Giờ tôi có thể mua nhiều món ngon, tiếc rằng răng ba mẹ đã yếu
Thập niên 90, gia đình tôi rất nghèo, ba mẹ luôn cố gắng cho anh em tôi ăn học dù chạy ăn từng bữa.
Nhìn thấy được nỗi vất vả của ba mẹ nên anh em tôi chú tâm học hành đến nơi đến chốn. Món nào ngon ba mẹ đều dành cho chúng tôi, nói là ngon nhưng chỉ con cá, miếng thịt heo và cơm không độn khoai lang thôi. Chúng tôi thời đó ngây thơ, đâu biết gì, cứ thế ăn mà không suy nghĩ. Đôi lúc ba mẹ thèm đĩa lòng lợn hoăc họt vịt lộn nhưng không dám mua, để dành tiền đóng học phí cho anh em tôi. Ba mẹ phải đi làm thuê làm mướn cho người ta. Nhiều lúc đi học về, nhìn ba mẹ ăn cơm chỉ có rau luộc chấm nước mắm, nước mắm còn phải pha muối và cho ít màu vào cho giống nước mắm bán ngoài chợ.
Đến năm 1998 tôi đã thi đậu vào trường đại học trong Sài Gòn, gia đình vui lắm nhũng cũng nhiều lo toan vì không có tiền đóng học phí, phải vay mượn khắp nơi, vất vả càng vất vả hơn trên đôi vai của ba mẹ. Tôi biết điều đó nên khi vào trường đã vừa học vừa làm, kiếm thêm tiền trang trải. Mỗi hè tôi nhớ nhà nhưng không dám về, ở lại làm thêm và tiết kiệm tiền để đầu năm đóng học phí.
Thấm thoát tôi cũng ra trường, đi làm, em tôi vào đại hoc, gia đình đỡ vất vả hơn khi không còn lo cho tôi nữa những vẫn khó khăn bởi tôi mới ra trường, lương chỉ đủ chi tiêu, không hỗ trợ được ba mẹ. Giờ nhìn lại khoảng thời gian trước kia, không nghĩ sao gia đình mình có thể vượt qua được khó khăn. Tôi giờ có nhà ở Sài Gòn, ít tài sản để dành và em trai tôi cũng vậy. Ba mẹ đã già, những món ăn ưa thích ngày đó chúng tôi có thể mua được nhưng ba mẹ không ăn được nữa vì răng đã yếu. Tôi muốn ở gần ba mẹ nhưng ông bà chỉ vào được vài năm vì không quen cuộc sống ở Sài Gòn. Ba mẹ về quê sống, chăm sóc nhau. Chúng tôi ở xa không thể về thường xuyên được, chỉ gửi tiền chi tiêu hàng tháng cho ông bà, không phụng dưỡng được nhiều.
Tôi không dám khuyên ai, chỉ chia sẻ cho những bạn có hoàn cảnh như mình, hay những bạn trẻ khi được ở gần cha mẹ thì cố gắng chăm sóc họ, bởi ta càng lớn thì cha mẹ càng già đi.
Hồng Hà 30/10/2024Gánh vác gia đình khi chồng thất nghiệp, giờ tôi ôm món nợ lớn
Cuộc sống của tôi hiện tại rất bế tắc, đến người thân bên cạnh cũng không thể hiểu và lắng nghe tôi.
Chồng tôi rất tệ, anh chỉ biết đổ lỗi dù tôi hy sinh rất nhiều cho gia đình này. Vì những tháng ngày thất nghiệp của anh nên mình tôi phải lo toan mọi thứ, nặng gánh cuộc sống để nuôi hai con. Tôi vất vả mượn nợ ngược xuôi, làm mọi thứ chỉ mong xoay xở ít tiền để lo toan gia...
Đọc thêmTiếc người chồng bản lĩnh, giờ anh chỉ thích bên các con
Tôi tiếc cho một người từng đầy khí chất, thông minh, bản lĩnh, nhưng giờ lại dần co mình trong vùng an toàn.
Tôi là tác giả bài: "Tôi không muốn con trai cả ngày chơi game và xem cổ phiếu giống bố". Sau khi đăng bài, tôi đã nhận được rất nhiều phản hồi, phần lớn là khiển trách, có đồng cảm, chia sẻ, cũng có một số ý kiến khiến tôi phải nhìn lại chính mình. Sau tất cả, tôi đã...
Đọc thêmChỉ khi đắp chiếc chăn người cũ để lại, tôi mới ngủ ngon
Tôi bỏ mọi thứ cũ khi chuyển sang nhà mới, trừ cái chăn của người cũ để lại tôi vẫn dùng 10 năm nay.
Ngày ấy, tôi quen em khi còn làm việc ở một trung tâm thương mại miền Trung, em làm ngân hàng, bằng tuổi tôi, quê Quảng Bình. Em học ở Đà Nẵng rồi về thành phố tôi sống làm việc. Sau một năm, với nhiều lý do, em về quê làm việc rồi cưới chồng gần nhà. Còn tôi nghỉ làm và ra kinh...
Đọc thêmKhông dám ăn ngon, khát không dám uống vì sợ có tội với chồng
Tôi bị chồng thao túng tinh thần, trầm cảm, thấy mình không xứng đáng, đã hy sinh tất cả những nhu cầu cơ bản của mình.
Tôi là tác giả của loạt bài về bạo hành ái kỷ. Xin lưu ý, thuật ngữ ái kỷ trong bài là chỉ xu hướng tính cách ái kỷ, không phải rối loạn nhân cách ái kỷ - narcissist personality disorder. Ái kỷ không phải chỉ là tự luyến, yêu bản thân, hay ích kỷ. Xu hướng tính cách...
Đọc thêmChồng luôn gắp phần ngon đãi khách, phần dở để cho vợ con
Cả mâm cơm có con cá, ông gắp khúc giữa cho khách, còn đầu và đuôi ông bảo vợ con: "Chúng mày ăn đi".
Vợ chồng tôi ngoài 60 tuổi, trước đây đều là công chức nhưng đã về hưu non lâu rồi. Chúng tôi trồng cây ăn quả, lao động suốt ngày. Tôi vẫn trèo lên đỉnh cây mít để hái quả, chồng chở mỗi lần gần hai tạ quả đi xa 10 km bằng xe máy để bán. Một vụ thu hoạch chỉ khoảng 10 ngày...
Đọc thêm