Home
Menu

Bạn gái nói tôi bệnh hoạn khi van xin em quay lại

Tôi quỵ lụy xin quay lại, hứa sẽ quan tâm, yêu thương nhiều hơn nhưng cô ấy tuyệt tình, chặn tôi.
Tôi từng nghĩ tình yêu chân thành sẽ là mãi mãi. Năm hai đại học, qua mạng xã hội, tôi quen một phụ nữ cách nhà vài cây số, là mẹ đơn thân. Cô ấy kể về cuộc hôn nhân đau buồn với người chồng cờ bạc, hay đánh đập nên ly hôn. Tôi thương, rồi yêu. Sau ba tháng, cô ấy mang thai. Tôi muốn ngỏ lời với hai bên gia đình, nhưng họ ép bỏ cái thai vì gia đình họ bảo cô ấy chưa ly hôn. Tôi kiên quyết giữ con, cùng cô ấy bỏ trốn để sinh bé. Tưởng mọi chuyện yên ổn khi con chào đời và gia đình cô ấy dần chấp nhận. Nhưng khi con bảy tháng, cô ấy có người yêu mới và bỏ đi, để lại mình tôi nuôi con, không một lần ngoảnh lại.
Cú sốc ấy khiến tôi chết lặng, nhưng vì con, tôi không cho phép mình gục ngã. Tôi vừa học vừa làm, tốt nghiệp đại học, rồi lăn lộn từ Nam ra Bắc vì công việc. Những ngày xa gia đình, cô đơn và buồn tủi, tôi gác chuyện tình cảm, dồn sức nuôi con và xây dựng sự nghiệp. May mắn, tôi được sếp tin tưởng, giúp đỡ nhiều, nhờ đó cuộc sống dần ổn định.
Khi con tám tuổi, tôi gặp một người qua trang Hẹn hò, hơn bốn tuổi, là mẹ đơn thân. Chúng tôi từng trò chuyện hai năm trước, nhưng rồi mất liên lạc. Năm ngoái, tôi nhắn lại qua zalo cũ, bất ngờ nhận được phản hồi. Vì nghĩ cùng cảnh ngộ nên thương cảm. Sau hơn mười ngày trò chuyện, cô ấy chủ động bay từ Sài Gòn ra Bắc gặp tôi. Tôi ngỡ ngàng, nghĩ họ đùa nên lúc gặp, tôi hơi khớp, ít nói. Cô ấy đến cùng con, ở lại hai ngày rồi về. Mười ngày sau, tôi bay vào Sài Gòn thăm lại, cũng lưu lại hai ngày.
Qua những lần gặp, tôi ngỏ ý muốn vào Sài Gòn sống chung, cô ấy đồng ý. Tôi nghỉ việc ngoài Bắc, khăn gói vào Nam, bắt đầu lại từ đầu. Tôi yêu thương con cô ấy và bé cũng quý tôi, thậm chí xin mẹ được gọi tôi là ba. Tôi vui lắm, cố gắng kết nối giữa con tôi và con cô ấy. Hai bé rất hợp, thích trò chuyện và muốn ở gần nhau. Chúng tôi lên kế hoạch đón con tôi vào ở cùng, nhưng vì bé quen ở với bà nội, ít đi xa nên chưa sẵn sàng, dù rất thích. Tôi dự định hè này sẽ đón bé vào chơi để làm quen dần.
Nhưng chỉ sau hai tháng sống chung, mọi thứ không như tôi mong đợi. Tôi là người vừa hướng nội vừa hướng ngoại, ôn hòa, thích giải quyết bằng lời nói thẳng thắn. Tôi cố làm mọi việc nhà: nấu ăn, giặt giũ, xếp quần áo, đổ rác, rửa bát, để cô ấy đỡ vất vả. Tôi hạn chế dùng điện thoại, giảm hút thuốc vì cô ấy không thích, chỉ dám lén hút khi cô ấy không có mặt. Cô ấy tốt với con tôi, tôi nghĩ mình gặp đúng người (vì bé nhà tôi thiếu tình mẹ) nên dần tôi mở lòng và yêu cô ấy lúc nào không hay. Đôi lúc cô ấy thể hiện tình cảm với tôi, tôi vui vì nghĩ cô ấy cũng yêu mình, nhưng lúc nóng lúc lạnh khiến tôi luôn bất an.
Cô ấy hay khó chịu vì những chuyện nhỏ, như tôi quên lau cây quạt, nấu ăn không đúng ý, đi nhậu với sếp khi công ty có tiệc, hay xin đi câu cá (đa số thời gian rảnh, tôi đều ở bên cô ấy). Mỗi lần về nhà, cô ấy mang gương mặt buồn bã, khó chịu khi thấy tôi, dù vẫn vui vẻ với con. Có lần, tôi hỏi chuyện, cô ấy im lặng. Khi tôi bảo sống chung sao không nói chuyện, cô ấy đáp: "Thì đừng ở chung nữa". Tôi tính rời đi nhưng nghĩ đến tình yêu bao lâu, đến ước mơ về một gia đình, tôi ở lại.
Càng ngày, cô ấy càng khó chịu với tôi, dù tôi chẳng làm gì sai nghiêm trọng. Tôi luôn tỏ ra tươi cười khi về nhà, dù công việc áp lực và trong lòng mệt mỏi. Sau hơn một tháng ở công ty mới, sếp đề cử tôi lên vị trí cao hơn. Tôi nghĩ sẽ phấn đấu cho tương lai, nhưng bất ngờ, cô ấy nhắn tin bảo chưa từng yêu tôi và yêu cầu tôi rời đi. Tôi sốc vì đã cố gắng chân thành, chấp nhận cả những điều chưa tốt ở cô ấy. Mỗi lần cãi nhau, dù cô ấy thờ ơ hay vô tâm, tôi luôn xin lỗi, luôn tự trách mình chưa tốt, chưa đủ giỏi để che chở cho cô ấy. Tôi quỵ lụy xin quay lại, hứa sẽ quan tâm, yêu thương nhiều hơn nhưng cô ấy tuyệt tình, chặn tôi, thậm chí gọi tôi là bệnh hoạn khi tôi đứng ngoài cửa van xin gặp mặt lúc cô ấy đang đi du lịch.
Tôi không biết mình sai ở đâu. Tôi chỉ muốn có một gia đình, chỉ mong cô ấy hiểu và thật tâm yêu tôi, vậy là đủ. Có những đêm, tôi tự nhìn lại, tự hỏi sao mình nhục nhã, hèn kém đến vậy. Trong công việc, trong giao tiếp, tôi chưa từng để mình nhu nhược. Vậy mà vì yêu cô ấy, hay vì ích kỷ muốn giữ một người chưa từng yêu mình, tôi đánh mất chính mình.
Sau tất cả, tôi bình tâm soi xét lại, nhận ra mình muốn ở bên cô ấy vì nghĩ cô ấy từng tổn thương và tôi mang sự chân thành để chữa lành. Nhưng có lẽ, tôi lầm. Cô ấy không cần điều đó, chỉ tôi tự suy diễn. Có thể cô ấy xem tôi như người thay thế, lấp đầy khoảng trống khi cô đơn, hoặc chỉ là lựa chọn nhất thời. Những tổn thương từ mối tình cũ khiến cô ấy luôn nghi ngờ, áp đặt tình cảm của tôi vào tổn thương quá khứ, kéo tôi vào vòng xoáy mất tự tin. Nhưng tôi cũng biết, có lúc cô ấy thật sự tốt với tôi và tôi mang ơn. Hơn hết, tôi hiểu mình yêu cô ấy, rất yêu nên luôn sợ mất, luôn cố uốn mình theo mong muốn của cô ấy. Dẫu vậy, càng sống chung, tôi càng sợ về nhà, sợ gương mặt khó chịu của cô ấy, sợ mất đi chính mình.
Giờ đây, tôi tự hỏi: Liệu có phải tôi đã sai khi cố giữ một tình yêu không trọn vẹn, hay tôi chỉ đang học cách yêu thương và buông bỏ để tìm lại chính mình?
Thanh Minh 13/06/2025

