Home
Menu

Bạn gái muốn cưới ở tuổi 29, tôi thì không

Tôi chia tay em, không phải vì hết yêu mà vì không muốn lãng phí thanh xuân của em thêm nữa.
Tôi 25 tuổi, làm việc và sinh sống tại Sài Gòn. Bạn gái nhỏ hơn 4 tuổi, đang là sinh viên, quen qua mạng, yêu được năm rưỡi. Tôi yêu em nhiều lắm, đã vượt quá giới hạn. Tôi tính tới chuyện cưới em, cùng em lập nghiệp ở Sài Gòn, em lại bảo không muốn cưới sớm, muốn ổn định công việc trước, rồi xây lại căn nhà của ba mẹ. Tôi bảo một mình em chắc chắn không đủ sức nên muốn phụ em về khoản đó, em vẫn kiên quyết với quyết định của mình, 28-29 tuổi mới cưới, với tôi như thế lâu quá. Em cũng xác định sẽ làm gần nhà, một huyện ở Sài Gòn, gia đình em cũng có chút khó khăn, một phần muốn phụ ba mẹ giúp đứa em trai học đại học.
Ban đầu, tôi theo ý em vì thật sự cũng muốn yên bề gia thất. Tôi quá chán cảnh mỗi ngày đi làm về, nằm co ro trong căn trọ nhỏ bé với mái nhà dột mỗi khi mưa. Cảm giác cô đơn lúc đó khiến tôi mỏi mệt hơn bao giờ hết. Gia đình tôi có điều kiện, ba mẹ chưa từng cấm cản tôi sống trên Sài Gòn, cũng không bắt tôi gửi tiền về hàng tháng. Ngược lại, ba mẹ còn cho tôi một căn nhà dưới quê làm quà cưới.
Tôi kể với em về chuyện đó, em lại muốn bán căn nhà dưới quê để lấy tiền xây nhà trên chỗ em. Tôi không đồng ý, vì căn nhà đó là món quà ba mẹ dành cho tôi, là mồ hôi nước mắt của họ. Em cuối cùng cũng nghe theo tôi.
Lúc ấy, em đang học năm 3 đại học, nhưng đã rất áp lực vì chuyện kiếm việc làm sau này. Tôi muốn em đỡ vất vả hơn, đề nghị sẽ cưới sau khi em ra trường và đi làm được một hai năm, em lại không muốn đợi. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, đặc biệt là khi áp lực công việc đè nặng sau ba năm làm việc tại Sài Gòn. Tôi từng muốn nghỉ việc nhưng không thể, một phần vì còn tình cảm với công ty, phần khác vì những công việc khác không đúng mong muốn. Tôi chia sẻ với em, em cũng an ủi nhưng áp lực trong tôi không giảm.
Tôi và em nói chuyện rất nhiều về tương lai. Đến khi tôi hỏi: "Nếu sau này anh không giàu thì sao", em lại ấp úng không trả lời. Điều đó khiến tôi càng mệt mỏi, nhất là khi trước đây em lỡ so sánh tôi với bạn trai của bạn thân em. Tôi sợ rằng nếu đến năm 28–29 tuổi, em gặp một người có điều kiện hơn tôi, liệu có rời bỏ tôi không? Trong lúc đó, tôi đưa em về quê ra mắt gia đình. Ba mẹ tôi rất quý em, còn tặng quà và cho cả tiền. Họ nói em ngoan, lễ phép, mong hai đứa sau này cưới nhau rồi cùng làm ăn.
Tôi bàn với em chuyện về quê sống và làm việc, nhà cửa dưới quê đã có sẵn, chỉ cần cùng nhau tích cóp cho tương lai và thỉnh thoảng gửi tiền về cho ba mẹ em. Em không muốn vì không thích sống chung với ba mẹ chồng. Tôi nói nếu vậy mình có thể dọn ra ở riêng, vì ba mẹ đã cho sẵn nhà rồi. Em lại ấp úng, bảo không muốn xa ba mẹ, với lại ba mẹ cũng không muốn em lấy chồng xa, sợ nếu có chuyện gì thì em không biết bấu víu vào ai. Tôi hiểu điều đó nên không trách em. Tôi từng dạy em: "Ở đời, mình không thể tin được ai hoàn toàn", em hiểu rõ tính tôi, hiểu cả tính ba mẹ tôi.
Vì vậy, nếu không thể về quê sống, tôi mong cưới em sau khi em đi làm được một năm. Em lại nổi nóng với tôi. Tôi buồn lắm, yêu em thật lòng, không muốn em khổ. Tôi suy nghĩ rất nhiều, thậm chí gọi cho ba mẹ tâm sự. Ba mẹ không trách móc gì cả. Sau cùng, tôi quyết định về quê làm, vì nhận ra mình và em không cùng một hướng đi. Tôi buồn, day dứt suốt mấy ngày. Tôi tự trách mình là người đàn ông tồi, yếu đuối, không có ý chí trước giông bão cuộc sống. Tâm lý tôi không ổn định, khiến bản thân nhiều lần tự dằn vặt.
Tôi chia tay em, không phải vì hết yêu mà vì không muốn lãng phí thanh xuân của em thêm nữa. Xin mọi người cho tôi lời khuyên, liệu việc tôi làm có quá tồi tệ không? Hiện tại tâm trạng tôi rất bất ổn.
Phạm Quân 16/05/2025

