Home
Menu

Sai lầm khi cho rằng bạn gái dài tay quản chuyện gia đình mình

Tôi đã không thèm đọc tin nhắn, mắng em nói nhiều, linh tinh, vớ vẩn,...
Đọc câu chuyện "Bạn gái kể hết hoàn cảnh của tôi để 'mong' bố mẹ em cấm đoán", tôi nghĩ ngay đến câu chuyện của mình và thấy thương cảm cho tác giả hơn bao giờ hết.
Tôi là nam giới, tuổi đầu thế hệ 9x. Cách đây vài năm, gia đình cũng gặp khó khăn về kinh tế. Cô bạn gái năm năm của tôi lúc đó là người con gái tốt bụng, chung thủy. Em sinh ra trong gia đình tử tế, hạnh phúc, sống trong tình yêu thương của bố mẹ. Em nói vì tôi không có được tình yêu thương của một gia đình đúng nghĩa nên sẽ yêu thương tôi thay cả phần của bố mẹ tôi. Em không để ý đến gia cảnh mà vẫn muốn ở bên cùng xây dựng tương lai với tôi. Nhưng sai lầm lớn nhất của tôi có lẽ là chưa đủ trưởng thành, quyết đoán nên đã dần không còn mang lại cho em cảm giác an toàn.
Những ngày tháng đó, tôi khước từ những lần bạn gái quan tâm, hỏi han, muốn giới thiệu việc làm ổn định cho mẹ và em gái. Tôi nghĩ đơn giản mẹ tôi có nợ vài trăm triệu đồng nhưng vẫn có mảnh đất ở quê, cứ để kệ cho mẹ làm tạp vụ trên thành phố kiếm sống qua ngày vẫn ổn. Hàng tháng tôi giúp mẹ vài triệu đóng tiền lãi ngân hàng, vẫn là trong tầm kiểm soát với thu nhập của tôi. Tôi kệ cho em gái tự do học nghề em thích, dù bạn gái có khuyên rằng nghề làm spa đó không hợp với con bé vì học phí thì cao mà tính con bé lại không sạch sẽ, cẩu thả...
Nghe theo sự sắp xếp của bạn gái chẳng khác gì bị áp đặt. Tôi không thích chưa gì em đã kiểm soát, can thiệp vào gia đình mình. Tôi tiêu tiền thoải mái cho bản thân và bạn gái, đến nỗi không hề có một đồng tiền tiết kiệm nào dù lương cũng khá. Lúc đó, mỗi lần có tiền lãi từ chứng khoán, tôi lại chuyển cho mẹ, em gái, bạn gái để họ mua sắm, ăn tiêu. Tôi tự tin rằng mình hào phóng, đối xử tốt với những người mình yêu thương. Về sau mãi khi chia tay rồi tôi mới biết em không hề tiêu mà để số tiền đó vào một tài khoản riêng.
Đến cuối cùng, sau rất nhiều mâu thuẫn và những lần đối thoại thất bại, em gửi cho tôi một tin nhắn rất dài. Em nói thấy hoang mang khi bên tôi năm năm mà không thấy tôi có định hướng hay kế hoạch cho tương lai. Em đưa ra ba vấn đề mong tôi có thể trả lời và lập kế hoạch rõ ràng. Thứ nhất là về tình hình tài chính của mẹ và quan điểm của tôi khi tương lai mẹ lại nợ nần. Thứ hai là định hướng cho em gái (lúc đó em đã bỏ học nghề spa, coi như mất trắng mấy chục triệu đồng tiền học). Cuối cùng là kế hoạch cấp dưỡng hay trợ cấp cho bố hàng tháng (bố tôi ốm yếu, không có lương hưu và cũng không quan tâm hay can thiệp vào cuộc sống của tôi).
Lúc đó, tôi chỉ thấy mệt mỏi và phiền phức với đống tin nhắn dài dằng dặc. Tôi ghét việc em dài tay quản gia đình mình. Tôi đã không thèm đọc tin nhắn, mắng em nói nhiều, linh tinh, vớ vẩn,... tôi đã nghĩ lần này cũng như những lần trước, em hay lo xa, nghĩ nhiều nên thế. Điều tôi không thể ngờ là bạn gái đã chọn ngày hôm đó chính thức rời xa tôi. Mấy hôm sau, em gửi đến công ty tôi một lá thư và một chiếc thẻ ATM có 30 triệu đồng trong đó. Trong thư, em nói đã rất cố gắng nhưng không thể tiếp tục mong chờ một tương lai bấp bênh, mờ mịt. Em gửi lại chiếc thẻ là số tiền tôi đã nhiều lần gửi cho em, đó đáng lẽ có thể từng là số tiền tổ chức đám cưới của chúng tôi.
Đọc lá thư đó, tôi đã khóc vì ân hận. Tôi từng đến nhà em để níu kéo, từng cố gắng để mong em cho tôi một cơ hội. Vậy nhưng, sau khi chia tay tôi một năm, em đã ra nước ngoài sinh sống. Giờ đây, nợ của mẹ, tôi đã trả hết nhưng vẫn phải lo tiền cho mẹ xây nhà trên mảnh đất ngày xưa. Em gái tôi đã lập gia đình, dù việc làm vẫn còn chưa ổn định nhưng cũng coi như yên ổn. Hàng tháng tôi gửi cho bố ba triệu đồng, khuyến khích ông đi làm bảo vệ kiếm thêm. Tôi nhận ra, những lo toan của bạn gái thật chính đáng. Có những việc dù sớm hay muộn tôi cũng phải làm, như việc lập kế hoạch và định hướng cho cả bản thân và người thân của mình, để thoát khỏi vòng lặp nợ nần và tan vỡ của thế hệ trước. Vậy mà thời gian đó tôi đã trì hoãn và không cho em câu trả lời rõ ràng, để em hoang mang, tổn thương vì sự vô tâm của mình.
Tôi đã đánh mất người con gái mình yêu thương nhất và nhận ra gia cảnh là thứ ta không thể lựa chọn, nhưng khi có người con gái yêu thương mình vô điều kiện thì cần quyết đoán bảo vệ và cố gắng đem lại cho cô ấy cảm giác an toàn. Tôi mong tác giả trong bài viết sẽ sớm tìm được lối thoát cho cuộc sống hiện tại, và nếu còn duyên, sớm tìm lại được cả tình yêu. Nếu như không còn duyên nữa, hãy cầu chúc cho cô ấy được hạnh phúc.
Hải Anh 30/07/2024

