Home
Menu

Tôi vừa kiếm tiền vừa chăm con tốt, tự hỏi chồng có vai trò gì

Anh luôn ngồi chơi, tôi bực dọc nói anh nhiều lắm rồi nhưng tình hình không cải thiện, anh còn bảo: “Anh là thế đó”.
Vợ chồng tôi lấy nhau được 8 năm, sinh hai cô công chúa. Sau cưới hai năm, chúng tôi mua nhà tại Sài Gòn. Kinh tế trong gia đình, tôi là người lo liệu, chồng đi làm nhưng chỉ đủ nuôi bản thân. Chồng ít nói, tôi hay nói hơn nhưng nói với chồng mà thôi. Ra ngoài xã hội, tôi lại là người ít nói. Chồng ít nhậu, thích chơi các trò chơi và chơi từ sáng tới xuyên đêm được, tôi bực lắm, nói cũng không được, nhưng nghĩ là thôi, chơi vậy còn hơn chơi các trò đỏ đen. Tôi kiếm được tiền, nhà và xe cũng tự mua, đổi lại là tôi làm việc rất nhiều thời gian, trong nhà tôi lo liệu hết. Chồng sáng đưa con đi học, sau đó về là ngồi chơi hoặc đi chơi đâu đó, chiều không bao giờ anh chủ động về rước con, chơi là chơi đã.
Anh là người an phận, luôn bảo với tôi là sống làm sao vui vẻ và hạnh phúc. Tôi hỏi anh, không tiền sao vui vẻ, hạnh phúc? Anh đáp lại: "Nhìn lên không bằng ai, nhìn xuống có nhà có xe rồi còn đòi gì". Tôi nói với chồng là em làm việc, còn kiếm người làm và làm chung với mấy người, sao anh cứ ngồi chơi cả ngày vậy? Do công việc của anh là làm tự do vì có mối, đi qua đi lại trong nhà cũng không hỗ trợ tôi việc gì. Kể cả khi chồng ngồi chơi với hàng xóm còn tôi cứ phải đi chở hàng nặng, do gần nhà nên không gọi shipper. Chồng nhìn thấy cũng kệ, trong khi gia đình có xe bán tải, để nói tới việc phụ vợ chở hàng anh cũng không luôn, tôi luôn đặt xe ngoài. Anh bảo đặt xe đi, thời gian để đó làm việc khác, nhưng tôi làm còn anh ngồi chơi, kiếm hết người này người kia để chơi cùng, chơi đến lúc không còn ai là anh lại xem điện thoại.
Tôi rất bực bội, nhiều lần nói để chồng hiểu nhưng anh nói một câu là việc của tôi nhẹ nhàng, mưa không tới mặt nắng không tới đầu (tôi bán online). Tôi bảo bản thân phải đánh đổi để có thể ổn định như ngày hôm nay, để phát triển như bây giờ. Ngày hai bé còn nhỏ tôi thức dậy 3h30 sáng tự học, ngày trông con và làm hàng. Nói là làm hàng như tôi ngồi máy, có người phụ đóng hàng, có những cái bản thân tự làm, không để người khác làm được, bởi đó là 1% của sự thành công còn lại. Tối tôi lại ngồi máy tới 22h, cứ như vậy một năm và sau đó thời gian của tôi chỉ làm theo giờ hành chính, không phải vất vả như vậy nữa.
Khi đi chơi chỗ này chỗ kia, chồng luôn khoe vợ nhiều việc, làm không hết việc, nói chuyện tiền nong là anh mạnh miệng lắm. Nghe xong tôi buồn lòng, chán chẳng muốn nói nữa. Anh nói rất hay nhưng ở nhà không giúp vợ, không hỗ trợ công việc cho tôi. Nhiều lúc tôi nghĩ là nuôi con, lo cho con thì tôi làm được hết rồi, chồng như này thà không chồng còn hơn. Rồi tôi lại nghĩ, nhìn lên thì mình vất vả bởi công việc cũng tự mình bày ra, không thể trách chồng, nhìn xuống tính ra chồng không bao giờ chửi bới hay nói gì, tôi làm gì anh cũng kệ, rất là vô tư, đi kèm vô tư sẽ là vô tâm. Chỉ có điều anh không làm thì đừng nói như là tự hào về vợ vậy.
Bao năm qua tôi luôn có ý định thôi chồng, nhưng cái suy nghĩ "nhìn lên không bằng ai, nhìn xuống chồng mình không làm nhưng được cái không bao giờ nói gì tôi", nên lại nghĩ từ trước tới giờ tôi "làm chồng" rồi, làm thêm nữa có sao, thiên hạ được vợ mất chồng, được chồng mất vợ".
Hiện tại tôi bị suy nghĩ này khiến cho lòng buồn bã, không biết có biểu hiện của tự kỷ hay không, sáng ra tôi vui vẻ nhưng chiều có thể bực dọc. Nhiều khi đang ngồi nghe về phật pháp hay xem một bộ phim, không phải vì cảm động mà khóc, chỉ là nghĩ bản thân sao lại vất vả như này rồi khóc. Cảm ơn quý độc giả.
Thúy Quỳnh 19/12/2024

