Home
Menu

Em trai bào mòn tinh thần cả gia đình tôi suốt 10 năm

Em trai kế tôi lông bông, liên tục nợ nần khiến bố mẹ phải trả nợ suốt 10 năm qua dù hoàn cảnh nhà tôi không hề khá giả.
Tôi sinh ra trong gia đình ở vùng quê Bắc Bộ. Nhà tôi có 6 người: bố mẹ, anh trai, tôi và hai em trai. Hiện tại, anh trai lớn và tôi đã có gia đình riêng. Anh lớn có nhà riêng ở Hà Nội, còn tôi sống chung với bố mẹ chồng. Em út mới vào lớp một. Ở tuổi tiền mãn kinh, mẹ mới mang thai em, sau 4 tháng mẹ mới biết mình có thai. Hồi đó, chúng tôi đã động viên mẹ giữ cái thai, may mắn em sinh ra khỏe mạnh và thông minh.
Bố mẹ tôi đã có tuổi, làm việc tự do, thu nhập bấp bênh, trung bình 8-10 triệu đồng mỗi tháng, đủ để trang trải sinh hoạt gia đình. Bố mẹ có nhà ở khang trang, đầy đủ tiện nghi. Ngoài ra, họ có hai suất đất trị giá 2,5-2,7 tỷ đồng, một ít tiền, vàng gửi tiết kiệm.
Anh trai có nhà riêng ở Hà Nội, một phần nhờ bố mẹ tôi và bên vợ hỗ trợ. Vợ chồng tôi thu nhập khá tốt nên cuộc sống dễ chịu, chúng tôi chọn ở chung với nhà chồng để tiện chăm sóc con nhỏ. Hàng tháng, tôi đóng tiền điện nước đều đặn, thỉnh thoảng biếu bố mẹ tôi 2-3 triệu đồng để đóng học phí cho em út, mua thuốc thang và quần áo, đồ chơi cho em.
Tuy nhiên, nói đến cậu em trai thứ ba, mọi chuyện không hoàn toàn suôn sẻ. Em năm nay 26 tuổi nhưng sống lông bông, "ăn sung mặc sướng", lười làm, chỉ biết phá hoại tiền của bố mẹ, bào mòn tinh thần của cả gia đình suốt 10 năm qua. Tôi không rõ em đã thay đổi vào lúc nào nhưng từ hồi học cấp 3, em bắt đầu giao du với những đối tượng xấu. Ban đầu em trốn học, phá phách, suýt ở lại lớp 10, rồi bỏ học hẳn khi lên lớp 11. Bố mẹ tôi khuyên nhủ, em lại đòi đi làm, làm được một thời gian là chán và muốn quay lại học.
Lúc đó, tôi học đại học năm thứ hai, phải cùng mẹ đến gặp hiệu trưởng để xin bảo lưu kết quả học tập cho em. Sau đó, em đi học lại lớp 11 rồi bỏ và nghỉ hẳn. Em bắt đầu chuỗi ngày ăn chơi lêu lổng, vay nặng lãi, khiến bố mẹ tôi phải trả nợ thay. Nhà tôi trong 10 năm qua luôn trong tình trạng nợ nần, từ vài triệu đến vài trăm triệu đồng, đều do em gây ra. Em hứa hẹn thay đổi, chăm chỉ làm ăn nhưng chỉ được một thời gian lại "ngựa quen đường cũ".
Tôi còn nhớ giai đoạn 2015-2020, khi nhóm cho vay nặng lãi hoành hành, nhà tôi bị chúng quấy phá, thậm chí hắt chất bẩn vào nhà. Ngay cả trong đám cưới anh trai rồi đám cưới tôi, chúng đến phá đám. Bố mẹ muốn buổi lễ được trọn vẹn nên lại đứng lên trả nợ. Em lại chuyển sang mượn xe, mượn điện thoại của người khác đi cầm đồ. Bố mẹ quyết không trả nợ cho em nữa. Người ta đến nhà đòi, bố mẹ đành trả nợ thay.
Tôi đã chuộc xe của mình hai lần, tổng cộng 50 triệu đồng vì em cầm cố để có tiền ăn chơi. Mười năm nay, gia đình tôi chưa có cái Tết trọn vẹn vì năm nào cũng có người đến đòi nợ, không khí gia đình ảnh hưởng nặng nề. Tôi nhiều lần khuyên bố mẹ mặc kệ em nhưng em rất dẻo miệng, về nhà xin lỗi, hứa hẹn rồi đâu lại vào đấy. Lần này, em đi được ba tháng rồi, hết tiền ăn tiêu lại vay người nọ người kia, lừa cả anh em, chú bác để vay tiền. Số tiền không nhiều nhưng tôi rất ngại với bạn bè khi phải đứng ra trả nợ thay.
Hai tuần trước, bố bị tai biến nhẹ, nằm viện 7 ngày. Em biết tin nhưng không một lời hỏi thăm, lại lấy cớ vay tiền và mượn xe để vào thăm bố. Đến nay, xe đã bị cầm, bạn của nó nhắn tin đòi trả, còn mẹ bạn đến nhà tôi nói lời lẽ rất khó nghe. Bố mới ốm dậy nên rất buồn, mẹ cũng vậy. Tôi khuyên bố mẹ báo công an để giải quyết nhưng mẹ sợ ảnh hưởng đến công việc của mấy anh em và em út đang đi học.
Tôi thực sự không biết làm sao giải quyết tình huống này. Mong các bạn tư vấn để gia đình tôi xử lý một cách hài hòa mà không ảnh hưởng đến em út và danh dự của gia đình. Cảm ơn mọi người đã đọc bài viết này.
An Nhiên 29/08/2024

