Anh trai chống lại bố để bảo vệ an toàn cho tôi
Đêm hôm đó, sau khi bố rời đi, anh ôm chầm lấy tôi, mắt anh đỏ ngầu, không ngừng tự trách mình vì đã làm điều đó.
Tôi, một chàng trai 22 tuổi, làm nhân viên bán hàng, sống trong gia đình không thiếu thốn nhưng cũng đầy rẫy những vết nứt không thể hàn gắn. Những ngày thơ ấu, chúng tôi sống trong môi trường hòa thuận, bố mẹ luôn chăm sóc và lo lắng cho anh em tôi. Bố tôi chạy xe ôm, ngày ngày dắt xe ra ngoài làm việc. Mẹ tôi là công nhân may, cả ngày vất vả để chăm sóc gia đình. Cuộc sống tuy vất vả nhưng vẫn có những niềm vui giản dị, những bữa cơm ấm cúng và những buổi tối cả nhà quây quần bên nhau.
Rồi bố và mẹ bắt đầu cãi nhau, chuyện này chẳng phải mới. Bố thường xuyên về khuya, mệt mỏi sau những giờ chạy xe dài, nhưng dường như những cãi vã giữa họ lại không bao giờ dừng lại. Mẹ phát hiện bố nhắn tin với người phụ nữ khác, bố chỉ xóa đi tất cả tin nhắn khi bị mẹ chất vấn nhưng chẳng bao giờ thật sự thay đổi. Mẹ tôi, dù đau khổ vẫn luôn cố gắng giữ cho gia đình không rơi vào hỗn loạn, cố gắng chăm sóc chúng tôi và giữ không khí nhà cửa ấm áp, cho dù trong lòng mẹ đầy những nỗi buồn giấu kín.
Anh trai tôi 29 tuổi, làm lập trình viên, công việc ổn định và thu nhập khá. Anh trầm tính, ít nói nhưng luôn lo lắng cho tôi và gia đình. Anh là người chu đáo, luôn nghĩ đến mọi người, phải gánh vác trách nhiệm trong gia đình khi bố không bao giờ thay đổi. Anh luôn làm gương, động viên khi tôi gặp khó khăn, không bao giờ phàn nàn về sự vất vả trong công việc. Tuy nhiên, anh cũng không thể thoát khỏi những xung đột trong gia đình, đặc biệt là với bố.
Hai năm trước, mẹ tôi qua đời sau một cơn tai biến. Chúng tôi mất đi người phụ nữ đã giữ cả gia đình lại với nhau. Vào lúc ấy, bố không còn là người đàn ông mà chúng tôi từng biết. Trước khi mẹ mất, bố bỏ hẳn công việc lái xe và chìm đắm trong rượu. Cứ mỗi tối, bố lại ra ngoài nhậu với bạn bè, say xỉn về nhà, bắt đầu cãi vã, chửi bới mọi người trong nhà, có khi còn đánh đập tôi, anh trai chỉ can ngăn. Tôi và anh trai đều cố gắng giữ im lặng vì không muốn làm mọi chuyện căng thẳng thêm, nhưng sự kiên nhẫn của chúng tôi ngày càng cạn kiệt.
Một tối, bố tôi về trong cơn say, hơi thở nồng nặc mùi rượu. Ông lao vào phòng khách, đập phá đồ đạc, mắng chửi tôi không ngừng, chửi rủa những gì tôi làm không xứng đáng. Anh trai tôi lúc đó đã mệt mỏi, bước đến can ngăn nhưng lần này bố không chịu dừng lại. Ông đẩy anh tôi ra, tiếp tục hành động điên cuồng của mình. Tôi đứng đó, chịu đựng những cú mắng mỏ và lời xúc phạm, rồi điều tôi không thể ngờ đến đã xảy ra.
Anh tôi không thể chịu đựng thêm nữa, vung một cú đấm mạnh vào bố. Bố ngã lùi lại, im lặng trong giây lát, có lẽ là vì sự choáng váng và bất ngờ. Đó là lần đầu tiên bố bị đánh, tôi biết anh mình không hề muốn làm vậy, nhưng trong khoảnh khắc đó anh đã không thể kiềm chế nổi. Tôi hiểu anh nhưng lòng vẫn nặng trĩu. Mặc dù vậy, tôi cũng không thể trách anh, vì anh chỉ làm những gì mà tôi không thể làm.