Học cách yêu lại chồng để cứu vãn hôn nhân

Hôn nhân của tôi được tám năm, bước vào giai đoạn người ta gọi là sống với nhau chỉ còn trách nhiệm, mọi thứ đều như thói quen.
Hôn nhân bước vào giai đoạn trầm lắng khi tôi có bé đầu, nỗi lo "cơm áo gạo tiền" cuốn chúng tôi đi. Lâu rồi vợ chồng không còn những lời hỏi han, không có những cái ôm hay những nụ hôn, cũng không nói chuyện, chẳng tâm sự gì. Gặp nhau, vợ chồng không... Đọc thêm

Chịu đựng muôn vàn phép thử tình yêu của bạn gái

Em bảo thương tôi, muốn lo lắng và đỡ đần, kèm vô số thử thách: tiền bạc, lời nói, hành động của tôi, em đều mang ra soi xét.
Tôi cũng giống bao người khác thôi, hiền lành, chân chất, không có gì nổi bật, nhà chưa có, công việc cũng chẳng ổn định. Cuộc sống của tôi cứ bấp bênh, rày đây mai đó, ai nhìn vào cũng lắc đầu. Vậy mà ngược đời thay, vẫn có người kiên trì theo dõi... Đọc thêm

Vợ cũ xin quay lại sau khi bị người tình lừa hết tài sản

Tôi muốn giữ hạnh phúc gia đình và bằng mọi giá giữ nhà cho con, nhưng cô ấy muốn phá nát để ra đi với tình yêu đẹp.
Tôi là tác giả bài viết "Mất Tết vì vợ kiên quyết đòi ly hôn", giờ tôi và vợ đã ly hôn, nhưng lý do là cô ấy làm đơn và đơn phương ly hôn (vì tôi muốn níu kéo), nhà cũng đã bán (tôi muốn giữ lại nhưng cô ấy đòi tự tử nên phải bán). Đúng là ông trời rất cân... Đọc thêm

Xin quay lại không được, tình cũ bảo tôi ngủ với người khác để có lương cao

Dù tôi thật sự không còn tình cảm với anh nhưng những chuyện đã trải qua vẫn ám ảnh.
Tôi gặp và yêu anh năm 18 tuổi, năm nhất đại học. Thời gian đầu chúng tôi vẫn như bao nhiêu cặp đôi khác, đưa đón nhau, đi ăn đi chơi. Bình yên bên nhau chỉ khoảng nửa năm, rồi anh tham gia một chương trình tình nguyện do trường tổ chức và gặp người con gái khác. Mối quan hệ giữa chúng tôi bắt đầu... Đọc thêm

Tôi bị gia đình quay lưng vì bênh vực chị dâu

Vừa rồi đầy đủ mọi người, chị dâu làm việc nhỏ không đúng ý, anh tôi ném dép vào mặt vợ, tôi tức quá liền bênh chị.
Tôi 32 tuổi, là út trong 3 anh chị em, tất cả đều có gia đình và nhà ở gần nhau, bố mẹ ở với tôi. Còn nhỏ, anh em tôi yêu thương nhau, giờ đây mỗi người mỗi tính nên hơi thiếu đoàn kết. Bố tôi nghiện rượu, hầu như ngày nào cũng uống rồi cáu gắt, nói lung... Đọc thêm