Home
Menu

Chồng coi việc làm chồng là trách nhiệm, không có tâm

Tôi buồn, stress, anh nghe chuyện rồi thôi, không có ý muốn giúp hay can thiệp gì cả.
Tôi với anh quen nhau từ thời sinh viên, cả hai đều xuất phát từ gia đình nghèo khó nên độc lập, mạnh mẽ. Từ lúc yêu, tôi đã thấy anh là người tử tế, hiền lành nhưng không biết cách quan tâm người khác. Kết hôn một thời gian tôi mới thấy sự vô tâm của anh. Tôi từng chia tay anh một lần nhưng rồi lại quay lại, anh cũng không thay đổi là bao. Sau đó, hai đứa lấy nhau do quen quá lâu, cả hai đều chưa sẵn sàng nhưng nghe theo hai bên gia đình. Anh có ý chí làm ăn và cũng có chút thành tựu nhất định, không có thói hư tật xấu nào, chỉ hơi nóng tính, muốn làm ăn, không ăn chơi, bạn bè thường ở mức xã giao, có trách nhiệm với gia đình cũng như hai bên nội ngoại. Hai đứa hòa hợp nhau về quan điểm cuộc sống, suy nghĩ và cách xử lý vấn đề.
Tôi được đánh giá là thông minh, nhanh nhẹn, dễ nhìn và có công việc với mức lương tốt. Tôi sống thiên về tình cảm nhưng lý trí cũng rất mạnh mẽ và quyết đoán. Đối với chồng, tôi luôn lắng nghe, vì chồng mà thay đổi để xây dựng gia đình. Tôi tập nấu ăn, ăn theo kiểu ăn của quê anh, hạn chế đi chơi với bạn bè để ở nhà với anh trong khi tính tôi hướng ngoại. Tôi luôn suy nghĩ mọi chuyện thấu đáo và lựa chọn từ ngữ trước khi muốn góp ý anh, cố gắng yêu thương quan tâm gia đình chồng vì biết anh rất yêu thương gia đình. Tôi luôn chủ động hỗ trợ anh.
Tôi luôn tôn trọng chồng vì coi đây là mối quan hệ cần đầu tư và gìn giữ cẩn thận. Anh cũng tôn trọng tôi nhưng không biết cách yêu thương. Tôi cảm giác anh coi việc làm chồng như một trách nhiệm và chỉ cần xong cái trách nhiệm đó là được, không đặt cái tâm trong đó. Đối với anh, tôi chưa bao giờ thấy mình được ưu tiên. Tôi bị bệnh, sốt cao từ ngày trước, chỉ mong hôm sau đi khám bệnh cho mau khỏi thì anh nói chờ anh học cái này xong đã (trong khi học online có thể học lại bất cứ lúc nào). Thấy tôi khóc, anh mới đứng dậy đưa đi. Tôi bị sẩy thai, đêm đau quá cần uống thuốc, nhờ anh lấy thì anh cáu, bảo sao không uống trước khi đi ngủ, anh khó ngủ.
Anh không có khả năng đồng cảm với người khác nếu anh chưa từng trải qua chuyện tương tự và cho rằng họ yếu đuối. Đối với anh, những chuyện đó là vớ vẩn, chẳng có gì quan trọng hoặc anh cho rằng việc của tôi thì tôi phải tự giải quyết. Khi nhờ anh làm cuộc khảo sát về tôi, tôi phát hiện ra anh còn không biết tôi thích điều gì, ngoài ra còn ti tỉ những chuyện khác. Sau khi cố gắng tìm hiểu bằng cách đọc sách, gặp chuyên gia tâm lý... tôi cũng không thể thay đổi cảm nhận của mình và không thay đổi được anh. Khi tôi nói thẳng những cảm nghĩ của mình với anh tổng cộng ba lần, không quát mắng cãi cọ, nhẹ nhàng phân tích để anh hiểu, anh cho rằng tôi quá nhạy cảm. Anh thấy anh đã tốt hơn những người chồng khác rồi, tôi đòi hỏi quá cao. Lúc nóng anh còn nói nếu không ở được thì thôi. Tôi không thấy tình thương ở nơi anh. Đây là điều duy nhất khác biệt trong suy nghĩ của hai vợ chồng.
Những khi tôi vui vẻ thì chúng tôi rất hạnh phúc. Nhưng khi vào hôn nhân rồi, tôi mới thấy có một người chồng thương mình, nghĩ cho mình, để mình có thể dựa vào khi mệt mỏi thật quan trọng. Sau hơn 10 năm bên nhau, thấy mình đã cố gắng đủ, tôi bắt đầu không còn sợ mất anh. Tôi không còn vì anh nhiều, không sợ anh buồn nữa. Tôi sẵn sàng nói thẳng nhưng vẫn khéo léo về những điều anh vô tâm, chứ không còn suy nghĩ nhiều và tìm hiểu nguyên nhân như trước. Lần nào anh cũng chỉ im lặng, chưa bao giờ xin lỗi.
Tôi đã suy nghĩ xong chuyện của mình nhưng vẫn có một tâm tư, rằng mình có đang đòi hỏi quá không, bản thân có thật sự quá nhạy cảm như lời anh nói không? Những người nghe qua đều nói tôi già trước tuổi quá sớm, còn chồng thì chưa, nên mới vậy. Tôi thấy về mặt này, có lẽ anh suốt đời như thế nếu không thay đổi tư duy.
Hạnh Nguyên 30/03/2024

