Home
Menu

Yêu thầm đồng nghiệp có vợ

Nhiều khi thấy anh gục đầu mệt mỏi, chán nản, tôi muốn đến ôm anh thật chặt và nói lời yêu nhưng không dám.
Tôi ly hôn đã lâu vì chồng ham vui chơi với bạn bè, không dành thời gian cho gia đình, tất cả việc từ chăm con cho đến nấu ăn, dọn dẹp đều do tôi làm. Chồng chỉ biết đưa tiền, như thể trả công cho tôi, anh cứ đi chơi, muốn về lúc nào thì về, Khi chia tay chồng, tôi nghĩ sẽ không yêu ai nữa, một mình nuôi con dù thu nhập của tôi không khá lắm. Sau 5 năm ly dị, cũng có người tán tỉnh nhưng tôi chưa mở lòng với ai, chỉ muốn dành thời gian cho con.
Rồi một người đàn ông vào công ty tôi làm, anh lớn hơn tôi 12 tuổi. Công việc của anh thường phải phối hợp với phòng tôi, lắm lúc tôi bực vì lúc cần lại không thấy anh đâu. Hỏi ra mới biết anh hay xin ra ngoài để đưa rước con đi học, đến chiều khi mọi người tăng ca thì anh xin về sớm để lo cho con. Anh bảo công ty vợ hơi khó, còn bố mẹ đã già yếu, anh phải lo hết việc. Anh biết đã làm cho công việc của tôi chậm nên bảo tối sẽ đem tài liệu qua nhà tôi rồi phụ tôi làm báo cáo, anh xin lỗi và mong tôi thông cảm.
Có lần tôi nghe một người bạn của anh nói vợ anh chỉ sáng đi làm chiều về ăn cơm, ngoài ra không làm việc nhà, ăn uống mọi thứ đều do anh lo hết. Khi nghe vậy, dù chưa biết thực hư thế nào nhưng tôi cũng thấy thông cảm và thương anh vô cùng, từ đó tôi vui vẻ với anh hơn, không gắt gỏng anh như trước nữa. Có những lần công ty liên hoan hay bạn bè rủ đi ăn, trong khi cánh đàn ông còn đi tăng hai tăng ba, anh đều xin về sớm. Anh bảo không về là con không ngủ, phải chờ cho đến khi ba về mới ngủ. Tôi thương anh, thấy mình cũng có kém gì đâu, khác là con anh còn mẹ, con tôi không còn cha.
Có lần tôi xuống xưởng anh lấy số liệu, tình cờ nghe anh nói với một người bạn về chuyện chăn gối, kiểu anh không vừa ý chuyện chăn gối vì mỗi lần muốn gần gũi là phải năn nỉ vợ mãi mới được. Người kia hỏi sao anh không ly hôn, anh bảo theo đạo, hơn nữa vợ anh tuy vô tâm nhưng không chê anh nghèo, không ăn diện quá. Anh cũng không muốn con phải sống xa ba mẹ. Anh bảo nhiều khi cũng bực nhưng không muốn làm không khí gia đình căng thẳng, chỉ muốn mọi người vui vẻ nên anh nhường nhịn vợ. Tôi càng ngưỡng mộ anh, từ đó xuống xưởng anh nhiều hơn, cũng không biết vì sao mình lại đi nhiều như vậy.
Mấy chị cùng phòng để ý và hay trêu tôi với anh. Tự nhiên tôi cảm thấy ngượng ngùng mỗi khi gặp anh, tự nhủ rằng mình chỉ đồng cảm với anh thôi mà. Mỗi ngày khi chờ anh đến nhà để đưa số liệu, cũng là cảm giác trông chờ nhưng giờ cảm giác này lạ lắm. Từ lúc có anh đến nhà, con tôi cũng vui, có người khiến nó vui cười, nói chuyện rôm rả, trong khi tôi làm báo cáo anh còn dạy học cho nó nữa, những việc lặc vặt trong nhà cũng được anh xử lý giúp. Ngày nào anh nộp số liệu sớm, tối không đến là tôi cảm thấy trống vắng vô cùng, nhớ nhung đến kỳ lạ, tự hỏi không lẽ mình yêu anh thật sao, nhưng vẫn cố dối lòng rằng không phải vậy. Có lần anh phụ ba tôi làm lại mái nhà, do trời mưa trơn trượt anh bị ngã thang, tôi lo lắng vô cùng, khóc rất nhiều trên đường đưa anh tới bệnh viện. Tôi biết mình đã yêu anh thật rồi. May mắn anh chỉ bị trật khớp chân và vẫn đi làm bình thường.
Khi nhìn thấy tôi như vậy, ba nhắc tôi rằng họ có gia đình rồi, đừng làm gì sai. Giờ tôi không biết phải làm sao nữa, thỉnh thoảng bắt gặp ánh mắt anh nhìn lén tôi, tôi không dám quay lại. Chẳng biết anh có biết tôi thương thầm anh không? Khi gặp tôi anh cũng bình thường, chỉ có tôi tự nhiên nói lắp bắp. Nhiều khi thấy anh gục đầu mệt mỏi, chán nản, tôi muốn đến ôm anh thật chặt và nói lời yêu nhưng không dám. Đêm đến với tôi dài vô tận, tôi tính nghỉ làm, tìm việc khác để quên anh nhưng không thể đối diện với nỗi nhớ anh vô bờ. Tôi phải làm sao đây?
Thùy Dung 20/02/2025

