Tôi ghen tị với em trai và bắt đầu thấy mình thật vô dụng
Ở tuổi gần chạm đầu ba, tôi vẫn tự ti, nhút nhát, khép kín với mọi người, kinh nghiệm sống còn thua những đứa trẻ 18 tuổi.
Tôi có cậu em duy nhất, từ nhỏ em đã học giỏi, là niềm hy vọng của gia đình. Em trở thành thần tượng của tôi, là niềm tin cho tôi mỗi khi suy sụp, là mục tiêu để tôi phấn đấu. Sau hơn sáu năm học ở Hà Nội, chán cuộc sống xô bồ, em trai chọn một tỉnh miền núi công tác với hy vọng được nâng cao chuyên môn, chọn đúng chuyên ngành và có mức lương đủ trang trải thay vì ở Hà Nội hay một cơ quan tại tỉnh nhà.
Tôi mường tượng ra cảnh em được trọng dụng, có tương lai sáng lạn. Tôi luôn yên tâm về em. Em khá lý trí, cẩn thận trong mọi quyết định. Tôi thương em khi gia đình không có điểm tựa, để em phải chọn một nơi heo hút. Đi làm được vài tháng, em có bạn gái, cô đó hơn hai tuổi. Trong mắt tôi, trình độ bạn đó không xứng với em mình. Tại sao trong bao nhiêu lựa chọn, em lại chọn người đó?
Cuộc sống của em là do em lựa chọn, là chị em ruột nhưng ai cũng có gia đình riêng. Công việc của em chẳng cần phải lo nghĩ gì, vứt ở đâu chẳng được, chẳng bao giờ em quan tâm tới ý kiến của người chị như tôi. Trong khi cuộc sống riêng, tôi mới là đứa đáng lo nhất trong nhà. Tôi bắt đầu có những suy nghĩ tiêu cực, cảm thấy bất công cho cái duyên của gia đình. Mấy ngày sau khi đọc được thông báo đó, biết là hơi thái quá nhưng tôi mất ngủ suốt và phải mua thuốc ngủ.
Tôi có những suy nghĩ tiêu cực, ghét bản thân khi từ nhỏ sống quá ngốc nghếch, không biết đòi hỏi, không biết quan tâm đến bản thân, suốt ngày phải nghĩ tới tâm trạng của người khác, quá kỳ vọng vào người khác. Giờ đây, ở cái tuổi gần chạm đầu ba, tôi vẫn tự ti, nhút nhát, khép kín với mọi người xung quanh, kinh nghiệm sống còn thua những đứa trẻ 18 tuổi. Cuộc sống của tôi giờ thật đáng chán, phải làm sao đây?
Huyền Vũ 25/06/202534 tuổi, tôi thấy mình vô dụng
Tôi thấy khó đi làm ở Hà Nội, phần vì ngán cảnh tắc đường, phải thuê trọ, cũng không xác định được hướng phát triển ở đây.
Tôi "nhảy" nhiều mảng khác nhau trong nghề, đến giờ đã ngoài 34 tuổi nhưng không tự tin lắm vào trình độ của mình. Lúc tôi làm thiết kế, lúc lại ra thi công, làm hồ sơ công trình. Giờ tôi muốn ổn định ở quê nhưng xin việc khá khó, do cũng ít công ty và...
Đọc thêmNhìn chồng phải chi nhiều khoản, tôi thấy mình vô dụng
Sau nhiều tháng rải CV tìm việc, có đoi ba chỗ với lương thấp, chế độ không tốt, sếp tiêu cực, tôi tự ti.
Tôi 35 tuổi, một chồng hai con. Trước khi kết hôn, tôi làm việc tại một công ty. Sau khi kết hôn, vợ chồng tôi sống cùng ông bà ngoại. Đến khi sinh bé đầu, tôi quyết định nghỉ việc vì không ai phụ chăm bé, bà ngoại sức khỏe không tốt nên tôi phải chăm bé một mình. Thời điểm...
Đọc thêmThu nhập tháng gần 50 triệu đồng nhưng luôn thấy mình vô dụng
Tôi là mẹ đơn thân, có hai con, 38 tuổi, đang thuê nhà, gần đây tâm trạng tôi luôn dâng lên nỗi sợ và lo lắng tương lai.
Tôi là giáo viên ở một thành phố thuộc tỉnh Bình Dương. Vì gia đình không có đủ điều kiện nên tôi đến Bình Dương lập nghiệp từ năm 2010. Trải qua gần 9 năm hôn nhân, tôi có hai người con. Sau những ngày bị hành hạ về thể chất lẫn tinh thần bởi người chồng vũ...
Đọc thêmCuộc sống ổn nhưng bạn thân luôn ghen tị với tôi
Chúng tôi nói chuyện không còn hợp cạ như trước, tôi rất muốn gần gũi bạn như ngày xưa vì bản thân thích hoài niệm.
Chồng tôi bảo: "Nếu đã là bạn thân sẽ không bao giờ ghen với nhau. Người kia có giàu hơn, mình càng mừng cho họ. Họ ghen với mình, mình cũng không cần để ý". Chồng tôi nói không hề sai, nhưng trong sâu thẳm lòng mình tôi vẫn luôn có nỗi buồn và tiếc cho tình bạn này....
Đọc thêmVợ kém xa về hình thức nhưng chưa bao giờ ghen với tôi
Em thông minh, nghị lực nên người phải ghen là tôi; em chưa bao giờ ghen vì chồng đẹp, công việc tốt.
Năm 2003, ngành CNTT nổi như cồn, tôi có những bóng hồng vây quanh từ thời vào đại học do được bầu làm lớp trưởng sau một năm nhờ chăm chỉ. Rồi đi làm thêm tự lo cho bản thân từ năm hai khiến tôi chững chạc. Thời đó tôi cũng có một hai mối tình vắt vai thoáng qua. Lúc đó chat qua Yahoo...
Đọc thêm