Sáng hôm sau, bố tôi lại ngồi hút thuốc như thể mọi thứ chưa từng xảy ra. Ông không có ý định kiếm một công việc nào, cũng chẳng quan tâm đến những gì xảy ra trong gia đình. Anh trai tôi tiếp tục đi làm, nhưng cả hai chúng tôi đều không thể thay đổi được bố dù cố gắng hết sức. Tôi cảm thấy mệt mỏi, không biết phải làm sao để thoát khỏi tình cảnh này. Những tháng ngày im lặng, cố gắng chịu đựng, không dám phản kháng khiến tôi cảm thấy như mình đang sống trong bất lực. Tôi cảm thấy có thể sẽ không chịu đựng lâu hơn nữa. Tình cảnh này cứ kéo dài mãi, tôi phải đưa ra một quyết định, dù có khó khăn đến đâu. Liệu tôi có đủ dũng cảm để cắt đứt mối quan hệ này, hay sẽ cứ mãi sống trong sự chịu đựng, rồi sự tổn thương vẫn không ngừng dày vò tôi và anh trai?
Thành Tuân 19/12/2024Độc thân ở tuổi 34, tôi nên làm gì để an toàn cho tương lai
Tôi ở Sài Gòn, người nhỏ nhắn, nhìn xinh xinh, lương tạm ổn, có căn hộ nhỏ, một năm nữa trả nợ xong.
Nhà tôi đông anh em, bố mất đã 20 năm, mẹ ở vậy nuôi chúng tôi, may mắn cuộc sống cả gia đình rất tốt. Anh em tôi đều được học hành đầy đủ, hiện tại mọi người có gia đình riêng, kinh tế tạm ổn, ai cũng độc lập, không can thiệp cuộc sống của nhau. Trường hợp anh em nào có...
Đọc thêmAnh trai hạnh phúc khi chị dâu toàn quyền quyết định trong nhà
Anh không có nhiều chính kiến trong những vấn đề gia đình, dường như anh chọn cách dễ dàng nhất là để mọi việc cho vợ quyết định.
Người ta thường nói phụ nữ đảm đang, tháo vát thì mọi việc đều đến tay, điều này dường như đúng với chị dâu tôi, người được đánh giá là "10 điểm không có nhưng". Nhưng có lẽ, cái giá của sự hoàn hảo ấy lại là gánh nặng công việc mà chị...
Đọc thêmChồng vô tư đáp trả khi tôi hỏi anh biện pháp an toàn nào với bồ
Tôi nghĩ cả đời này anh chỉ có tôi là vợ duy nhất, đâu biết rằng cả năm tháng qua anh vợ chồng với người đàn bà khác.
Hôn nhân của chúng tôi vừa tròn 12 năm nhưng bắt đầu trục trặc khoảng một năm trở lại đây, từ khi anh vướng vào chuyện ngoại tình. Chúng tôi có với nhau 10 năm trọn vẹn hạnh phúc, một năm phát sinh vấn đề và một năm phát sinh nhiều biến cố. Tôi không còn nhớ...
Đọc thêmChồng toàn để con nhịn đói khi tôi có việc nhờ anh trông
Có những lúc tôi rất buồn, đi làm về mệt cần chồng phụ con cái hay việc nhà để nghỉ ngơi nhưng anh mặc kệ.
Vợ chồng tôi đều làm văn phòng, thu nhập khá tốt. Tôi chủ động được phần nào kinh tế trong nhà. Chồng kiếm ra tiền nhưng ham chơi, không quan tâm gì tới việc trong nhà hay vợ con. Từ ngày lấy nhau, anh nấu cho tôi được vài bữa cơm, từ thời đi ở trọ cho đến lúc có nhà,...
Đọc thêmKhông muốn gần gũi chồng vì người anh toàn mùi thuốc lá
Anh bê bối, quần áo xuề xòa, không biết giữ vệ sinh cá nhân, người lúc nào cũng mùi thuốc lá nồng nặc, khò khè suốt cả ngày.
Tôi thuộc 9x đời đầu, kết hôn được tám năm và có một bé trai sáu tuổi. Chồng ngoài 40 tuổi, đang ở riêng nhưng ở nhà của bố chồng gần chợ nhỏ ở quê. Công việc chung của vợ chồng bán vé số và cà phê, thu nhập tạm ổn, không dư nhiều nhưng cũng không...
Đọc thêm