Không xấu tính, không sân si, sao tôi mãi chưa tìm được hạnh phúc
Tôi hay suy nghĩ cho gia đình nên tự lập rất sớm để làm mọi việc, từ việc nhà, chăm em út cho gia đình.
Tôi là nữ, 26 tuổi, tuổi thơ tôi lớn lên trong cảnh nghèo khó, một mình mẹ nuôi 5 con. Kinh tế khó khăn nên mẹ phải đi xa nhà để bán vé số nuôi mấy chị em gái lớn lên. May mắn trời thương cho tôi khả năng học tốt nên tôi tốt nghiệp đại học ở TP HCM. Trong quá trình học tập, tôi cũng trải qua nhiều nghề từ phục vụ, giúp việc, gia sư..., cộng thêm được học bổng ở trường nên tôi tốt nghiệp đúng hẹn dù trải qua tai nạn đủ thứ. Rồi tôi ra trường, em gái vô Sài Gòn học, tôi cũng lo một phần kinh tế cho em, ngoài ra tôi san sẻ kinh tế cho mấy chị mua sữa và đồ ăn cho cháu.
Cuộc sống đâu như mơ, nhiều lúc buồn nghĩ mình lo cho mọi người vậy, đến lúc bản thân khốn khó chỉ có một mình thôi. Khi tôi không lo cho anh chị em nữa, họ nghĩ tôi tính toán kỹ, tất cả những điều tôi làm đều không được ghi nhận. Em gái ra trường cũng có công việc ổn định, tôi mừng cho em. Em có nhược điểm là nói hỗn dù không xấu tính. Em tự làm ra tiền nhưng nghĩ chị gái phải lo tài chính giúp em. Nhiều lúc tôi khốn khó cũng không lo gì nhiều, cũng chẳng đưa tôi đi ăn, dù tôi vẫn dẫn em đi ăn nhiều thứ. Trong lòng tôi buồn lắm.
Tôi nhút nhát trong tình cảm nên từ lúc lớn lên tới khi đi làm, dù có mấy anh tán tỉnh nhưng tôi không mạnh dạn tiến tới. Cho đến khi 25 tuổi, tôi mới quen một anh sinh năm 1992, anh có công việc nhưng thu nhập chỉ trung bình. Từ lúc hai đứa tìm hiểu tới nay, tôi và anh hợp tan mấy lần vì tính anh không phóng khoáng với người yêu, chi lí tinh toán, chưa kể tôi tình cờ thấy tin nhắn anh gửi cho gia đình với nội dung chê nhà tôi này kia. Anh không quá gia trưởng nhưng hay phán xét này kia. Qua tìm hiểu, tôi cảm nhận anh là người hướng về gia đình, sẽ lo cho mái ấm nhỏ khi có vợ.
Khi quen anh, tôi cũng chung thủy, không lợi dụng gì anh. Quan điểm của tôi vẫn muốn có một đêm tân hôn chứ không thích vượt rào. Tôi cũng thương anh dù hiện tại thu nhập anh thấp, tôi sẽ cố gắng để hai đứa đi lên. Thế nhưng quá trình quen nhau, tôi cảm nhận anh ích kỷ, chỉ quan tâm bản thân hơn tôi, cũng có thể sau này có vợ anh sẽ lo cho vợ con có nhà cửa đàng hoàng. Tôi đã thẳng thắn, nói anh nên thay đổi việc đó nhưng không cảm nhận ở anh sự quan tâm quá nhiều. Hiện tại tôi không còn liên lạc với anh dù trong tim vẫn nhớ về anh.
