Tôi đột quỵ, một mình trong viện, bạn gái bỏ về họp
Người con gái bỏ mình trong lúc khó khăn nhất, mai sau cuộc sống còn nhiều thăng trầm, chắc gì họ đã ở bên mình?
Tôi và bạn gái quen nhau hơn hai năm, xác định cưới. Rồi vì một lý do (do tôi) nên em chủ động chia tay cách đây 4-5 tháng. Tôi không từ bỏ, thường chở bạn gái đi làm, đi ăn, uống nước, chụp hình..., nói chung cũng gần giống như trước lúc chia tay, rồi hai đứa quay lại. Có điều khác là tài chính sau khi chia tay thì bạn gái luôn chủ động chia đôi. Tôi vẫn lén chuyển khoản lại tiền cho em vì bản thân thu nhập gấp 8-10 lần em.
Có một hôm, tôi làm việc quá sức, đột quỵ ngoài đường, lúc đó tôi nghĩ hơn 90% không qua khỏi, may được người đi đường đưa vào cấp cứu kịp. Tôi ở thành phố nên không có người thân bên cạnh, nhân viên bệnh viện gọi cho người thân của tôi (họ lên đến nơi cũng tầm 3 tiếng), gọi cả cho em. Em bảo không qua được, đưa điện thoại cho tôi nói chuyện, tôi lúc đó mơ hồ, không còn tỉnh. Rồi em cúp máy, mãi sau mới gọi lại xin địa chỉ y tá để qua.
Em qua với tôi được 30 phút, khi đó tôi đã được sơ cứu nên dần ổn hơn, tay chân vẫn không cử động được nhưng nói và ăn cháo được. Em đã mua cho tôi một hộp súp và trái cây, sữa..., đút cho tôi hết hộp súp. Tôi cũng đỡ hơn. Sau đó em nói giờ phải về làm, chiều còn họp. Tôi nhắn tin bảo em nghỉ làm được không? Lúc ăn xong tay tôi cử động được một bên, đọc text bằng giọng nói, một bên chích kim truyền nước. Lúc đó tôi lạnh và run hơn, phải chuyển viện khác, trước đó chỉ là phòng khám. Em nói không nghỉ làm được nên tôi không thể chuyển viện, vài tiếng sau người nhà mới lên tới rồi làm thủ tục chuyển viện lớn hơn cho tôi.
Tôi điều trị tầm một tuần, do bị nhẹ và được cấp cứu kịp thời nên không sao, thế nhưng bác sĩ nói sẽ tái phát lại theo cơn, hạn chế làm việc và phải ăn uống điều độ. Hiện tại tôi vẫn dùng thuốc. Tôi nhắn địa chỉ bệnh viện mới cho em, nói khi nào rảnh qua thăm tôi cũng được, ở viện tôi đã tỉnh. Kết quả là hơn một tuần tôi nằm ở viện, em không qua. Em bảo đang bệnh rồi công việc bận. Tôi nghe cũng rất buồn nhưng không biết làm thế nào. Bạn gái tôi có ngoại hình, thích chụp ảnh, đi ăn uống, mua sắm. Tôi khá xuề xòa, chủ yếu tập trung làm việc. Sau khi quen nhau, em cũng mua sắm quần áo cho tôi.
Tôi phân vân có nên buông mối quan hệ này, để em quen người con trai khác? Tôi cảm nhận em chắc có nhiều người theo đuổi. Sau này không phải mọi chuyện đều suôn sẻ, cuộc sống luôn có những thăng trầm, người con gái không bên cạnh mình lúc khó khăn rồi sau họ sẽ rời đi thôi, đúng không các bạn?
Quốc Hoàn 08/09/2024Cả nhà chồng thích tụ họp nhưng để mình vợ chồng tôi nấu ăn
Tôi không phản đối anh em tụ họp nhưng lần nào cũng là tôi phải nghỉ làm đi chợ và nấu nướng.
Vợ chồng tôi vì không dư dả nên ở chung với bố mẹ chồng. Chồng tôi là út, ba anh trai đều có nhà riêng. Vợ chồng anh cả và vợ chồng anh hai ở cách nhà bố mẹ 30-40 km. Anh cả có một cháu, anh hai có hai cháu, vợ chồng anh ba có hai cháu ở cách nhà bố mẹ 500 m. Mỗi lần giỗ tết, tôi phải...
Đọc thêmEm dâu chăm sóc khi mẹ tôi đột quỵ nhưng bà vẫn chửi bới
Mẹ tôi thuộc hàng "độc nhất vô nhị", bà thuộc típ người giải phóng phụ nữ nhưng chỉ giải phóng riêng bà, còn con gái và con dâu thì miễn.
Tôi là chị chồng, có hai em dâu. Tôi có hai đứa em trai, thay mẹ nuôi em từ nhỏ, đứa kế sinh ra hơi khờ lại bị tai nạn nên có tật, đứa út mặt mày sáng láng lại thông minh nên em kế bị bỏ mặc. Tôi dẫn dắt em kế từ nhỏ, chỉ bảo làm ăn, cho...
Đọc thêm12 năm đèn sách không được bố mẹ, ông bà đi họp phụ huynh
Tôi có một tuổi thơ sống cùng ông bà từ bé cho tới hết năm cấp hai, do kinh tế nên ba mẹ phải bươn chải ở nơi xa.
Nhà tôi nghèo nhưng ba mẹ không để con cái nhịn đói hay phải nghỉ học, chẳng qua không bằng bạn bằng bè thôi, dù có khó khăn ba mẹ cũng không cho tôi nghỉ học, đó là con đường ngắn nhất để tôi có thể tự lo cho bản thân sau này. Tôi đã ra trường và đi làm gần 6 năm,...
Đọc thêmSau một tháng bạn trai đột ngột 'mất tích', tôi hiểu được lý do
Ngày bạn chở tôi tới sân bay, cùng ngồi đợi và tiễn lên máy bay hóa ra lại là lần cuối cùng chúng tôi bên cạnh nhau.
Câu chuyện của tôi có lẽ cũng có điểm giống với bao người ngoài kia, bắt đầu khi đầu năm nay đăng bài tìm bạn trên mạng. Lúc đầu tôi cũng nghĩ đơn giản thôi, cho mình cơ hội. Mong muốn của tôi là tìm được một người chân thành, có thể đồng hành cùng mình trong...
Đọc thêmNửa năm thất nghiệp, tôi hiểu điều gì quý giá với mình
Nếu trước tôi từng nghĩ mình giỏi, có thể tự đối mặt với mọi thứ, giờ tôi nhận ra gia đình ở bên là điều may mắn đến nhường nào.
Tôi của những năm đôi mươi từng mường tượng về mình lúc 30 tuổi. Tôi nghĩ rằng, ở độ tuổi ấy, sẽ có một căn nhà nhỏ, nơi có gia đình nhỏ, một người chồng yêu thương đồng hành, một đứa bé kháu khỉnh luôn được chở che, một công việc...
Đọc thêm