Vừa nhận lời tỏ tình, bạn gái đã hỏi vay tiền

Tôi chuyển luôn cho em nhưng trong lòng hơi lăn tăn khi thấy em mượn tiền người yêu mà không ngại ngần gì.
Tôi và em đều gần 30 tuổi, có công việc văn phòng ổn định, quen nhau qua lần đi đám cưới một người bạn. Ấn tượng với vẻ đẹp dịu dàng của em nên tôi lân la làm quen và xin thông tin liên lạc, cảm thấy vô cùng may mắn khi em chưa có người yêu. Trò chuyện rồi gặp gỡ, đi chơi,... Đọc thêm

Đàn ông yêu đủ nhiều sẽ chăm sóc tốt vợ con

Tương lai xa xôi không ai nói trước, hiện tại tôi thấy đủ và hạnh phúc, luôn thầm cảm ơn ông trời đã cho tôi gặp đúng người.
Chồng hơn tôi bốn tuổi, thuộc thế hệ đầu 9x, kết hôn hơn bảy năm và có một bé con đáng yêu. Tôi gặp chồng lúc vào Sài Gòn đi làm. Ban đầu gặp gỡ, nói chuyện rồi sau đó anh ngỏ lời yêu, tôi từ chối vì lúc đó đang có người yêu. Anh bảo sẽ đợi tôi,... Đọc thêm

Ba người bạn trai đều diễn vai người tốt rồi im lặng rời bỏ tôi

Tại sao họ cứ đến rồi đi, tôi cũng không biết nữa; chắc do mắt tôi có vấn đề, tim tôi luôn lạc lối.
Gần đây, tôi lại nghĩ nên sống độc thân đến hết đời. Bởi lẽ khi ở một mình, tôi luôn vui vẻ mỗi ngày, được làm những thứ mình thích, thậm chí đi dạo một mình cũng thấy vui. Tôi sinh ra và lớn lên trong gia đình không khá giả, bố mẹ làm nông. Vì vậy, ngay từ nhỏ tôi đã... Đọc thêm

Thúc giục vợ kiếm tiền vì muốn tốt cho em

Tôi là tác giả bài viết "Không hài lòng khi vợ là thạc sĩ mà mỗi tháng kiếm 15 triệu đồng".
Tôi viết trong lúc đang giận vợ nên có thể cách nói chuyện của tôi chưa đúng nhưng thật tâm tôi cũng chỉ muốn tốt cho gia đình. Tôi cưới vợ do đến tuổi phải cưới và gia đình cũng tác động. Sống cùng với nhau lâu, tôi cũng thương vợ. Tôi có nhà riêng nhưng cưới xong sống cùng ba mẹ vợ do... Đọc thêm

Có nên chịu bó buộc trong công việc để kiếm tiền tốt hơn?

Tôi có chồng con, học chuyên ngành kế toán tài chính, trước giờ các công việc tôi làm đều có gì đó liên quan đến chuyên ngành học.
Bản thân không thích học và làm kế toán nhưng cái nghề nó vận vào người, hợp tính cách tôi: hướng nội, không thích giao tiếp quá nhiều, chỉ muốn chuyên tâm làm công việc của mình. Sau khi tốt nghiệp, tôi từng làm tư vấn triển khai phần mềm kế toán,... Đọc thêm