Yêu thầm bạn thân khác giới dù cô ấy đã có chồng

Chúng tôi là bạn thân từ nhỏ, tôi có tình cảm với em, còn em chỉ xem tôi là bạn.
Với tôi, em không chỉ là bạn thân, là người tôi yêu mà còn là gia đình, là lẽ sống của tôi. Đã gần một năm em kết hôn và ra nước ngoài sinh sống, cũng ngần ấy thời gian chúng tôi không liên lạc. Lần cuối cùng gặp nhau, tôi nói với em rằng bản thân sẽ hẹn hò và kết hôn. Tôi chỉ nói vậy thôi, nói để... Đọc thêm

Yêu trong lặng thầm và mỏi mệt vì bạn trai không công khai

Mỗi lần tôi định rời đi, anh lại nói ngọt ngào, hứa hẹn, sau đó lạnh nhạt như cũ; tôi không hiểu mình là ai trong cuộc đời anh.
Tôi và anh từng có một khoảng thời gian sống chung, khoảng thời gian hạnh phúc. Càng về sau, tôi càng nhận ra mình như một chiếc bóng lặng lẽ trong cuộc đời anh. Chúng tôi bên nhau nhưng chưa một lần anh đưa tôi về ra mắt gia đình, chưa một lần tôi được... Đọc thêm

Khổ tâm vì yêu thầm thầy giáo

Em không cố tình tiếp cận, không muốn nghĩ tới nhưng não của em cứ có những hình ảnh về thầy.
Em khá hiền và dễ rung động nhưng cũng rõ ràng trong tình cảm. Em thường rất kiểm soát và lý trí trong những mối quan hệ trước đây vì sợ bị tổn thương. Còn về bạn bè, trước giờ em tiếp xúc với ai, nếu thấy họ là người tốt và thường giúp đỡ người khác, em sẽ cố gắng cư xử tốt... Đọc thêm

Tôi chọn ra đi để không phạm sai lầm khi yêu thầm anh rể

Tôi chưa bao giờ cố tình mồi chài hay phá vỡ giới hạn, nhưng càng cố giữ mình, tôi lại càng bị cuốn sâu vào mê cung cảm xúc đó.
Tôi từng trong hoàn cảnh giống tác giả bài tâm sự: "Nảy sinh tình cảm với anh rể khi sống chung nhà", cũng sống chung nhà với gia đình chị gái, rồi lặng lẽ yêu thầm anh rể. Cảm xúc ấy ban đầu rất mơ hồ, chỉ là sự quý mến dành cho một người đàn ông... Đọc thêm

Gặp lại người đàn ông từng âm thầm yêu tôi theo cách đặc biệt

Biết ơn vì bạn đã chọn im lặng, rút lui, giữ đúng giới hạn để những gì còn lại giữa chúng mình là kỷ niệm đẹp, không gì đáng tiếc.
Có những người đi qua cuộc đời mình mà không để lại quá nhiều tiếng động. Họ không tỏ tình, không làm điều gì quá khác biệt hay nổi bật. Nhưng bằng một cách nào đó, họ vẫn in dấu lại, lặng lẽ, dịu dàng trong một góc ký ức mà mình không... Đọc thêm