Nếu chờ bạn gái trả hết nợ mới cưới, tôi sợ làm cô ấy 'lỡ thì'

Cô ấy hay khóc nên mỗi lần gặp để nói chuyện, tôi cũng không thể nói hết suy nghĩ của mình được.
Tôi 32 tuổi, bạn gái kém hai tuổi, yêu nhau hai năm. Bạn gái cá tính, thẳng thắn nên đôi lúc chúng tôi cũng bất đồng quan điểm; tuy nhiên thời gian bên nhau lâu nên cũng gắn bó. Đầu năm 2023, bạn gái mượn tôi 60 triệu đồng để kinh doanh. Tôi cho mượn nhưng không nắm rõ cách cô ấy kinh doanh... Đọc thêm

Bạn trai nói 'đàn bà không nghe lời thì không nên cưới'

Bên anh, tôi cảm thấy gần gũi, thân quen, được là chính mình nhưng vẫn có cảm giác anh hơi gia trưởng, kiểu nói gì phải nghe đó.
Tôi 30 tuổi, đọc bài: "Mẹ của bạn trai chê ngoại hình tôi", lại thấy tác giả vẫn còn may mắn khi người yêu có chính kiến và biết bảo vệ bạn gái. Tôi cũng thuộc típ nhỏ con, công việc gọi là ổn, khuôn mặt ưa nhìn, được đánh giá hiền, nhẹ nhàng. Quen anh... Đọc thêm

Tuổi 25 tôi còn có thể cạnh tranh trên thị trường lao động?

Tôi 25 tuổi, làm tự do được hai năm, trước đó làm một năm ở công ty đa quốc gia.
Tôi tốt nghiệp trường top khối kinh tế ở miền Nam, ngành tài chính, bằng khá. Sau hai năm làm tự do, thu nhập tầm 20 triệu đồng mỗi tháng, tuy nhiên không có bảo hiểm xã hội, không ổn định. Tôi nhận ra cái giá của sự ổn định, mong muốn học thêm tiếng Anh và xin công việc văn phòng có chuyên môn hơn. Tuy... Đọc thêm

Bạn gái nói 'không có tiền thì đừng yêu'

Có tháng tình phí lên đến hơn chục triệu chỉ tính ăn uống và đi chơi.
Tôi làm IT, sinh năm 1996, thu nhập tạm ổn, khoảng 47 triệu đồng mỗi tháng, đang góp tiền mua nhà. Bạn gái là sinh viên ngân hàng, chuẩn bị tốt nghiệp và đang đi thực tập. Hơn 10 năm tôi mới yêu lại kể từ những năm tháng sinh viên vì tính chất công việc và cũng muốn tập trung cho sự nghiệp. Tôi biết đến em thông qua... Đọc thêm

Chồng muốn cho bố 20 triệu đồng chữa bệnh, tôi thì không

Tôi bảo đó là tiền tôi dành để xây nhà, không thể cho bố, chỉ cho được vài triệu đồng thôi.
Vợ chồng tôi đều 35 tuổi, cưới được hai năm, tôi chưa sinh con vì vấn đề kinh tế và công việc không ổn, cộng thêm những bất đồng trong quan điểm sống của hai vợ chồng khiến tôi luôn cảm thấy lo lắng, cô đơn trong cuộc hôn nhân của chính mình. Vài tháng trở lại đây, nhiều lúc tôi... Đọc thêm