Em chọn cách tàn nhẫn nhất khi tôi nói 'cứ sinh con rồi đi lấy chồng'
Tôi sợ hãi nói không yêu em, không muốn cưới em và dùng những lời nặng nề để nói em, nói rằng sợ đó không phải con tôi.
Tôi 33 tuổi, em bằng tuổi tôi, có một mối tình quen nhau qua app hẹn hò. Em là người đầu tiên của tôi, còn em thì tôi không chắc. Chúng tôi vừa gặp đã nói chuyện vui vẻ và thoải mái. Chúng tôi đều là người miền Trung nhưng khác tỉnh, làm việc ở cùng thành phố. Lúc đầu em hoạt bát đáng yêu, tôi lại nhút nhát ít nói. Nhưng khi bên em, tôi nói và có thể chia sẻ nhiều chuyện mà có khi tôi còn không nói với ai. Ngày nào cũng nhắn tin từ sáng tới chiều, tuần gặp 3-4 lần.
Thời gian đầu chúng tôi rất hạnh phúc, đưa nhau đi khắp nơi. Về sau có những lúc không vui, tôi thấy em nóng tính, bốc đồng và có lúc lại suy nghĩ tiêu cực nên tôi không hiểu con người em. Tuy nhiên lúc cãi nhau, tôi thường im lặng, em sẽ làm hòa rồi chúng tôi quay lại. Có lúc hai đứa đã nói dừng lại nhưng rồi lại cảm thấy nhớ nhau, tôi muốn làm bạn với em và nói với em rằng chỉ làm bạn thôi. Em đồng ý, nhưng tôi biết em rất yêu tôi, thường hay qua phòng trọ nấu cho tôi ăn hoặc ra ngoài chơi, xem phim. Thời gian rảnh là chúng tôi dành cho nhau. Một tuần chúng tôi gặp nhau 2-3 lần.
Dù là bạn, chúng tôi vẫn thân mật như một cặp. Tôi thấy làm bạn, không xác nhận như vậy sẽ ổn hơn, không cãi nhau. Nhưng mỗi lần đi chơi về, em hỏi tôi chúng ta là gì của nhau, hỏi tôi có yêu em không, tôi thường không trả lời. Vì tôi không có gì trong tay, không giỏi giao tiếp, cảm thấy không thể lo được cho em. Nhưng không gặp em hay không nói chuyện với em, tôi lại thấy trống vắng. Em như làn gió thổi vào tôi nhiều điều mới mẻ. Nhưng xác định đi lâu dài hay ra mắt hai bên gia đình, tôi chưa sẵn sàng và muốn chờ thêm thời gian nữa.
Tôi hay nói nửa đùa nửa thật rằng em hãy lấy chồng đi, vì với tính tình hoạt bát, vui vẻ của em sẽ tìm được người tốt hơn tôi. Tôi thấy em dễ nói chuyện và có nhiều mối quan hệ xã hội dù tôi chưa gặp bạn em. Dường như chúng tôi chưa gặp bạn nhau. Em chỉ lườm xem như không nghe thấy. Tôi cũng hay đưa em đi du lịch gần đây như Vũng Tàu, Phan Thiết, miền Tây... Mỗi lần như vậy, chúng tôi lại phát sinh quan hệ. Em hay hỏi tôi có yêu em không. Tôi nghĩ sao em phải hỏi như vậy, em có thể cảm nhận mà.
Em hay khóc mỗi lần giận nhau hoặc khóc mỗi lần nói chia tay. Tôi buồn khi thấy em khóc nhưng lại không biết nói gì, cứ thế im lặng. Sau vài ngày em nguôi ngoai, chúng tôi sẽ nói chuyện lại như bình thường. Tôi biết em không bỏ tôi được. Nhiều lúc cũng muốn dừng lại để em quen ai khác, chắc sẽ hạnh phúc hơn nhưng tôi không nỡ. Lần cuối cùng chúng tôi giận nhau, em hỏi tôi có yêu em không. Tôi im lặng. Em khóc nói lời dừng lại. Tôi thực sự mệt mỏi.
Sau lần giận đó hai tuần, em báo tôi là có thai, nói tôi đưa đi khám, nhưng do bận việc nên em tự đi. Tôi nghĩ mình không có khả năng có con nên rất rối bời, không biết có phải con của mình không. Em đã khóc rất nhiều, dù vậy tôi vẫn nói ba mẹ qua nhà em thăm hỏi nhưng không muốn cưới, chờ em sinh rồi tính tiếp. Nhưng có lẽ gia đình em không chịu, muốn cưới trước, em cũng gây áp lực lên tôi, yêu cầu tôi cưới em. Tôi sợ hãi nói không có yêu em, không muốn cưới em và dùng những lời nặng nề để nói em, nói rằng sợ đó không phải con tôi.
