Vừa thắng 50 triệu đồng, vài tiếng sau tôi thua sạch
Nếu ai hỏi tôi bây giờ: "Có muốn quay lại không", tôi sẽ mỉm cười: "Không, vì giờ tôi không cần thắng nữa, tôi chỉ cần bình yên".
Tôi từng là một con nghiện, không phải nghiện ma túy mà là nghiện cá cược online, một trò chơi tưởng vô hại nhưng thực ra là chiếc bẫy ngọt ngào nhất đời tôi. Cách đây vài năm, khi tôi vừa đi làm ở khu công nghiệp, mang trong mình nhiều hoài bão. Một lần, nghe mấy người bạn rủ "chơi cho vui thôi", tôi tò mò thử, nạp vài chục ngàn đồng để xem thế nào. Lần đầu thua, tôi nghĩ chẳng sao. Đến mùa Covid, bị kẹt lại công ty, bạn tôi khoe "ăn to", tôi lại vào thử và bất ngờ thắng được vài triệu đồng; cảm giác sung sướng tột độ, như mình vừa nắm được bí quyết thành công.
Tôi nghĩ: "Mình thông minh, biết điểm dừng", nhưng không, chính lúc đó tôi đã đặt chân vào cái bẫy ngọt ngào. Thắng một lần, tôi lại muốn thắng thêm, cứ thế sa lầy lúc nào không hay. Tôi nạp nhiều hơn, cược lớn hơn, thua sạch rồi lại cố gỡ. Lần nào tôi cũng tự nhủ: "Thua rồi thì gỡ lại" nhưng gỡ đâu không thấy, chỉ thấy tiền mất nhanh như nước. Rồi tôi nói dối cha mẹ, viện cớ "hàng ít, lương thấp" để không gửi tiền về. Khi thua sạch, tôi vay bạn bè, rồi đến cả tín dụng đen. Càng gỡ, càng thua, tôi càng tuyệt vọng. Có lúc tôi nhìn mình trong gương, hốc hác, mắt đỏ hoe mà không nhận ra mình nữa.
Tôi xóa app, thề không chơi, nhưng chỉ cần thấy người khác chơi, tôi lại ngứa tay, lại thử, lại thua. Tôi dối mẹ, dối cả bản thân, rồi lại rơi vào vòng luẩn quẩn ấy. Có đêm tôi ăn được 50 triệu đồng, tưởng cuộc đời sang trang. Vậy mà chỉ vài tiếng sau, tôi mất sạch. Mọi thứ trong tôi sụp đổ, tiền không còn, niềm tin cũng chẳng còn. Một buổi sáng, tôi nhìn vào gương, thấy gương mặt tiều tụy của chính mình và nghe lại câu mẹ hỏi: "Sao dạo này con ít gọi về vậy"? Lúc đó, tôi bật khóc. Tôi nhận ra, mình không chỉ thua tiền mà đã đánh mất chính mình.
Đêm ấy, tôi tắt điện thoại, ngồi trong phòng tối và viết vào cuốn sổ nhỏ: "Từ hôm nay, tao chọn lại cuộc đời". Tôi chặn hết các trang cá cược, xóa app, ghi lại từng đồng còn lại. Tôi bắt đầu từ những việc nhỏ: làm việc chăm chỉ hơn, ghi chú chi tiêu, mỗi ngày đều viết vài dòng: "Hôm nay tôi bình yên". Không dễ đâu. Có những đêm tôi vẫn muốn chơi lại nhưng hít thật sâu, để cơn thôi thúc trôi qua. Sáng ra, tôi thấy mình thắng, thắng chính bản thân.
Sau khi dừng lại, cuộc sống không hề dễ dàng. Tôi phải trả nợ, đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của người thân, nhất là vượt qua chính mình. Nhưng mỗi khi nghĩ đến mẹ, người vẫn tin tôi đang cố gắng, bản thân lại có thêm động lực. Tôi học cách sống thật: không mơ "vận may", không tìm đường tắt. Chỉ cần mỗi ngày trôi qua mà tôi không tái phạm, là một ngày tôi đang chuộc lại lòng tin đã đánh mất. Nếu ai hỏi tôi bây giờ: "Có muốn quay lại không", tôi sẽ mỉm cười: "Không, vì giờ tôi không cần thắng nữa, tôi chỉ cần bình yên".