Có người khác để ý tôi nhưng về gia cảnh, công việc... quá khó khăn, cộng thêm tôi không mấy cảm xúc với người ấy nên không mở lòng. Người này khá khó khăn nhưng qua tìm hiểu, anh thoáng với tôi nhưng không hẳn là người tốt, không tình nghĩa quá nhiều với gia đình, có thể anh chỉ thoáng với tôi nhất thời chứ bản tính anh không quá tốt tính, hiền lành. Trải qua nhiều chuyện, tôi thấy tủi thân bởi mình không xấu tính, không sân si. Tính tôi nóng tính, đang cố gắng bình tĩnh để tâm từ bi hơn và không trở nên xấu đi. Tôi không phải người tham vật chất để tìm mọi cách kiếm được chồng giàu. Tôi chỉ mong mình có sức khỏe, bình an, công việc ổn định, có ích cho xã hội. Tôi nên làm gì để an yên hơn?
Quỳnh Nga 18/02/2025Tôi và anh không sai nhưng chẳng thể cùng nhau mãi mãi
Chúng tôi không hợp ở cái cần hợp, lại khắc tại cái không nên khắc, cứ thế bị kéo vào những cuộc tranh luận đúng sai không hồi kết.
Có những ngày thật lạ, người ta bỗng dưng nhớ về một mối quan hệ đã cũ từ lâu nằm trong hồi ức. Đó có thể là những khoảnh khắc, giai điệu, hình ảnh hay một ai đó từng rất thân thuộc. Đúng là không ai có thể khiến những kỷ niệm cũ quay trở...
Đọc thêmVợ có cách sống ăn tiêu thoải mái, không cần lo ngày mai
Vợ không chịu ở phòng trọ mà đòi thuê chung cư bảy triệu đồng, tôi hỏi tiền đâu ra, vợ nói thiếu thì đi vay rồi tính.
Tôi là người miền Trung, lấy vợ Sài Gòn. Gia đình vợ có gốc gác ở đây, được thừa kế nhiều nhà đất có giá trị từ những năm 90. Nhà vợ từ ông bà, cha mẹ đến con cái đều sống kiểu phóng khoáng, chi tiêu rộng rãi, không tiết kiệm và không lo xa. Thời tôi học...
Đọc thêmChồng giận dữ khi bạn khác giới cho người đón chúng tôi ở sân bay
Vợ chồng từ miền Nam lần đầu ra Bắc du lịch, được một người bạn khác giới của tôi đón ở sân bay, chồng tức giận vì điều đó.
Tôi quen một anh bạn, cũng nói chuyện vài năm nay. Lần này về Bắc, bạn không có ở nhà, đi công tác nước ngoài, vô tình bạn biết vợ chồng tôi ra Hà Nội nên cho tài xế ra sân bay đón. Chồng tôi mặt đỏ bừng lên, không quát tháo gì trên xe nhưng trách tôi...
Đọc thêmTôi mệt mỏi khi vợ biến nhà thành 'sân khấu' mạng xã hội
Có hôm chúng tôi cãi nhau, chưa đầy nửa tiếng sau đã thấy một status dài cả nửa trang mượn câu chuyện của ai đó để ám chỉ.
Tôi 33 tuổi, lập gia đình được hơn năm năm, có con gái ba tuổi. Vợ kém tôi hai tuổi, thẳng thắn, khéo ăn khéo nói bên ngoài nhưng ở nhà lại hay tự ái. Chuyện vợ chồng xích mích đôi câu là bình thường, nhưng điều khiến tôi mệt mỏi nhất là cách cô ấy đem...
Đọc thêmVượt qua nỗi đau mất bạn gái mãi mãi
Chia tay có thể đau khổ nhất thời, trực tiếp chia ly là nỗi đau ám ảnh, dằn vặt cứ mãi mang theo.
Tôi viết những dòng này, phần vì để trút bỏ tâm sự, vừa là để mong mọi người trân trọng hơn về cuộc sống và những điều xung quanh. Tôi và em quen nhau ở thời điểm cả hai đều không mong đợi nhiều về tình yêu, phần vì vẫn đang muốn trải nghiệm cuộc sống, phần vì đối với hai...
Đọc thêm