Chồng thiếu trách nhiệm, bố mẹ chồng nợ nần, tôi phải làm sao

Tôi tính bàn với chồng rồi nói bố mẹ chia một nửa nhà, vợ chồng sẽ có trách nhiệm trả nợ.
Tôi 30 tuổi, lấy chồng gần 9 năm, có một con trai. Trước khi tôi cưới, bố mẹ anh có vay vốn làm ăn nhưng không thành, đến nay vẫn chưa trả được nợ. Hai vợ chồng làm mỗi tháng được hơn chục triệu đồng, chỉ đủ chi tiêu trong gia đình, việc của chồng cũng không ổn định.
Bố chồng đang... Đọc thêm

Chồng tôi không nhà, không tiền, không trách nhiệm

Một năm làm vợ, làm mẹ, tôi như sống trong bóng tối của nợ nần, dối trá và sự thờ ơ lạnh lùng của chồng.
Tôi mới lập gia đình được một năm và đây là bước đi quá sai lầm. Khi quen anh, tôi chưa cảm thấy được sự chân thành, quan tâm, tin tưởng ở anh do vừa chia tay người yêu cũ. Quen được năm rưỡi thì tôi có em bé. Anh ấy chần chừ rồi suy nghĩ, đến khi tôi mang bầu bốn tháng... Đọc thêm

Vợ chỉ hỗ trợ tôi báo hiếu, không phải trách nhiệm của em

Nhiều quan điểm của em làm tôi rất sốc, đã có những lúc tôi tự hỏi không biết mình có lựa chọn sai lầm và thương em quá nhiều không.
Tôi mới lấy vợ ở độ tuổi khá muộn. Cuộc sống gia đình ban đầu làm tôi có nhiều trăn trở, muốn chia sẻ và nghe ý kiến của các bạn để hiểu quan điểm mình có sai lầm không. Tôi 35 tuổi, vợ 32 tuổi, mới kết hôn đầu năm 2024, chưa có con, đang trong... Đọc thêm

Tôi chỉ có trách nhiệm, không còn tình yêu với mẹ

Nghĩ về việc bà bỏ rơi tôi và những điều tệ bạc bà đã đối xử với tôi, tôi lại hành xử tiêu cực, đôi khi nói lời nặng nề.
Mẹ tôi đang nằm viện sau đợt phẫu thuật điều trị bệnh nan y. Tôi là người duy nhất túc trực chăm sóc cho bà. Cha mẹ tôi ly hôn và đều có gia đình mới. Tuổi thơ tôi chưa từng cảm nhận được tình thương của cha mẹ. Tôi sống nương nhờ người dì khó... Đọc thêm

Từ khi phân chia trách nhiệm tài chính với chồng, tôi thấy cô độc

Nghĩ đến mỗi lần chồng "tránh" trả tiền, cảm giác nhói lòng khó tả, tôi khóc một mình, kiểu có chồng mà như không.
Tôi và chồng kết hôn năm 2019 khi cả hai đều đã ngoài 30, tôi hơn chồng một tuổi. Từ nhỏ cuộc sống của tôi rất vất vả nên phải tự lập sớm. Từ khi học cấp ba trở đi là bố mẹ không phải lo học phí, sinh hoạt cho tôi nữa. Tôi tự ý thức hoàn cảnh, lo kiếm học... Đọc thêm