Nếu bạn đang đọc những dòng này và thấy mình trong đó, xin hãy dừng lại. Đừng nghĩ rằng bạn mạnh hơn người khác, rằng bạn có thể kiểm soát được. Không có "vận may" nào cả, chỉ có một cái bẫy được bọc đường. Tôi từng ở đó, nơi chỉ còn nước mắt, nơi mà niềm tin của người thân bị chính mình xé nát. Nhưng tôi cũng bước ra được. Chỉ cần một lần thật sự muốn, một lần dám nói "Đủ rồi", ngày mai, dù nhỏ bé thôi, cũng là một khởi đầu mới. Giờ đây, tôi không còn là kẻ thắng thua trong trò chơi nào nữa. Tôi chỉ là một người đang học cách sống lại, sống chậm, sống thật, sống không nợ chính mình nữa. Bình yên, với tôi bây giờ chính là phần thưởng lớn nhất của cuộc đời. Mong được các bạn cùng chia sẻ.
Thuận Thành 25/10/2025Tôi vừa kiếm tiền vừa chăm con tốt, tự hỏi chồng có vai trò gì
Anh luôn ngồi chơi, tôi bực dọc nói anh nhiều lắm rồi nhưng tình hình không cải thiện, anh còn bảo: “Anh là thế đó”.
Vợ chồng tôi lấy nhau được 8 năm, sinh hai cô công chúa. Sau cưới hai năm, chúng tôi mua nhà tại Sài Gòn. Kinh tế trong gia đình, tôi là người lo liệu, chồng đi làm nhưng chỉ đủ nuôi bản thân. Chồng ít nói, tôi hay nói hơn nhưng nói với chồng mà thôi. Ra ngoài xã hội, tôi...
Đọc thêmThua sạch tiền tiêu vặt, muốn dùng học phí để gỡ, có phải em đã nghiện cờ bạc?
Em đọc báo thấy nhiều người nợ đến hàng trăm triệu, hàng tỷ mà lo quá.
Năm lớp 10, em đã biết đến Forex, tham gia cuộc thi demo và thật sự may mắn đứng top (vì em đánh linh tinh và nhận được 50 USD). Sau đó em mở tài khoản ở các sàn giao dịch và trading lên 100 USD nhưng cuối cùng bị mất hết do "all in". Em tự nhận thấy sai trái nên dừng lại. Lúc này gia đình chưa phát hiện ra vì mục đích...
Đọc thêmNhận 24 triệu đồng khi chỉ làm vài tiếng, liệu bố tôi có bị lừa
Tất cả giấy tờ bố đều không lưu lại, tiền chuyển khoản từ một tài khoản lạ, không ghi nội dung, tôi sợ bố nhận tiền từ kẻ lừa đảo.
Bố tôi ngày xưa làm bên kỹ thuật, sau đó có vài biến cố, chuyển sang buôn bán tại nhà và cũng có nhiều tiền. Gần đây tự nhiên bố được người quen giới thiệu công việc là sửa chữa máy móc vì họ biết ngày xưa bố có làm. Sau đó bố được...
Đọc thêmMỗi lần cãi nhau, bạn gái nhất định phải rõ 'thắng thua'
Chúng tôi mệt mỏi sau mỗi lần cãi nhau, ảnh hưởng tinh thần vì những lời xúc phạm nhau và ảnh hưởng tới công việc.
Tôi 27 tuổi, người yêu kém tôi 4 tuổi, cả hai yêu nhau được 3 năm. Chúng tôi yêu nhau sau khi quen ở công ty được hai tháng. Lúc đầu, cả hai rất vui vẻ và có nhiều kỷ niệm tuyệt vời. Năm đầu tiên yêu nhau, sau khoảng thời gian đầu, chúng tôi có những xích mích nhỏ, cả...
Đọc thêmVề nhờ nhà ngoại cưu mang, chị gái vừa yêu sách lại lười biếng
Sau ba tháng chị ở cùng ba mẹ, giờ nhà tôi rối tung lên, em trai chán nản đòi thuê nhà ở riêng, mẹ buồn bực gầy hẳn một vòng.
Nhà tôi có ba chị em, chị tôi, tôi và em trai. Tôi đã lập gia đình và ở bên nhà chồng, ba mẹ ở cùng em trai, chị tôi cưới đã lâu, có hai cháu 16 tuổi và 12 tuổi. Đợt cuối năm, do anh rể ham mê cờ bạc dẫn đến bán nhà trả nợ, về nhà lại đánh đập vợ con do...
Đọc thêm