Trong lúc căng thẳng, em nói không muốn sinh con. Em đi làm công ty cảm thấy sợ và áp lực. Tôi không đồng ý, nói có gì đâu, bây giờ người ta sinh con chưa cưới nhiều mà, sao em phải sợ, sinh con ra tôi sẽ nuôi, em có thể đi lấy chồng. Cuối cùng em chọn cách tàn nhẫn nhất để kết thúc mọi chuyện. Tôi rất hối hận. Tôi biết là lỗi của mình nhưng điều tôi không hiểu là tại sao em vẫn muốn cưới tôi, vẫn muốn bên cạnh tôi. Em nói không dám về nhà. Tôi không hiểu những gì em làm. Em luôn làm trái với những gì em nói. Tôi giờ không thể tin em thêm lần nào nữa, cũng không thể đối diện với em. Tôi phải làm gì đây?
Văn Hùng 09/09/2025Chồng nói chỉ tán đổ các cô gái xinh rồi dừng, không ngủ với họ
Tôi có suy nghĩ sẽ ly hôn trong khi cả hai vợ chồng vẫn còn thương nhau nên dằn vặt rất nhiều, không biết mình làm đúng hay chưa.
Vợ chồng tôi bên nhau tám năm, tôi 30 tuổi, anh 33 tuổi. Trong suốt thời gian bên nhau, hai vợ chồng đa phần đều rất hạnh phúc. Tuy nhiên có một vấn đề tồn tại suốt tám năm nay, đó là anh trăng hoa, thích ngoại tình tư tưởng, thường xuyên bị thu hút bởi những...
Đọc thêmChồng đi nhậu với bạn rồi quên luôn sinh nhật tôi
Sinh nhật tuổi 33 của tôi, không hoa, không quà, không lời chúc từ chồng, im lìm như một ngày bình thường.
Tối qua, sau khi dọn dẹp nhà cửa, cho con ngủ xong, tôi ngồi lặng ở góc bếp. Chồng tôi về muộn vì có cuộc nhậu với bạn bè. Vào nhà, anh vẻ mặt mệt mỏi, hơi say, vừa nằm vừa lướt điện thoại giải trí. Tôi tới ngồi gần rồi hỏi nhẹ rằng hôm nay có gì đặc biệt không anh. Anh...
Đọc thêmChồng nói lời tàn nhẫn khi con mất vì lỗi của tôi
Chìm trong nỗi đau mất con, vợ chồng tôi mất kết nối, trên bờ vực đổ vỡ.
Tôi vừa mất đi đứa con đầu lòng hết mực yêu thương. Mất mát này là sự ân hận, day dứt trong từng giây phút của tôi. Do sự tắc trách của gia đình cùng với lỗi lầm của người mẹ như tôi khiến con mất một cách oan uổng nhưng tôi mạnh mẽ, nuốt nước mắt vào trong. Gia đình cùng tôi động viên, an ủi, xin...
Đọc thêmCảm ơn chồng vì đã chọn ở lại bên em khi bỏ đi là dễ nhất
Biết ơn anh vì gánh vác cả những phần không thuộc về anh, để em được an tâm dưỡng bệnh, để con em có mái ấm đủ đầy yêu thương.
Có lẽ em không phải người phụ nữ mang đến cho anh những điều rực rỡ. Em không có sự nghiệp lẫy lừng, chẳng có nhan sắc khiến ai phải ngẩn ngơ. Thứ duy nhất em có, từ ngày về bên anh, là sự hiền dịu và một trái tim đầy thương yêu.
Rồi số phận...
Đọc thêmVợ phớt lờ những lời bàn tán của hàng xóm về cách sống
Vì đam mê ca hát, vợ sẵn sàng rủ đàn ông về nhà hát cùng; có hôm anh ta không có xe, vợ một mình đến nhà anh ta hát.
Vợ chồng tôi đều là giáo viên. Tôi quen và tìm hiểu vợ qua bạn bè mai mối. Chúng tôi kết hôn sau gần hai tháng tìm hiểu. Năm nay vợ tôi 47 tuổi. Chúng tôi có hai con đủ nếp đủ tẻ, các con đều ngoan và thông minh. Sau khi kết hôn tôi mới biết hồi trẻ vợ đã trải qua vài...
Đọc thêm