Bạn gái nói tôi không yêu em khi từ chối mua túi xách đắt tiền
Tôi còn phải chu cấp cho bạn gái những khoản tiền không nhỏ cho các mục đích không rõ ràng.
Tôi 29 tuổi, là giám đốc marketing tại một công ty bất động sản, mức lương hiện tại là 60 triệu đồng mỗi tháng, một mức thu nhập khá ổn định với công việc này. Tôi quen một cô gái được bốn tháng. Mới đầu, mọi thứ diễn ra bình thường. Cô ấy tinh tế, biết lắng nghe và chia sẻ. Chúng tôi cùng nhau đi chơi, trò chuyện và tận hưởng những khoảnh khắc bên nhau. Tuy nhiên, một thời gian sau, những yêu cầu từ cô ấy bắt đầu trở nên rõ ràng hơn. Cô ấy yêu cầu tôi mua những món đồ hiệu như túi xách, nước hoa, dây chuyền. Ban đầu, tôi nghĩ đó là những yêu cầu không quá lớn và tôi có thể đáp ứng. Dù sao, tôi cũng không thiếu thốn về mặt tài chính và muốn bạn gái vui vẻ.
Tôi đã mua những món quà đó, có thể không đắt nhất nhưng đủ để làm bạn gái hài lòng. Cô ấy rất vui, nhưng dường như niềm vui ấy chỉ kéo dài một thời gian ngắn, ngay sau đó, những yêu cầu tiếp tục gia tăng. Không chỉ là món đồ này, món đồ kia, mà còn là những chuyến du lịch sang trọng, buổi tiệc tùng ở những nơi đắt đỏ, thậm chí tôi phải chu cấp cho cô ấy những khoản tiền không nhỏ cho các mục đích không rõ ràng.
Một lần, tôi từ chối không mua một món đồ mà cô ấy yêu cầu. Đó là chiếc túi xách đắt tiền cô ấy đã ngắm từ lâu. Cô ấy không hài lòng và phản ứng rất mạnh, nói tôi không yêu cô ấy đủ để làm điều đó, rằng tôi không biết cách làm cho cô ấy cảm thấy đặc biệt. Cảm giác bị ép buộc, bị đòi hỏi đã dồn nén trong tôi. Mỗi lần tôi cố gắng giải thích rằng công việc của tôi cũng có giới hạn, rằng tôi không thể chi tiêu vô tội vạ. Bạn gái lại đưa ra lý lẽ rằng cô ấy xứng đáng với những điều tốt đẹp hơn và tôi không thực sự quan tâm đến cô ấy nếu không làm vậy.
Dần dần, tôi nhận ra không chỉ yêu cầu vật chất mà có điều gì đó đang không ổn trong mối quan hệ này. Tôi không còn cảm thấy tình cảm của bạn gái dành cho mình là chân thành. Cô ấy chỉ nhìn thấy những gì tôi có thể mang lại. Tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, không chỉ vì những yêu cầu vô lý, mà còn vì cảm giác mình bị lợi dụng. Tôi nghĩ đến việc rút lui, nhưng không dễ dàng gì. Tôi không muốn làm cô ấy đau lòng, nhưng cũng không thể tiếp tục sống trong mối quan hệ tôi cảm thấy chỉ có mình cho đi mà không nhận lại. Tôi phải làm sao đây?
Đức Phương 14/11/2024Sợ chồng 'dạy dỗ' nên mua túi hơn một triệu, tôi nói 300 nghìn đồng
Anh không cấm tôi mua sắm, nhưng mỗi lần tôi có đồ mới, anh đều hỏi: "Cái này bao nhiêu tiền?", "Có cần thiết không?".
Tôi 33 tuổi, kết hôn được bảy năm, có con gái sáu tuổi. Trước khi lấy chồng, tôi là người khá thoải mái trong chi tiêu. Mỗi khi thích một chiếc váy hay đôi giày, tôi sẽ mua nếu thấy hợp lý và vừa túi tiền. Nhưng từ ngày lập gia đình, mọi khoản chi tiêu đều được...
Đọc thêmBài học đầu của ba: 'Đừng tính lấy tiền từ túi người khác xài'
Ở tuổi 28, con dần cảm nhận thế nào là sống, chắc thế mà con hiểu rõ hơn những niềm vui và nỗi buồn của ba.
Con còn nhớ khi học cấp hai, mỗi ngày sau giờ học, con phải phụ ba đi giao hàng. Lúc đầu, con từng nghĩ tại sao mình lại khổ thế. Bạn bè ai cũng chỉ cần học xong là có thể la cà quán xá, còn con phải vừa học vừa làm, trong khi nhà mình đâu có thiếu thốn gì. Rồi làm riết cũng...
Đọc thêmTủi thân khi thấy bạn bè đã có nhà cửa, công việc ổn định
Càng thêm tuổi, em lại sợ vẫn ở lại thành phố, luẩn quẩn mãi ở phòng trọ, chưa có nhà cửa đàng hoàng, công việc ổn định, lập gia đình.
Em 24 tuổi, ra trường năm 22 tuổi, ngành ngôn ngữ Anh. Hiện tại, ban ngày em dạy tiếng Anh mầm non, tối dạy trung tâm tiếng Anh. Tuy nhiên, lương tháng chỉ 8-9 triệu đồng. Em dự định thi viên chức trong TP HCM nhưng còn e dè quá nên chưa đăng ký. Vậy nên...
Đọc thêmSau khi lấy chồng, tôi chỉ quanh quẩn với nỗi tủi thân
Tôi khao khát sống một cuộc sống khác, nơi tôi không phải gồng lên để làm vừa lòng ai, không phải lặng lẽ nuốt nước mắt mỗi tối.
Tôi đang ở trong cuộc hôn nhân mà đôi lúc cảm thấy chỉ có một mình. Tôi cố gắng rất nhiều, nhẫn nhịn, vun vén, hy sinh... nhưng dường như chẳng bao giờ đủ. Những điều tôi làm bị coi là hiển nhiên, những lời tôi nói bị bỏ qua, cảm xúc của tôi...
Đọc thêmBạn gái không bao giờ nhận quà đắt tiền của tôi
Tôi 35 tuổi, bạn gái kém 10 tuổi; tôi là trưởng phòng ở một ngân hàng, em là thư ký ở công ty tư nhân.
Em rất xinh, biết nhiều ngoại ngữ, cách giao tiếp lại duyên dáng và pha chút hài hước nên được lòng mọi người. Hầu như ai gặp em lần đầu đều muốn gặp thêm nhiều lần về sau, điều này cũng làm tôi đắn đo và lo lắng. Gia đình hai bên đều vui vẻ khi chúng tôi công khai mối quan hệ,...
Đọc thêm