Mỗi năm giỗ bố tôi, chồng không bao giờ có mặt
Chồng dường như không bao giờ quan tâm bên ngoại, anh tuyên bố con rể không cần có trách nhiệm với nhà vợ.
Cuộc sống hôn nhân luôn là sự kết hợp giữa hai con người, hai gia đình, hai thế giới khác biệt. Tôi từng mơ về cuộc sống chung đầy hạnh phúc và sẻ chia giữa hai gia đình rồi dần nhận ra không phải lúc nào mong muốn của mình cũng trở thành hiện thực. Chồng thường ép tôi phải gọi điện hỏi thăm bố mẹ anh nhưng chính anh lại không bao giờ chủ động gọi hỏi thăm mẹ tôi dù chỉ một lần trong suốt năm trời. Điều này khiến tôi cảm thấy buồn lòng và bất công.
Khi mẹ tôi bệnh, thay vì chia sẻ và an ủi, anh lại đi kể với các chị gái bằng giọng điệu mỉa mai, lo sợ tôi sẽ dùng tiền của gia đình để chăm sóc mẹ. Điều đáng buồn hơn là số tiền anh kiếm được, anh luôn ưu tiên gửi về cho anh em họ hàng bên nội, thậm chí còn giấu giếm tôi. Gia đình nội nhận được 10 phần thì nhà ngoại chỉ nhận được một phần ít ỏi, như thể là một sự bố thí.
Chồng còn tuyên bố con rể không cần có trách nhiệm với nhà vợ. Điều này khiến tôi đau lòng, nhất là mỗi năm giỗ bố tôi, anh không bao giờ xuất hiện. Vì vậy, tôi và gia đình mình không bao giờ muốn nhận tiền từ anh, bởi không muốn sau này, nếu vợ chồng ly hôn, anh và gia đình anh lại la làng rằng đã phải nuôi cả gia đình vợ.
Tôi chỉ ước anh có thể hiểu hôn nhân không chỉ là trách nhiệm với người bạn đời mà còn là trách nhiệm với cả hai bên gia đình. Nếu không có sự sẻ chia, đồng cảm, hôn nhân chẳng khác gì một sự ràng buộc đầy đau khổ. Tôi không mong cầu anh sẽ thay đổi hoàn toàn, chỉ hy vọng anh có thể tôn trọng và yêu thương gia đình vợ như cách tôi đã luôn tôn trọng và yêu thương gia đình anh. Mong được các bạn cùng chia sẻ.
Quỳnh Nga 29/08/2024Chồng chưa bao giờ về giỗ bố vợ
Nhà vợ nghèo khó, anh ấy có thu nhập ổn định nên có thể không để tâm.
Tôi là người vợ bất hạnh khi chồng luôn coi thường nhà vợ. Từ ngày cưới đến giờ, anh chưa bao giờ chủ động gọi hỏi thăm mẹ tôi, khi giỗ bố tôi, anh cũng viện đủ lý do như bận, ốm nhẹ hay xa xôi để không về. Những ngày giỗ chạp, khi anh em họ mời anh đi ăn nhậu, anh tìm cớ trốn, lảng tránh. Trong khi đó,...
Đọc thêmLo 14 đám giỗ mỗi năm và nuôi cả anh chồng, tôi mệt mỏi rồi
Chồng tôi là con trai út trong một gia đình gồm 10 anh chị em, gia đình tôi đang ở nhà từ đường của ba mẹ chồng để lại.
Năm ngoái, chồng tôi bị tai biến, không đi lại được, phải nằm viện và phục hồi chức năng 6 tháng, giờ đã đi lại được nhưng còn rất yếu. Vì ở nhà từ đường nên cúng giỗ rất nhiều (14 cái giỗ mỗi năm) chưa kể mùng một và ngày rằm. Điều tôi buồn ở đây...
Đọc thêmMẹ chồng bất mãn vì năm nào giỗ bố tôi cũng mời bà
Mẹ chồng bảo: "Nói bà giảm tải cho nhau đi, giỗ chạp giờ người ta không mời nhiều thế đâu, chứ ăn một bát cháo, lội ba quãng đồng".
Giỗ bố, mẹ đẻ gọi điện mời bố mẹ chồng tôi. Năm nào cũng vậy, lời mời cao hơn mâm cỗ, dù gì cũng là giỗ thông gia, nhưng nhận lại toàn thấy buồn tủi. Còn với việc bên nhà chồng tôi, mẹ đẻ rất nhanh nhẹn. Chẳng hạn gần đây nhất, bà cố...
Đọc thêmVợ không về giỗ bố chồng nhưng muốn tôi về ngoại chơi
Tôi mượn xe ôtô đưa cả gia đình về quê giỗ bố nhưng vợ không về, lấy lý do đường xa, sợ con ốm mệt.
Tôi 41 tuổi, có hai con gái, vợ 35 tuổi. Quê chúng tôi cách nhau 200 km, cả hai tới Hà Nội lập nghiệp. Bố mất sớm, mẹ ở vậy nuôi mình tôi khôn lớn. Vừa rồi mẹ lên nhà tôi ở một tuần để chơi cùng con cháu. Vậy mà có anh bạn thân rủ tôi qua nhậu, vợ cũng phải đưa con đi theo...
Đọc thêmCon dâu không về giỗ cha chồng
Từ khi cưới xong, con dâu rất ít về nhà chồng, giỗ cha chồng không về, tết không về, cũng không bao giờ gọi điện báo lý do.
Tôi 65 tuổi, chồng đã mất, có ba con, hai trai một gái, tất cả đã có gia đình riêng và sống ở xa khoảng 100 km. Khi chồng tôi còn sống, anh bị tai biến mạch máu não gần 19 năm mới mất, lúc đó chỉ có tôi và chồng sống với nhau, thỉnh thoảng con cái về thăm rồi...
Đọc thêm