Giờ tôi có thể mua nhiều món ngon, tiếc rằng răng ba mẹ đã yếu

Thập niên 90, gia đình tôi rất nghèo, ba mẹ luôn cố gắng cho anh em tôi ăn học dù chạy ăn từng bữa.
Nhìn thấy được nỗi vất vả của ba mẹ nên anh em tôi chú tâm học hành đến nơi đến chốn. Món nào ngon ba mẹ đều dành cho chúng tôi, nói là ngon nhưng chỉ con cá, miếng thịt heo và cơm không độn khoai lang thôi. Chúng tôi thời đó ngây thơ, đâu biết gì, cứ thế ăn mà không suy nghĩ. Đôi lúc... Đọc thêm

Mẹ cho rằng tôi làm gia đình đau lòng nếu không lấy chồng

Tôi 28 tuổi, sinh ra và lớn lên tại Hà Nội, ngoại hình ổn, thu nhập gần 20 triệu đồng, bố mẹ hạnh phúc, gia đình êm ấm.
Nhìn chung, cuộc sống của tôi từ bé đến lớn được coi là êm đềm, đủ đầy về cả vật chất lẫn tinh thần. Tôi luôn là đứa con gái ngoan ngoãn, chưa từng khiến bố mẹ buồn lòng bao giờ. Cách đây hai tháng, tôi chia tay người yêu sáu năm và cũng là mối tình chính... Đọc thêm

Tôi sai lầm khi chọn cô gái xinh đẹp, giỏi giao tiếp làm vợ

Dù không đi làm, em cũng không muốn nấu ăn, giặt giũ hay dọn dẹp trong khi cả ngày chỉ nằm xem phim hoặc lướt mạng xã hội.
Tôi ngoài 30 tuổi, đang giữ vị trí trưởng phòng tại một doanh nghiệp nước ngoài, công việc ổn định, thu nhập khá, nhà riêng, xe riêng. Tôi đã ao ước có một gia đình đúng nghĩa nhưng bây giờ đã trở thành người ly dị, một đời vợ.
Năm ấy, tôi quen em, một cô... Đọc thêm

Gia đình anh không cho cưới vì sợ cả hai không hạnh phúc dài lâu

Mẹ anh đi xem tử vi, thầy nói chúng tôi ở cung tuyệt mệnh, người thiệt thòi và khả năng tuyệt mệnh cao là tôi, không có cách hóa giải.
Tôi và bạn trai đều 30 tuổi. Bố mẹ anh đã về hưu và đều mạnh khỏe. Chị gái anh lấy chồng và sống ở Hà Nội. Mọi người trong gia đình anh đều biết đối nhân xử thế. Tôi chỉ còn mẹ, bố mất sớm, dưới tôi còn một em gái đã ra trường và đi... Đọc thêm

Sai lầm khi ở chung với nhà vợ

Có lẽ sai lầm đầu tiên của tôi là sau khi cưới về nhà vợ ở mà không thuê trọ gần công ty cả hai bên.
Tôi là nam, 33 tuổi, xuất thân của từ quê nghèo miền Trung vào Sài Gòn học đại học, tới giờ đã ổn định cuộc sống trong Nam. Từ lúc chưa tròn 20 tuổi, vào Nam nhập học, ngoài khoản trợ giúp học phí của gia đình, tôi tự bươn trải mưu sinh, sau này công việc ổn định, tôi phụ giúp... Đọc thêm