Gánh vác gia đình khi chồng thất nghiệp, giờ tôi ôm món nợ lớn

Cuộc sống của tôi hiện tại rất bế tắc, đến người thân bên cạnh cũng không thể hiểu và lắng nghe tôi.
Chồng tôi rất tệ, anh chỉ biết đổ lỗi dù tôi hy sinh rất nhiều cho gia đình này. Vì những tháng ngày thất nghiệp của anh nên mình tôi phải lo toan mọi thứ, nặng gánh cuộc sống để nuôi hai con. Tôi vất vả mượn nợ ngược xuôi, làm mọi thứ chỉ mong xoay xở ít tiền để lo toan gia... Đọc thêm

Có nên nói với gia đình về món nợ cờ bạc

Thắng tôi cũng lo lắng, lo không biết khi nào thua lại, còn thua thì như người hết sức lực.
Tôi giờ không biết phải làm sao, tiền không còn lại nợ 150 triệu đồng. Thu nhập từ kinh doanh không đều, tháng được 6-7 triệu đồng, cũng có tháng được 30-40 triệu đồng. Tôi 30 tuổi, ly hôn vợ được hơn năm. Nói thêm, trước khi dính vô đỏ đen, tôi cũng phụ gia đình hơn một tỷ đồng mua đất... Đọc thêm

Bao năm hy sinh vì gia đình, em trai bảo tôi bất hiếu

Tôi tự hỏi mình đã sai ở đâu? Sai vì đã sống hết lòng? Sai vì không thể làm hài lòng những yêu sách vô lý?
Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo có ba mẹ và bốn chị em. Là chị cả, tôi đã biết giữ em khi mới 5 tuổi. Tuổi thơ của tôi là chuỗi ngày chăm sóc ba đứa nhỏ hơn, sơ suất gì là ăn đòn. Từ nhỏ, tôi luôn cảm nhận được rằng ba mẹ không thương mình, dù tôi có cố gắng thế... Đọc thêm

'Ngu, hiền, thật thà' đã bảo vệ tôi suốt chặng đường kiếm cơm

Nếu bản thân không phải kẻ mạnh thì ra sóng gió làm gì để ngụp lặn trong bể dâu, tôi chọn nơi an toàn, đỡ mất công bơi hụt hơi.
Đọc mấy bài về chuyện ở công ty giữa sếp, đồng nghiệp và nhân viên, tôi xin chia sẻ chút về con đường vất vả nhọc nhằn kiếm cơm của tôi. Con đường nhọc nhằn của tôi không phù hợp với các độc giả xinh trai đẹp gái, tài năng xuất chúng, khí chất... Đọc thêm

Vợ chụp món ăn tôi nấu để khoe với người tình về sự đảm đang

Ngoài ra, tôi thấy thật bạc bẽo khi những lời ngọt ngào vợ nói với người tình mà chưa giờ nói với tôi.
Vợ chồng tôi không có thói quen cầm máy điện thoại của nhau. Một ngày vợ để quên điện thoại trên bàn ăn, tôi tò mò mở zalo, lướt đến một bạn lạ, mở ra xem toàn những lời lẽ tình cảm, hỏi han nhau, dặn dò nhau sức khỏe, giữ ấm, ngủ ngon.
Mấy năm nay vợ hay cáu gắt hơn... Đọc thêm