẳng dám nghỉ làm, vì nếu tôi ngã xuống, mọi thứ sẽ rối tung. Anh bảo thương con nhưng không bao giờ tự giác cho con ăn, tắm cho con hay dạy con học. Mỗi tối, khi tôi dọn dẹp xong, anh vẫn ngồi lướt điện thoại, thi thoảng quay sang hỏi: "Mai ăn gì?". Tôi từng nói "Nếu anh yêu thì đừng để em gồng mãi một mình". Anh vô tư bảo "Anh vẫn đi làm, vẫn đưa tiền, chẳng chơi bời gì, làm xong là về nhà với vợ con. Thế còn chưa được à?". Có lẽ trong suy nghĩ của anh, tình yêu chỉ cần nói ra là đủ, còn tôi lại cần thể hiện bằng sự chia sẻ, bằng một đôi tay biết đỡ đần và một chút trách nhiệm.
Gần đây, tôi nhận được lời mời làm ở một công ty lớn, lương khá hơn nhưng phải tăng ca đến tối, thi thoảng cả thứ bảy. Anh phản đối ngay, bảo "con còn nhỏ, ở nhà với con quan trọng hơn tiền bạc". Tôi phân vân. Nếu nghe anh, tôi vẫn tiếp tục sống cảnh như hiện tại. Còn nếu chuyển nơi làm, con nhỏ, con hay ốm, không ai đón đúng giờ, anh sẽ lại trách tôi "tham công tiếc việc". Tôi chưa biết nên tính sao.
Thu Oanh 01/11/2025Chồng bắt tôi trả 2 triệu tiền anh đóng viện phí cho con
Mùa nóng, con nổi mẩn, tôi bụng bầu bé thứ hai, chồng không cho bật điều hòa vì tốn điện.
Tôi 38 tuổi, có hai con: một trai, một gái. Năm 29 tuổi, tôi lấy chồng. Anh hơn tôi 4 tuổi, vừa đi xuất khẩu lao động về. Anh là con của bạn học bố mẹ tôi, ở ngay xóm bên cạnh. Anh xuất hiện đúng thời điểm tôi cần lấy chồng, sau chuỗi ngày đầu hàng trước mong mỏi con gái "ổn định" của...
Đọc thêmBị chú mắng 'không nhờ được gì' vì từ chối thiết kế miễn phí cho người lạ
Tôi biết được đó không phải nhà chú định xây để ở mà chuyển cho một đồng nghiệp cơ quan.
Tôi là kiến trúc sư, đã làm nghề gần 10 năm, chuyên thiết kế nhà ở dân dụng. Một buổi sáng, chú họ tôi gọi điện, nhờ tôi gấp rút lên phương án thiết kế cho một căn nhà ở quê. Giọng chú gấp gáp, yêu cầu tôi dựng hai phương án: một là theo bản phác họa chú gửi, một là phương án tôi...
Đọc thêmChồng bảo 'uống nước vào là hết' khi tôi sốt, nhờ anh đưa đi viện
Cảm giác cô đơn và tuyệt vọng trong chính cuộc hôn nhân của mình thật sự đau đớn.
Tôi đã học được một bài học vô cùng quý giá sau những trải nghiệm cay đắng trong cuộc hôn nhân của mình. Đó là khi làm phụ nữ, chúng ta phải luôn chuẩn bị cho mình một con đường lui, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
Cách đây một tuần, tôi và chồng chính thức ra tòa để kết thúc cuộc hôn nhân kéo...
Đọc thêmMẹ chồng nói tôi cho con học trường quốc tế là phung phí, sĩ diện
Bà từng làm giáo viên tiểu học nên tin rằng chỉ cần con ngoan và chăm chỉ là được, không cần môi trường "sang chảnh".
Tôi và chồng cưới nhau được bảy năm, có bé trai năm tuổi. Hai vợ chồng đều làm văn phòng, thu nhập khá, không giàu có nhưng đủ để sống thoải mái ở thành phố. Gần đây, khi con sắp đến tuổi vào cấp một, tôi muốn cho bé học ở một trường quốc tế có chương...
Đọc thêmCó quá đáng khi đòi hỏi chồng phải biết sửa điện nước
Anh bảo không phải người hoàn hảo, không phải cái gì cũng biết, không thể đòi hỏi anh nhiều quá như vậy.
Chúng tôi kết hôn được 5 năm và chưa có con. Anh hơn tôi 5 tuổi. Cuộc sống vợ chồng có lúc vui lúc buồn, lời qua tiếng lại, không quá mặn nồng nhưng cũng không quá sóng gió. Do anh thích ăn ngoài và công việc cũng bận nên hai vợ chồng thường xuyên ăn ngoài. Hôm nào tôi thèm cơm nhà...
Đọc thêm